4 năm về trước, một cô gái đã lấy đi trái tim của Viên Minh. Cô gái ấy là một cô gái hoàn mỹ, gần như không có khiếm khuyết.
Tình yêu đó thật đẹp trong trái tim hắn. Hắn có thể làm tất cả vì cô gái ấy. Dù chết hắn cũng cam lòng chết vì cô gái ấy.
Hắn yêu cô gái ấy quen đi bản thân mình. Vì quá yêu thương cô ta mà hắn không còn lý trí để nhìn ra sự thật. Đó là cô ta không hề yêu hắn. Không một chút nào.
Thứ mà cô ta yêu thương chính là tiền, là bạc, là địa vị, là ngôi vị hoàng hậu.
Phụ thân hắn thân là hoàng đế. Phụ thân hắn yêu cô ta. Sẵn sàng phong cho cô ta ngôi vị hoàng hậu. Thật tuyệt! Làm sao cô
ta không vứt bỏ hắn?
Cô ta vứt bỏ hắn, khong một chút quyến luyến.
Vào ngày sinh nhật của hắn, cô ta lên ngôi vị hoàng hậu.