Tên: Mộng Trung Vãng Liên Hoa

Chấp bút: Tố Lạp

Tác phẩm gốc: Ma Đạo Tổ Sư - Mặc Hương Đồng Khứu

Thể loại: Đoản văn, Đồng Nhân Văn, Cổ Đại, Tiên Hiệp Tu Chân, Huyễn Huyền, Cẩu Huyết Lâm Đầu, Bạo Lực Kiều Ngạo Nữ Vương Thụ, Ôn Nhu Thánh Mẫu Trung Khuyển Công

Nam chính: Giang Vãn Ngâm x Lam Hi Thần

Cặp đôi phối hợp diễn: Nguỵ Vô Tiện x Lam Vong Cơ

Văn Án:

Vân Mộng Giang Thị và Cô Tô Lam Thị không biết trong quá khứ đã vô tình phạm phải thiên quy gì, kiếp này "vinh hạnh" được nên duyên, kết thông gia tới hai lần. Năm ấy, Cô Tô Song Bích cùng lúc mang sính lễ kiệu hoa đến rước Vân Mộng Song Kiệt, Tu Chân Giới lại được một phen dậy sóng, không thua kém gì trận truy quét Loạn Táng Cương năm xưa. Nguỵ Vô Tiện cùng Hàm Quang Quân ân ân ái ái cả thế gian đều biết, trọng điểm náo nhiệt chính là, Giang Tông Chủ Giang Vãn Ngâm một đời kiên quyết nói không với đoạn tụ, không biết ma xui quỷ khiến thế nào lại phải lòng Lam Tông Chủ, can tâm tình nguyện lăn lên giường y. Lão thúc phụ Lam Khải Nhân lao tâm khổ tứ bày cách ngăn cản, kết cục thu về chỉ có hai bàn tay trắng. Ván đã đóng thuyền, giường cũng đã lên, lão nhân rơi vào tiến thoái lưỡng nan, đành thu liễm chút tự tôn cuối cùng của bản thân, đứng ra chủ trì hôn sự này.

Cô Tô Lam Thị cùng Vân Mộng Giang Thị cung nghênh song hỷ, đời đời hưởng phúc!

Trích đoạn

"Lam đại ca, ta thật không ngờ, hai người như thế nào mà lại thành đôi nha... May mắn Giang Trừng không phải nữ nhân, bằng không Cô Tô Lam thị có bao nhiêu nhân khẩu, quỳ mọp gối trước Vân Thâm Bất Tri Xứ, cũng không thể cầu xin thúc phụ ngươi không lột đồ cả hai, nhốt lồng heo thả trôi sông hahaha..."

"Lam Tông Chủ, còn ai trong Tu Chân Giới có thể so bì được uy vũ của người chứ?.. Tư Truy thật ngưỡng mộ người, Tư Truy cũng muốn hàng phục đại tiểu thư kia, cùng hắn thành thân, kết thành quyến lữ như người và Giang Tông Chủ a..."

"Trạch Vu Quân, rốt cuộc kiếp trước chúng ta mắc nợ Vân Mộng Giang Thị điều gì, đến cả ngươi cũng quyến luyến con cháu nhà họ Giang? Còn Tư Truy nữa, ngươi dám lớn mật đòi tiếp nối cái truyền thống vượt rào đó của tiền bối sao? Đây là các ngươi khinh thường ta, coi thúc phụ các ngươi như không khí! Nếu đã cạn tình cạn nghĩa như vậy, ta sẽ bế quan! Bế quan vĩnh viễn cho các người xem!

"Ngươi gọi ai là ái thê? Mau cút ra ngoài cho ta! Đêm nay không có động phòng gì hết! Chừng nào Hàm Quang Quân còn không quản được tên Nguỵ Không Biết Xấu Hổ đó, để hắn kêu ta là tẩu tẩu một lần nữa, đời này ngươi đừng mong leo lên giường của ta!"

"Huynh Trưởng.... Ta nói....Bản lĩnh của ngươi...không hề nhỏ..."

Trạch Vu Quân, một thân mỹ nam tử tinh phong huyết vũ hành tẩu tu chân, sau ngày đại hôn, mới chân chính nhận thức sâu sắc một đạo lý...

Khẳng cật khổ, khổ nhất trận tử..

Bất cật khổ, khổ nhất bối tử.. *

(*)肯吃苦,苦一陣子;不吃苦,苦一輩子

Dám chịu khổ, khổ một hồi, không chịu khổ, khổ cả đời =))))