Lúc nhận được điện thoại của Lôi Quân, Thẩm Vọng Tân vừa đóng xong cảnh quay. Điện thoại vừa bắt máy, âm thanh của  Lôi Quân kích động đến nỗi khó mà kiềm chế truyền đến, “Vọng Tân! Vọng Tân! Đề cử Kim Hạng* năm nay của cậu được thông qua rồi! Thông qua rồi!!”

*chắc tác giả phỏng theo giải Kim Ưng hoặc Kim Mã.

Bộ phim “Bóng hình” của Thẩm Vọng Tân gửi đi giành giải cũng chỉ là ý niệm nhất thời, vốn dĩ cũng chỉ là giữ thái độ muốn thử một chút, ai biết được nó thực sự đã được thông qua. Lôi Quân nhận được thông báo việc đầu tiên là rút điện thoại run rẩy gọi cho Thẩm Vọng Tân báo tin mừng.

Chắc do Lôi Quân quá phấn khích và giọng nói quá to cho nên Quách Trung Minh ở một góc có thể lờ mờ nghe được. Vậy nên sau khi Thẩm Vọng Tân kết thúc cuộc gọi ông hỏi vài câu, trên môi Thẩm Vọng Tân mang theo ý cười nhẹ nhàng, “Vừa nãy quản lý nói với tôi bộ phim “Bóng hình” lọt vào vòng đề cử Kim Hạng.”

Quách Trung Minh nghe xong đầu tiên ngẩn người một chút, sau đó vỗ tay cười lớn, “Thật sao! Thật sự vào vòng trong rồi! Vọng Tân! Cậu được đó!”

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Thẩm Vọng Tân cười nói: “Đạo diễn, chỉ là vào vòng trong mà thôi.”

“Chỉ cần có thể vào được vòng trong chính là một sự khẳng định cho bản thân cậu, vào vòng trong cũng là một vinh dự!” Quách Trung Minh vỗ mạnh vào vai anh, đôi mắt tràn đầy niềm vui.

Khó bắt gặp được dáng vẻ hào hứng Quách Trung Minh, những người khác không khỏi tò mò mà đi qua xem, cho nên đều biết chuyện vui là “Bóng hình” của Thẩm Vọng Tân lọt vào vòng đề cử Kim Hạng. Trong giây lát cả đoàn làm phim đều vui mừng. Kim Hạng cơ mà, đó chính là một trong ba giải thưởng giá trị nhất làng điện ảnh, mỗi hai năm tổ chức một lần, như Quách Trung Minh đã nói, dù cuối cùng có đoạt giải hay không thì chỉ cần có thể được đề tên chính là một vinh dự lớn rồi!

Hôm nay Tô Tinh Dã không ở cùng một tổ với Thẩm Vọng Tân, cho nên sau khi tan làm, đọc được tin wechat Thẩm Vọng Tân gửi mới biết việc này. Sau khi tạm biệt mọi người trong đoàn quay phim xong, quần áo diễn viên vẫn chưa kịp thay ra, cô đã trực tiếp chạy về hướng xe của Thẩm Vọng Tân, Tiểu Thuần chạy phía sau cô cũng đuổi không kịp.

Trong khoảng thời gian này, hai người đến trường quay đều ngồi xe riêng của mình, buổi tối quay xong nhìn thấy hai người đều lên xe của mỗi người, nhưng thực tế trong xe của Tô Tinh Dã chỉ có A Uy lái xe đi, Tô Dinh Dã và Tiểu Thuần sau khi rời đoàn phim sớm đã lên xe của Thẩm Vọng Tân rồi.

Tô Tinh Dã quen thuộc mở cửa xe của Thẩm Vọng Tân bước lên xe. Anh quả nhiên ở trong xe, trong tay đang cầm kịch bản.

Thẩm Vọng Tân nhìn thấy Tô Tinh Dã vì chạy nhanh mà khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ hồng, thậm chí đến quần áo trên người cũng không kịp thay ra, cười nói: “Sao mà vội vã thế, quần áo đóng phim còn chưa thay ra kìa?

