Mười lăm phút nữa đã trôi qua, bầu không khí yên lặng lại lần nữa bao trùm căn hộ của Julia. Tiếng cạch nhỏ tiếp theo đó là tiếng cọt kẹt của nắp hòm bật mở. Anthony bước từ trong hòm ra, phủi bụi trên vai áo và tiến đến trước gương để chỉnh lại nút cà vạt. Ông đặt chiếc khung lồng ảnh mình vào đúng chỗ trên giá sách, rồi đưa mắt nhìn quanh một lượt.

Ông rời khỏi căn hộ rồi đi xuống phố. Một chiếc ô tô đậu phía trước tòa nhà đang chờ sẵn.

- Xin chào, Wallace, ông nói khi ngồi vào ghế phía sau.

- Rất mừng được gặp lại ngài, thưa ngài, viên thư ký riêng của ông đáp.

- Các nhân viên vận chuyển đã được báo trước chưa?

- Chiếc xe tải đang đậu ngay đằng sau xe ta.

- Tuyệt lắm, Anthony đáp.

- Tôi đưa ngài về bệnh viện chứ, thưa ngài?

- Không, như thế này tôi đã đủ mất thời gian rồi. Chúng ta ghé về qua nhà trước đã rồi ra sân bay, tôi phải thay va li. Anh cũng sẽ chuẩn bị hành lý riêng, tôi sẽ dẫn anh theo, tôi mất cái thú đi du lịch một mình rồi.

- Tôi có thể hỏi chúng ta đi đâu không thưa ngài?

- Tôi sẽ giải thích anh nghe trên đường đi. Anh phải nhớ cầm theo hộ chiếu đấy nhé.

Chiếc ô tô rẽ sang Greenwich Street. Đến ngã tư kế tiếp, cửa kính hạ xuống và một chiếc điều khiển từ xa màu trắng hạ cánh xuống rãnh nước ven đường.