Đợi Miên uống thuốc xong anh dặn cô đi ngủ sớm rồi mới về. Lúc tiễn anh ra cửa có nghe anh bảo sẽ giúp cô cải thiện sức khỏe. Khi đó, trong cơn mệt mỏi Miên vốn nghĩ chỉ là một câu dặn dò có lệ nên không nghĩ ngợi gì nhiều gật đầu ngay tắp lự, đáy lòng còn lâng lâng cảm giác ngọt ngào. Nhưng ngọt ngào nào rồi cũng tiêu tan khi phải rời bỏ giấc ngủ. Sáng hôm sau, khi trời vẫn còn tờ mờ tối Miên đã bị anh đánh thức. Cô bò xuống giường, lật đật tìm chìa khóa chạy xuống mở cửa, bỏ qua chuyện người trước mặt đang diện nguyên cây thể thao hỏi thẳng vào vấn đề:
“Có chuyện gì hả anh?”
“Em lên thay đồ đi rồi xuống chạy bộ với tôi.”
Miên dụi mắt: “Chuyện chạy bộ này anh với em vẫn còn chưa bàn lại mà.”
“Hôm qua em đã gật đầu rồi, hôm nay còn muốn bàn lại chuyện gì nữa đây.”
Vẻ mặt không thể thương lượng của anh khiến Miên cứng họng, ngoan ngoãn đi thay đồ xuống cùng anh chạy bộ.
Từ đó trở về sau, sáng nào anh cũng kèm Miên chạy bộ. Nếu có việc hay phải đi công tác không ở nhà thì anh sẽ gọi điện thức cô dậy.
Biết Miên lơ đễnh trong việc chăm sóc bản thân khi ở một mình, anh đặt người giao sữa hàng tháng, sáng nào cũng đặt sữa trước cổng nhà cô. Khi hai người không còn việc bận, anh sẽ cùng cô nghiên cứu thực đơn dinh dưỡng, tỉ mẩn viết rồi dán những tờ note nhắc nhở ăn uống suốt từ tầng một lên tầng bốn, còn động viên Miên đến bệnh viện khám sức khỏe tổng quát.
Hôm nay anh sẽ đi công tác nên hai người hẹn ăn sáng chung với nhau. Lúc anh sang nhà, Miên không để anh động tay động chân vào việc gì, bảo anh ngồi im còn mình yên lặng chăm chú phết mứt lên bánh, phết một mạch hết số bánh đặt trên đĩa. Xong việc ngẩng lên thấy anh đang nhìn mình bằng ánh mắt kì lạ, cô không chút ngại ngùng đối mắt với anh, cười đùa: “Có phải thấy em xinh lên không?”
“Ừ, mặt bánh bao cũng đã thành V-line mà không cần phẫu thuật rồi. Sắc mặt cũng hồng hào hơn trước nhiều.” – Nói rồi đưa tay nhéo nhéo hai má Miên, lại tiếp – “Nhưng tôi vẫn thích má bánh bao của em hơn. Em ăn nhiều chút, không nhất thiết phải tuân thủ nghiêm ngặt theo thực đơn tôi đưa em đâu.”
Miên đưa tay sờ mặt anh, híp mắt: “Anh xót à?”
“Ừ.”
Cô được thể xoa xoa mặt anh: “Vậy anh thường xuyên vào bếp nấu ăn cho em chút em sẽ lại mập mạp múp míp như ngày xưa thôi”.
Anh bắt lấy tay cô, không để nó chạy loạn trên mặt, giọng điệu châm chọc: “Em tưởng mình là heo à? Suốt ngày chỉ nghĩ đến mỗi chuyện ăn. Nhanh đi còn đi làm nữa”.
Ăn sáng xong, anh đưa cô đến tòa soạn rồi mới ra sân bay. Những tưởng đó sẽ là lần cuối cô nhìn thấy anh trong ngày nhưng Miên đã nhầm. Hình ảnh anh và cô gái Miên gặp hôm nọ trong phòng giám đốc được đăng tải đầy trên các trang báo mạng, nếu chỉ nhìn bằng mắt, bằng cảm quan của độc giả hai người có đầy đủ biểu hiện của một đôi đang yêu nhau. Chuyện tình văn phòng giữa trợ lí và sếp.
Hoàng My trước là Á Khôi trường đại học Luật, thành tích học tập xuất sắc, từng làm người mẫu ảnh cho các tạp chí tuổi teen, là gương mặt sáng giá một thời. Điều này cũng lí giải vì sao anh vốn là doanh nhân, trước nay cũng chưa từng dấn thân vào ổ lố mang tên “showbiz” mà giờ lại xuất hiện trên báo chỉ bởi chuyện tình cảm riêng tư, miễn cưỡng trở thành người của công chúng.
Miên tắt các tab báo mạng, tập trung làm việc của mình. Việc mình triệt để không quan tâm thì nó sẽ tự động tảng lờ ra khỏi tầm mắt của mình thôi. Miên chắc anh cũng không có mấy thời gian quan tâm tới các tin lá cải trên mạng vì vậy khi anh gọi cũng không nhắc một chữ nào về chuyện này. Không phải cô không biết ghen tuông hờn giận mà bởi Miên tin tưởng anh, một niềm tin gần như tuyệt đối. Điều này không phải tự dưng nảy sinh, cố hữu trong lòng Miên mà bởi tình cảm của anh, con người anh khiến cô vững tin về mối quan hệ này.
Cuộc điện thoại sắp đi đến hồi kết, bỗng dưng đầu dây bên kia im lặng một lúc, sau đó Miên nghe thấy anh nói: “Anh và My chỉ là đồng nghiệp”. Miên gật đầu đáp cô biết. Đến lúc đó anh mới yên tâm cúp điện thoại.
Sự việc lùm xùm đó đáng lẽ cứ thế mà chìm vào quên lãng, nhưng ngay đúng lúc tin đồn vừa giảm độ thì Hoàng My lại lên báo đính chính thông tin nhằm “trả lại sự trong sạch cho tình bạn tốt đẹp” giữa cô và sếp. Nội dung xuyên suốt cuộc phỏng vấn đề rõ “tôi và anh ấy hiện không có sự vượt giới hạn nào ngoài khuôn khổ đồng nghiệp và bạn bè” nhưng từ ngữ trả lời lại thầm nhắn nhủ “các bạn cứ kì vọng chuyện này ở tương lai”. Miên thấy cô gái này thật sự rất thông minh. Canh thời điểm mọi chuyện cũng rất chính xác. Những người nhận thức đầy đủ về giá trị của bản thân và cư xử một cách khôn ngoan như vậy chắc chắn không phải là người bình thường, ngay lần đầu tiên gặp mặt My cô đã có thế cảm nhận rõ rệt điều đó. Có điều trăm lần ngàn lần suy diễn cũng không ngờ tới chuyện My hẹn gặp Miên và nội dung cuộc nói chuyện khó mà tin nổi ngày hôm đó.