Hứa Đông cảm thấy sự việc này phát sinh quá bất ngờ, Lệ Mạc Sâm làm việc máu lạnh quả tuyệt, mấy năm nay thật sự đắc tội với không ít người, nhưng mà thân phận của Lệ Mạc Sâm cực kỳ tôn quý, bên người có không ít nhân viên an ninh, mà Tây Bảo..

Hôm nay là gày đầu tiên Tây Bảo đi học!

Hứa Đông không dám nghĩ tiếp, vội gọi điện thoại theo lời Lệ tổng phân phó.

Mà bên kia.

Lễ tân kinh ngạc nhìn Tây Bảo từ trên sofa nhảy xuống, tay nhỏ che lại miệng mình, đây quả thực chính là bảo bảo diễn viên nhí a!

"Tiểu bảo bối, con vì sao lại nói với daddy của con là con bị bắt cóc?" Lễ tân lo sợ bất an, đứa nhỏ trước mắt thật là quỷ quái a, lại chính là con trai của Lệ Mạc Sâm uy danh lừng lẫy!

Nhỡ đâu xảy ra chuyện gì, các cô đảm đương không nổi đâu!

"Bí mật, các dì không cần phải xen vào là được." Tây Bảo nghịch ngợm chớp chớp mắt, chạy thẳng về phòng mình trong khách sạn, còn vẫy tay với lễ tân nữa.

"Đứa nhỏ này đáng yêu quá đi.."

"Đáng yêu cái đầu ý, vẫn là nên cầu nguyện khi Lệ Mạc Sâm tới sẽ không nổi bão kìa!"

"A, có thể nhìn thấy Lệ Mạc Sâm, quả thực chính là sự vinh dự khi tôi còn sống a, đừng nói bão nổi, có muốn tôi chết tôi cũng đều nguyện ý."

"Xuy.."

Mấy cô lễ tân còn si mê buôn dưa lê, đột nhiên, mấy chiếc siêu xa hoa màu đen ngừng lại ở cửa khách sạn!

Ngay sau đó, Lệ Mạc Sâm ước chừng cao 1m89, từ trong vô số vệ sĩ ăn mặc đồ đen bước vào đại sảnh khách sạn.

Đặc biệt là khuôn mặt tuấn tú kia, hai tròng mắt thâm thúy đen sâu cực kỳ, sống mũi cao thẳng, môi mỏng hơi nhấp, phảng phất như là tác phẩm nghệ thuật mà thượng đế tỉ mỉ tạo ra.

Trên người anh ta toát ra vẻ nổi bật bất phàm lãnh ngạo cùng với sự tôn quý quả thực làm người ta khó có thể rời mắt..

Người đàn ông kia vốn chỉ xuất hiện trong tin tức trên TV, cứ như vậy mà xuất hiện ở trước mặt các cô.

"Soái quá đi, Lệ Mạc Sâm a! Lệ Mạc Sâm thế mà thật sự xuất hiện! Trời ạ, rốt cuộc có phải tôi đang nằm mơ không.."

"Thật sự là Lệ Mạc Sâm! Anh ấy thật sự quá đẹp đi, có thể nhìn thấy anh ất quả thực là vinh hạnh cả đời của tôi a a a.."

"Thật muốn gả cho anh ấy! Sao lại có người đàn ông hoàn mỹ như vậy cơ chứ.."

Mấy cô lễ tân kích động mà nói năng lộn xộn, mắt cũng không dám chớp một cái!

"Thẻ phòng 6363." Hứa Đông đi qua đó, nghiêm túc mà duỗi tay ra.

Lễ tân mắt còn dính ở trên người Lệ Mạc Sâm, ngoan ngoãn đem thẻ phòng dự phòng đưa ra..

Mà Lệ Mạc Sâm căn bản không có dừng lại ở chỗ này, anh trực tiếp hướng thang máy mà đi.

"Vừa rồi đứa bé đó đúng là con trai Lệ Mạc Sâm a! Chúng ta quả thực là đi dẫm phải cứt chó rồi, hôm nay có thể nhìn thấy con trai của Lệ Mạc Sâm.."

"Đúng vậy! Tôi nói đứa trẻ kia đáng yêu quá đi thôi, hơn nữa lại thông minh như vậy, tôi dám bảo đảm sau này nó sẽ trở thành một người đàn ông vạn người mê!"

"Cơ mà đứa bé đó nói một lát mommy nó sẽ tới đây? Nói như vậy, chính là bạn gái của Lệ Mạc Sâm sao?"

"Đừng làm tôi sợ a! Lệ Mạc Sâm thật sự có bạn gái sao? Như thế nhiều năm nay không phát hiện ra anh ấy có bất luận cái tai tiếng gì a.."

"Chúng ta đánh cược đi, tôi đoán Lệ Mạc Sâm có bạn gái!"

"Trời ạ, một lát nữa có thể nhìn thấy Lệ Mạc Sâm một nhà ba người a, cô gái kia chắc xinh đẹp lắm a, mới có thể sinh ra đứa bé đáng yêu như thế.."

Thang máy đóng lại ngăn đi tiếng ồn của mấy lễ tân đó bàn luận.

