Lễ đính hôn được diễn ra sau khi bố mẹ hai bên gặp mặt chừng hai tuần, chỉ là một buổi ăn cơm thân mật giữa những người trong gia đình và họ hàng thân thiết, Miên chính thức trở thành cô gái manh nha kết hôn sớm nhất lớp đại học đính kèm cấp 3, chính vì điều này khiến cô trăn trở khôn nguôi việc ít tháng nữa mình phải viết thiếp mời và đưa đến tay từng đứa bạn, chỉ hình dung thôi đã thấy đủ lúng túng lắm rồi. Có lẽ người không hề có dấu hiệu nao núng ở đây hơn thế còn đặc biệt tích cực trong việc chuẩn bị hôn lễ hay chăng chỉ có mẹ chồng cô, à thêm cả mẹ Miên nữa, nguyên văn của mẹ dành cho Miên về sự tích cực của mình chính là “quả bom nổ chậm trong nhà cuối cùng cũng có thể đẩy đi rồi mẹ vui mừng khôn xiết, mẹ thật sự đánh giá nhầm năng lực của con rồi Miên”. Vì có sự trợ giúp đắc lực này Miên và Quân mới có thể ngày ngày yên tâm đi làm bình thường. Thỉnh thoảng cắt xén thời gian đi chọn mẫu thử đồ xoay trước xoay sau các kiểu theo lịch đặt trước của hai mẹ.

Hôm nay là một ngày tương tự. Chưa hết giờ làm Miên đã phải xin phép sếp về sớm, quãng đường ngắn ngủi từ phòng sếp đi ra nhận được hàng vạn ánh nhìn như tên xuyên thấu.

Andy cuối cùng cũng không nhịn được chặn đường Miên, cười toe:

“Miên sắp trở thành nhân vật hành tung thần bí nhất tòa soạn rồi đó nha.”

Tự cảm nhận sức ép đè tới, Miên đành cười xòa giải thích qua loa: “Dạo gần đây nhà em có chút việc.”

Ánh mắt người đối diện lia nhanh đến bàn tay đeo nhẫn của Miên, đẩy tông giọng:

“Tin vui?”

“Ai, chị Andy đừng làm khó Miên nữa, có tin vui thì chị em mình nhất định được thông báo đầu tiên để chung vui đó.”

“Ahaha, mặt Miên đỏ rồi kìa. Chị em mình đoán trúng phóc rồi kìa.”

Miên hơi ngượng vì bị đọc vị, còn đang loay hoay chưa biết thoát ra sao thì nhân vật không nên xuất hiện nhất lúc này lại đang từ phía cửa phòng từ từ tiến lại gần, ánh mắt không ngừng tìm kiếm cô. Cúi mặt lấy tay che, Miên thật sự mong muốn mình có thể bốc hơi để anh không nhìn thấy.

Đang lầm lũi lùi từng bước niệm thần chú tự biến mất thì đụng ngay phải cạnh bàn, Miên đau đến trào nước mắt, vừa che mặt vừa xoa lưng phía sau. Thành công triệt để thu hút sự chú ý của anh.

“Em có sao không?” – Anh bước nhanh tới nắm lấy tay Miên, trong lời nói hiện rõ sự lo lắng.

Miên cắn môi, ra hiệu loạn lên, cười cười gỡ tay anh ra khỏi tay mình “Không sao, không việc gì đâu anh. Sao anh lại đến đây?”

Quân vẫn không có vẻ gì là hiểu mấy cái tín hiệu của Miên, rất điềm nhiên “Tiện có việc ở tầng dưới nên anh lên đây đón em luôn.”

Cười khổ, miệng Miên méo xẹo vẫn cố chữa cháy “Vẫn chưa đến giờ hẹn phỏng vấn mà anh đến sớm vậy ạ?”

“Em nói gì lạ vậy, đụng trúng bàn chứ có đụng trúng đầu đâu.” – Nói rồi xoa đầu cô trước khi tiếp tục thả bom “Mẹ bảo anh qua đón em đi thử đồ mà.”

Andy kì quái nhìn biểu hiện của hai người trước mặt, có chút khủng hoảng suy nghĩ, chàng thanh niên điển trai này không phải là một trong những doanh nhân trẻ thành công nhất hiện nay với thương hiệu Miaow – Đình Quân hay sao, chứ anh ta với Miên đang diễn phân cảnh gì này?

“Anh với chị Miên là…?”

Nữ đồng nghiệp B rất nhanh nhẹn đưa ra câu hỏi.

“Miên là…vợ… ư… ư” – Miên đưa tay bịt miệng anh rồi nhanh nhẹn chào mọi người kéo “sinh vật” ngoài hành tinh bên cạnh ra theo với sức mạnh siêu nhiên tự bùng phát trong người. Huhuhu. Anh ấy vừa mới làm cái gì vậy. Huhuhu.

Trong phòng một mảnh ngơ ngác.

“Andy, chị có nghe thấy người đó nói gì không? Em có nghe nhầm không? Anh ấy bảo chị Miên là vợ ảnh đó.”

Andy quay sang đồng nghiệp B, vỗ vỗ vai: “Hóa ra là em cũng nghe thấy. Miên đúng là tẩm ngẩm tầm ngầm mà giẫm chết voi. May mắn thật đấy. Có khi phải thân thân với con bé luôn từ giờ.”

Thấy biểu hiện có chút kì dị của người đối diện Andy khó hiểu “Lại làm sao, chị nói gì sai hả?”

“Em về chỗ làm việc đi.” – Nữ đồng nghiệp chính thức được giải thoát, gật như mổ thóc quay về chỗ ngồi, lúc này Andy mới bừng tỉnh, quay ra phía sau chào sếp xong rất thức thời nhanh chóng lui về chỗ của mình.

Cô còn tưởng có quỷ nữa, sao vẻ mặt của sếp Minh còn kì dị hơn cả nữ đồng nghiệp B vậy.