Tô Tinh Dã không trực tiếp trả lời câu hỏi của anh mà nhào vào lòng anh, kích động nói: “Em đọc tin nhắn anh nhắn cho em rồi. Anh thật sự được đề cử Kim Hạng sao?”

Thẩm Vọng Tân ôm cô trong lòng, nhìn cô bởi vì vui mừng mà ánh mắt sáng lên, khuôn mặt nhỏ không giấu được niềm vui sướng thì trong lòng thấy thật ấm áp. Anh cười gật đầu, “Ừ, đúng vậy.”

Đường Viên nhìn thấy ở ghế sau hai người đang ôm nhau, rất tự giác mở cửa xe đi xuống, vừa xuống xe nhìn thấy Tiểu Thuần đang chạy về phía này, cô ấy đỡ tiểu Thuần, “Đến rồi.”

Hai người đứng cạnh xe nghe thấy bên trong xe truyền đến âm thanh nho nhỏ có sự kiềm chế, lặng lẽ nhìn nhau một cái.

Tô Tinh Dã lúc này quá phấn khích, cô liên tục lắc vai anh, “Anh thật là giỏi! Anh thật giỏi!”

Thẩm Vọng Tân bật cười, “Tại sao em lại cao hứng hơn cả anh vậy?”

“Đương nhiên rồi, Anh là bạn trai  của em, em đương nhiên muốn vì anh mà cao hứng.” Lúc Tô Tinh Dã vui mừng, đôi lông mày tao nhã nhếch lên cao.

Thẩm Vọng Tân nhìn dáng vẻ phấn chấn của cô, nhẹ giọng nói: “Em không phải là nên cho bạn trai của em một phần thưởng sao?”

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Nếu như là thường ngày Tô Tinh Dã thật sự không dám, nhưng hôm nay cô nghĩ cũng không cần nghĩ, tiến gần đến hôn anh. Hai đôi môi ấm áp chạm vào nhau, môi răng tuy nhẹ nhàng nhưng lại quấn nhau mãnh liệt, đầu  lưỡi cọ sát vào nhau.

**

Nếu nói về trùng hợp thì thời gian trao giải Kim Hạng cách ngày sinh nhật của Thẩm Vọng Tân một ngày. Lễ trao giải Kim Hạng sẽ được tổ chức ở Thượng Hải vào ngày 27 tháng 12 và sinh nhật của Thẩm Vọng Tân là ngày 28 tháng 12. Tô Tinh Dã vẫn như trước dùng danh nghĩa của “Tiểu Thiên Kim” để tổ chức buổi offline sinh nhật cho anh, giống buổi offline ủng hộ phim đợt trước, chủ yếu là đi làm từ thiện, ngoài ủng hộ từ thiện cô còn làm tiếp ứng cho tháp đôi Thượng Hải.

Năm nay có thêm hoạt động mới tiếp ứng tháp đôi Thượng Hải, các Lượng Tân Tân không cần nghĩ nhiều đã biết là “Tiêu Thiên Kim” của bọn họ - một fan siêu cấp của Anh trai, quyền lực của cô ở trong gia đình Lượng Tân Tân là đứng đầu. Đương nhiên, hoạt động tiếp ứng năm nay được thêm vào thì vui nhất là các Lượng Tân Tân ở Thượng Hải và lân cận Thượng Hải rồi. Cuộc offline sinh nhật năm nay, những người ở gần Bắc Kinh thì đến Bắc Kinh mà ở gần Thượng Hải thì đến Thượng Hải, vé đều mua xong hết rồi.

Chưa qua mấy ngày, dánh sách vào vòng đề cử giải Kim Hạng được công bố ra bên ngoài, các Lượng Tân Tân bất ngờ phát hiện ra rằng “Bóng hình” của Anh trai không ngờ thành công tiến vào vòng trong rồi!! Sau khi thành công vào vòng trong Anh trai chắc chắn sẽ đi Thượng Hải tham gia lễ trao giải Kim Hạng! Nhất thời, không cần biết là fan only hay fan CP, hay cả fan qua đường của Thẩm Vọng Tân đều phấn khích hết mức. Sau khi vui mừng qua đi, bọn họ đột nhiên chú ý đến một việc.

