Sở Nhi tỉnh lại ở trên gường.

Cả người cô đầy mồ hôi vẫn còn đang chảy xuống với cảm giác rất lạnh.

Cô im lặng đưa mắt nhìn xung quanh thì ra đó chỉ là một giấc mơ.

Trong mơ cô đã nhìn thấy vợ của Thiên Mạc cô t như một con quỷ.

Muốn biến anh thành con rối nên đã bất chấp những thủ đoạn hung tàn.

Cô lúc này thở dài mà thầm nói: "Thì ra đó chỉ là một giấc mơ.

Nhưng mình không hiểu sao những giấc mơ kỳ lạ về anh ta lại liên tiếp ập đến với mình vậy!"

Sở Nhi cảm thấy rất hoan man cô biết dường như đó là một niềm báo.

Thiên Mạc chắn chắn đã bị người phụ nữ độc ác kia làm gì đó rồi.

Cô lúc này đưa mắt lên nhìn đồng hồ bây giờ cũng đã 5h sáng.

Cô quyết định sẽ đến nhà của Thiên Mạc để xem thử rốt cuộc có chuyện gì với anh ta không m Thật ra tất cả cũng là cô do ngày hôm qua khiến Lý Nhã vợ anh phải ghen tuông.

Nói rồi cô bước ra khỏi nhà bắt một chiếc taxi đi theo địa chỉ mà lúc trước anh đưa cho mình.

Cô ngoài trông xe mà không ngừng suy nghĩ về anh cô không hiểu tại sao mình lại trở nên như vậy.

Không lẽ nào cô đã.

Mới vừa nói sắp hết câu đó cô liền đưa tay lên vã vào miệng của mình mà thầm nói: "Mày đang nghĩ cái gì thế? Mày bị điên à? Chỉ tại mày cảm ơn có lỗi với anh ta thôi!"

Cô lúc này im lặng không suy nghĩ gì nữa mà âm thầm nhìn chiếc xe đang rời đi.

Sau một tiếng đồng hồ cuối cùng cô cũng đã đến được nhà của anh.

Cô lúc này bước xuống xe đưa tiền cho tài xế rồi dần dần tiến vào bên trong.

Sở Nhi từng bước tiến vào cô cảm thấy không ổn nếu như gặp phải vợ của anh ta thì mọi chuyện sẽ từ nhỏ thành lớn mất.

Nhưng vì lo lắng cho anh ấy nên cô quyết định vào trong.

Quả nhiên cô đoán không sai vừa bấm chuông cổng Lý Nhã đã chạy ra trông bộ dạng sộc xệch đưa ánh mắt nham hiểm nhìn cô.

Cô ta lúc này lên tiếng với những lời lẽ khó nghe: "Lại là cô sao? Con đĩ...Cô đến đây có việc gì không.

Hay là để kiếm chồng tôi vậy!"

Sở Nhi bây giờ mỉm cười kinh bỉ mỉa mai cô ta.

Bởi vì cô biết nói chuyện với người phụ nữ không tốt lành này thì cũng chỉ tốn thời gian mà thôi: "Cô đoán đúng rồi tôi đến kiếm chồng của cô.

Nhưng mà cô xem xét kỹ trước khi nói ra những từ con đĩ này đĩ kia với tôi!.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========

1.

Ngài Vương, Kết Hôn Nhé!

2.

Thích Bạn Trong Một Khoảng Thời Gian Giới Hạn

3.

Chào Mừng Đến Với Phòng Livestream Ác Mộng

4.

Em Ấy Yêu Tôi Đến Vậy Sao

=====================================

Bởi vì tôi chỉ là đồng nghiệp với anh ấy chứ không phải như cô nghĩ!"

Lý Nhã lúc này trả lời: "Ồ đồng nghiệp à? Tôi không tin cái loại như cô mà là đồng nghiệp của anh ấy.

Với lại anh ấy cũng chẳng có làm công ty hay gì mà lại gặp được một đồng nghiệp như cô.

Tôi e là bây giờ cô rời đi để anh ấy yên giúp tôi!"

Sở Nhi mặc kệ những lời tránh né của cô ta.

Cô lúc này cố gắng đẩy cô ta sang một bên mà vội vàng vào trong nhà.

Khiến cô ta rất tức giận đưa mắt của mình nhìn chằm chằm vào cô mà nói: "Cái con đĩ này mày đang làm gì vậy! Mày có tin là tao cho mày vào tù ăn cơm vì tội xâm phạm nhà của người khác không?"

Sở Nhi mỉm cười đầy thách thức: "Vậy à để xem cô sẽ làm được gì tôi.

Hãy thử đi để xem cô có tống tôi vào tù được hay không?"

Lý Nhã bị cô đẩy ra Sở Nhi đùng đùng bước vào bên trong phòng của hai người.

Cô lúc này thở phào nhẹ nhõm bởi vì đã nhìn thấy Thiên Mạc an toàn ngủ trên giường.

Còn Lý Nhã đưa ánh mắt câm giận nhìn cô mà hỏi:

"Rốt cuộc cô muốn gì hả? Bộ muốn gây chuyện à?"

Sở Nhi mỉm cười trả lời cô ta đầy kẻ kiêu kích mà rời đi: "À không có gì tôi chỉ muốn xem thử đồng nghiệp của mình sao rồi! Nhưng bây giờ trông anh ấy có vẻ ngủ ngon nên thôi.

Cứ để anh ấy ngủ một lát nữa dậy đi làm cũng được..."

Lý Nhã nhìn chằm chằm Sở Nhi tự tiện ra vào nhà mình mà muốn phát điên.

Nhưng bây giờ cô không biết phải làm y bởi vì giữa cô và Thiên Mạc thật sự là có một mối quan hệ nhất định Lý Nhã bắt đầu nói: "Sẽ không bao lâu nữa đau.

Khi anh ấy tỉnh dậy thì chỉ biết đến có một mình tôi! Anh ấy sẽ quên cô mãi mãi..."

Sở Nhi rời khỏi căn nhà của Lý Nhã mà thở dài bởi vì thấy anh vẫn bình an vô sự.

Nhưng cô lại suy nghĩ không biết tại sao mình lại giống như trở thành một con người khác vậy.

Vì anh mà bất chấp tất cả..