Hứa Đông ngẩng đầu nhìn thoáng qua Boss, chỉ thấy Lệ Mạc Sâm sắc mặt cực kỳ lãnh lệ, quả thực nhìn không ra ngoại trừ vẻ lãnh bên ngoài còn có bất kì biểu cảm dư thừa nào..

Hứa Đông cảm thấy sự việc sẽ không đơn giản như vậy.

Tây Bảo bị bắt cóc.. Chuyện này, hình như có chỗ nào đó kỳ lạ.

Nhưng Hứa Đông không dám nhiều lời.

Chờ thang máy ngừng lại, Lệ Mạc Sâm cùng với một đám vệ sĩ đi ra, bước chân anh không tự giác mà dừng một chút, phòng tổng thống?

Ai có thể bắt cóc Tây Bảo đến phòng tổng thống?

Phòng 6363 không phải là khó tìm, ra khỏi thang máy rẽ phải là đến.

Lệ Mạc Sâm đứng ở bên ngoài cửa gỗ được chạm khắc xa hoa, đột nhiên đã nhận ra sự việc hình như chỗ nào đó có chút vấn đề, nhưng mà Lệ Mạc Sâm nhất thời không biết có vấn đề ở chỗ nào..

"Lệ tổng, muốn vào đi sao?"

Hứa Đông cảm thấy có chỗ nào đó không đúng lắm.

Lệ Mạc Sâm tay cầm then cửa, hơi chút do dự, trong tay nắm chặt thẻ phòng, cuối cùng vẫn là quẹt lên.

"Tích!"

Cửa được mở ra.

Trong phòng thật nóng, an tĩnh cực kỳ.

Lệ Mạc Sâm đi ở phía trước, giày da sang trọng giẫm trên thảm trải sàn, không có một chút tiếng động nào, trong phòng trống rỗng, căn bản không có bóng dáng của Tây Bảo!

"Lệ tổng.."

Hứa Đông cảnh giác, sợ đây là một cái bẫy.

Mà Lệ Mạc Sâm ngừng lại hô hấp, hình như nghe thấy âm thanh nào đó, Lệ Mạc Sâm trong lòng có một loại cảm giác quái dị, ma xui quỷ khiến thế nào anh nâng lên bước chân, thanh âm hình như là từ phòng tắm truyền đến..

Lệ Mạc Sâm đi tới trước cửa phòng tắm, cửa khép hờ, một mùi thơm nhàn nhạt của phụ nữ tỏa ra, anh mơ hồ thấy được một góc váy màu trắng bị nước làm ướt.

"Lệ tổng, bằng không chúng ta bây giờ.." Hứa Đông đi tới, nào ngờ thấy Lệ Mạc Sâm đưa ray phải lên ý bảo cậu ta yên lặng, Hứa Đông khó hiểu: "Lệ tổng, đây là?"

"Các cậu đi ra ngoài trước đi." Lệ Mạc Sâm ánh mắt nhìn chằm chằm cánh cửa khép hờ kia, ánh mắt thâm trầm.

Hứa Đông cũng muốn duỗi đầu nhìn xem bên trong là cái gì, nhưng là ở góc độ của anh ta, cái gì đều nhìn không thấy.

Hứa Đông vẫn là vâng theo ý Lệ Mạc Sâm, gật đầu, mang theo vệ sĩ phía sau rời đi.

Trong phòng hoàn toàn an tĩnh, chỉ có tiếng nước chảy ào ào.

Giang Vãn nằm im ngồi ở bồn tắm, giống như nằng trong băng lửa đan xen của địa ngục, ý thức của cô bắt đầu tan rã, cả người lạnh như băng, nhưng trong lòng lại nóng bỏng như lửa đốt..

Đặc biệt là có một loại dục vọng xa lạ đánh tới, giống vô xúc tua vô hình, từng cái, từng cái trêu chọc nơi nội tâm yếu ớt nhất của cô.

Loại cảm giác này rất xa lạ, vô cùng xa lạ..

Giang Vãn muốn bỏ chạy, nhưng cả người cô mềm oặt, một chút sức lực cũng không có, cô như vậy là xảy ra chuyện gì?

Đang lúc Giang Vãn cảm thấy mình sẽ ngất đi, cửa phòng tắm đột nhiên bị người ta đẩy ra.

Cô gắng sức ngồi dậy, khó khăn mà mở mắt ra, hội tụ lại tầm mắt chỉ có thấy một bóng dáng thon dài đi vào, kia lượng giày da, ống quầnthon dài thẳng đứng..

"Nóng quá.." Giang Vãn nằm ở trong bồn tắm, giọng nói nhu uyển, nhưng lại mang theo một tia gợi cảm cùng dụ hoặc mà chính cô cũng không hay: "Cứu tôi.."

Nhất định là bên ngoài ánh đèn quá chói, cô một chút cũng nhìn không thấy khuôn mặt của người đang đi vào, chỉ có thể cảm giác được có một loại hơi thở cường đại đè nặng, không khí gần như đóng băng..

Dưới tác dụng của thuốc, Giang Vãn như không còn ý thức, trước mắt cô phảng phất bị bịt kín một tầng sương mù, căn bản không biết người đến là ai. Mà Lệ Mạc Sâm nhìn thấy khôn mặt kí, anh cưỡng ép chính mình bình tĩnh lại, lại vẫn cứ có chút giận không thể át được: "Giang Vãn! Con trai tôi đâu?"