“Tiểu Thiên Kim” thêm hoạt động tiếp ứng tháp đôi Thượng Hải vào cuộc offline sinh nhật năm nay?

Đúng vậy, vì sao năm nay cô ấy lại thêm hoạt động tiếp ứng tòa tháp đôi mà còn trùng hợp là ở Thượng Hải nữa?

Vì vậy, trong thời gian ngắn ý kiến của người hâm mộ sôi nổi lên, đều rầm rộ suy đoán.

“Tiểu Thiên Kim” có thể là người trong giới giải trí! Nói không chừng cô ấy chính là vì biết trước Anh trai được vào vòng đề cử giải Kim Hạng, nên mới thêm hoạt động tiếp ứng tháp đôi Thượng Hải này. Nếu không thì sao mà có thể trùng hợp như vậy được?

Nhưng sự việc “Tiểu Thiên Kim” có phải người trong giới giải trí không đang được truyền đi sôi nổi, cũng không làm ảnh hưởng chút nào tới “Tiểu Thiên Kim” người thật. Lúc này cô đang ngập mặt trong các cảnh quay từ sáng đến tối trên phim trường, đến cả Chung Đình vô cùng tò mò gửi tin nhắn riêng mà cô cũng không thể trả lời ngay lập tức, về sau Tô Tinh Dã mới đọc được tin nhắn đó đành phải trả lời hàm hồ cho qua chuyện.

Tiểu Thuần không dễ dàng gì mới từ các chị em trong vòng fans lấy được hai tấm vé tham dự trao giải thưởng, chị Tinh Dã một tấm, cô ấy một tấm. Cô ấy đưa cho Tô Tinh Dã một tấm vé, hỏi một cách khó hiểu: “Nếu chị thật sự muốn đi, trực tiếp hỏi vé từ chỗ anh Thẩm không được sao. Anh Thẩm là người được vào vòng trong chắc chắn có thể lấy được vé.”

Tô Tinh Dã cẩn thận nhận lấy tấm vé, “Chị không thể đòi anh ấy, và việc chị đi xem lễ trao giải cũng không được nói trước với anh ấy.”

Tiểu Thuần mở to đôi mắt nói: “Cho nên chị dự định bí mật đi sao?”

Tô Tinh Dã “Ừ” một tiếng.

Tiểu Thuần cũng hết cách, “8 giờ tối tổ chức. Nếu chị muốn đi thì có chắc chắn đến kịp không?”

“Chắc là kịp thôi, 8 giờ bắt đầu, màn trao giải cũng phải sau 9 giờ. Sau khi quay xong, ngồi chuyến bay thẳng lúc 7 giờ là được.” Tô Tinh Dã đã sắp xếp thời gian hợp lí. Dù sao thì một tiếng trước đó cũng không liên quan đến Thẩm Vọng Tân, cô xem hay không xem cũng chẳng sao.

Lễ trao giải Kim Hạng vào ngày 27, các chị em mua được vé đã đáp chuyến bay đi Hạ Môn, những ai không mua được vé thì chỉ có thể ngồi nhà xem trực tiếp.

Trước mắt vẫn chưa đến thời gian chính thức bước lên thảm đỏ, Thẩm Vọng Tân một mình ngồi một bên, ngón tay thon dài cầm điện thoại, lông mày tuấn lãng khẽ nhếch lên. Anh đang chờ tin nhắn của Tô Tinh Dã. Theo lý mà nói thì bây giờ là thời gian ăn tối của bọn họ, cô ấy đáng lẽ đã đọc được tin nhắn và trả lời anh rồi mới phải, nhưng một tin nhắn cũng không có. Đang lúc anh dự định gọi điện cho Tiểu Thuần thì âm thanh của phái nữ truyền đến từ phía sau anh. 

“Anh Thẩm”

Thẩm Vọng Tân quay đầu nhìn, thấy Tiết Đan đang đi về phía mình. Anh tắt điện thoại, khóe miệng nhếch lên một góc vừa đẹp.

Tiết Đan nhìn Thẩm Vọng Tân – người đang đứng không xa chỗ mình, trên người mặc một bộ âu phục màu xám khói tôn lên dáng người thon dài của anh, nét mặt anh vẫn cương nghị sáng ngời như trước. Anh thậm chí còn nở nụ cười quen thuộc, sự khéo léo quen thuộc và sự hững hờ quen thuộc. Đã mấy tháng trôi qua kể từ ngày công chiếu “Bóng hình”, trên người anh càng ngày càng tỏa ra một cảm giác thành thục không nói lên lời. Cô ta bước tới bên anh, cười điềm nhiên nhất có thể, nói: “Anh Thẩm nhìn thấy em rất ngạc nhiên sao?”

Thẩm Vọng Tân cười: “Sao có thể chứ?”

“Vẫn chưa kịp chúc mừng anh Thẩm được đề cử giải Kim Hạng.”

Thẩm Vọng Tân nói: “Cảm ơn.”

Tiết Đan nói: “Đúng rồi, anh Thẩm, bên tổ chức sắp xếp cho chúng ta đi cùng nhau trên thảm đỏ.”

Thẩm Vọng Tân gật gật đầu, nói: “Chúng ta đều là diễn viên trong phim “Bóng hình”, sắp xếp đi cùng nhau cũng là điều hết sức bình thường.”

Tiết Đan nghe anh nói xong, đôi mắt rũ xuống, lướt qua một tia thất vọng như trong dự liệu.

Tình cờ Lôi Quân ở cách đó không xa gọi anh một tiếng, Thẩm Vọng Tân ngẩng đầu nhìn qua, sau đó nói với Tiết Đan: “Quản lý của tôi gọi rồi. Vậy tôi đi trước nhé. Lúc sau gặp trên thảm đỏ.”

Tiết Đan nhìn anh xoay người, nhớ tới lời nói ngày hôm đó vẫn là không kiềm chế được gọi anh một tiếng. Thẩm Vọng Tân quay người, nhìn cô ta không nói gì thì đợi cô ta lên tiếng.

Tiết Đan nhìn khoảng cách của mình đến Thẩm Vọng Tân không đến một mét, “Anh Thẩm, chúng ta… về sau còn có thể làm bạn bè không?”

Thẩm Vọng Tân cười hỏi ngược lại: “Chúng ta không phải vẫn luôn là bạn sao?”

Lôi Quân quay đầu nhìn thấy Tiết Đan đứng ở đó ngẩn người hỏi: “Cậu vừa cùng người ta nói gì thế?”

Thẩm Vọng Tân lắc đầu, “Cũng không nói gì.”

“Thật sao?”

“Không thì như thế nào ạ?”

“Đúng rồi, chút nữa cậu sẽ cùng cô ấy đi trên thảm đỏ. Cậu biết chưa?”

“Vâng, vừa nghe đến rồi.”

Lôi Quân liếc nhìn anh một cái, “Dù sao cậu cũng là người có vợ rồi, tự chú ý một chút.”

Thẩm Vọng Tân quay đầu nhìn anh ta, “???”

“Nhìn anh làm gì? Chẳng lẽ không phải sao?”

Thẩm Vọng Tân lập tức cười: “Đúng vậy, đúng vậy. Chính xác là vậy.”

Tiết Đan thậm chí không nhớ nổi trước đó một phút mình đã trả lời anh như thế nào, chỉ nhìn bóng lưng cực kỳ thẳng của Thẩm Vọng Tân, đến khi anh và người quản lý rời xa, thật lâu sau mới có phản ứng lại. Đúng vậy, họ vẫn luôn là bạn. Bọn họ trong giới giải trí chính là như vậy, tất cả mọi người đều có thể là quan hệ bạn bè. Bản thân cô ta cũng tự hiểu rõ được sau ngày hôm đó rời đi, bọn họ chỉ là quan hệ bạn bè, không thể liên lạc cũng không thể tụ tập, nghĩ đến đó, trên gương mặt cô ta lại dần hiện ra nụ cười có vài phần miễn cưỡng.

Cô ta đang nghĩ, ngày đó rõ ràng biết được sẽ bị cự tuyệt cũng vẫn muốn tỏ tình với anh. Hối hận sao?

Thực sự không hối hận, chí ít cũng để cô đặt dấu chấm hết cho mối tình thầm kín này.