Có lẽ do cả ngày hôm nay Tô Đồ Lang Quân quá mệt mỏi, vừa đáp chuyến bay liền đi giải quyết từng người cho nên hiện tại cậu liền ngủ quên ở trên ghế sô pha. Đến khi Hoàng Thế Vinh quay sang bên cạnh liền nhìn thấy Tô Đồ Lang Quân đã ngủ thì nhanh chóng tắt ti vi, hắn im lặng quan sát gương mặt cậu, mọi ngũ quan đều nhỏ nhắn tinh tế, đôi môi đỏ hồng như một quả dâu chín mọng, thật chỉ muốn cúi đầu cắn lên đó một ngụm.

Hoàng Thế Vinh cúi người ôm lấy Tô Đồ Lang Quân muốn đưa cậu vào phòng ngủ, lúc hắn tiếp xúc với cậu một khoảng cách gần như vậy, mùi hương truyền tới sống mũi hắn, hương thơm nhàn nhạt của sữa tắm hòa lẫn với mùi hương đặc trưng thoải mái chỉ thuộc về mình cậu này. Hoàng Thế Vinh đột nhiên bất động, mùi hương này đêm hôm đó hình như hắn cũng mơ hồ cảm nhận được, hơn nữa vòng tay khi ôm lấy cậu hiện tại cũng rất quen thuộc, giống như là đêm đó hắn cũng từng ôm cậu ngã lên giường vậy.

Ánh mắt của Hoàng Thế Vinh nhiễm đầy dục vọng, trong đôi mắt kia đang có tia đấu tranh kìm nén rất cực khổ. Hoàng Thế Vinh bước từng bước lên bậc cầu thang, phòng ngủ của hắn ở tầng hai cho nên phải mất chút thời gian mới đưa cậu đặt xuống giường lớn được.

Hoàng Thế Vinh cẩn thận đắp chăn cho Tô Đồ Lang Quân rồi chậm rãi rời khỏi phòng, hắn lấy điện thoại gọi cho Bạch Đằng:

"Bạch Đằng, tôi muốn cho Diêu Tịnh Tuyết biến mất khỏi giới giải trí, những hình ảnh trong quá khứ của cô ta, cậu biết ngày mai nên phải làm gì rồi chứ"

Bạch Đằng ở bên này cũng sớm đã chuẩn bị thật nhiều tư liệu hình ảnh liên quan đến quá khứ của Diêu Tịnh Tuyệt, hơn nữa cậu cũng đã sớm gửi thư mời cho thật nhiều nhà báo đến tham dự họp báo ngày mai. Trước đó Tô Đồ Lang Quân cũng đã nhắn tin cho cậu rồi, hiện tại Hoàng Thế Vinh còn trực tiếp gọi cho cậu, xem ra cô gái kia đúng là không còn đường sống rồi:

"Tôi đã biết, Hoàng phó tổng!"

Hoàng Thế Vinh tắt điện thoại, hắn tiến vào phòng làm việc của mình lật mở một số tư liệu. Trong tư liệu là những thông tin liên quan đến Hoàng Thế Minh và Lý Thanh Nghị, Lý Thanh Nghị có một công ty tư vấn tín dụng chuyên để rửa tiền, đã hoạt động suốt mấy năm nay rồi, vì có mối quan hệ với một vị lãnh đạo tài chính trong thành phố nên được chống lưng khá vững chãi. Thời gian gần đây vĩ lạnh đạo kia cũng dính vào bê bối đang bị chính phủ điều tra, Lý Thanh Nghị vì đó cũng điêu đứng, công ty tư vấn tín dụng của ông ta tạm thời đóng cửa một thời gian để tránh tai mắt.

Còn có người chú kia của hắn, Hoàng Thế Minh thực chất cũng không phải là người mang dòng máu Hoàng gia. Tuy rằng hắn ở trong Hoàng gia này cũng không phải là người cùng huyết thống, nhưng tất cả mọi người trên dưới đều biết được hắn là con nuôi. Có điều Hoàng Thế Minh thì lại khác, nếu như để cho gia tộc biết chuyện này, khẳng định ông ta sẽ bị tước đoạt hết quyền thừa kế. Hoàng Thế Vinh không muốn phanh phui chuyện này vội, chỉ vì hắn vẫn còn chưa thực sự có chỗ đứng vững mạnh trong Hoàng thị, nếu bây giờ nhắm vào vấn đề không cùng huyết thống kia, Hoàng Thế Minh lúc ngã xuống cũng nhất định kéo theo hắn, bởi vì hai người bọn họ cùng mang điểm tương đồng với nhau, thế cho nên Hoàng Thế Vinh mới tạm thời không động đến ông ta.

Hoàng Thế Vinh mang hai tài liệu kia cất vào trong ngăn tủ, hắn mở máy tính lên xem đoạn camera ngày đó ghi lại trong Tấn Hoàng Thành. Không rõ là do có người cố tình, hay là ý trời mà camera ở trong tháng máy cùng dãy hành lang trên khu khách sạn lại bị hỏng, khiến cho hắn không có cách nào xác định được người tối hôm đó cùng hắn rốt cuộc là ai. Hoàng Thế Vinh nhìn camera ghi lại bữa tiệc tối ngày hôm ấy, hắn đã xem đoạn ghi hình này suốt hai tuần rồi, chỉ vì hắn muốn tìm kiếm bóng dáng của Tô Đồ Lang Quân bên trong, nếu như cậu quả thật có xuất hiện trong buổi tiệc này thì người cùng hắn phát sinh quan hệ không ai khác chính là cậu.

Hoàng Thế Vinh có điểm thất vọng tắt máy tính, xem thật nhiều lần cũng thấy được có người nào giống như Tô Đồ Lang Quân xuất hiện, bữa tiệc ngày hôm đó có đến một nghìn người, muốn trong số bọn họ nhìn ra cậu cũng không phải chuyện dễ dàng.

Hoàng Thế Vinh châm một điếu thuốc, hắn bước đến đứng ở bên cạnh cửa sổ. Ánh mắt nhìn xa xăm đến tòa nhà cao nhất kia, đó chính là Tấn Hoàng Thành mà hắn xây dựng lên, cũng chính là nơi phát sinh ra sự tình đêm hôm đó nhưng vẫn chưa rõ được là ai. Hoàng Thế Vinh nhả ra một ngụm khói trắng, khói thuốc trong không khí dần tan biến vào khoảng không. Ngoài trời đã dừng mưa, sự ướt át dưới lòng đường vẫn còn hiện rõ, ngay cả gió trời cũng mang theo sự lạnh buốt tê tái thấm vào da thịt, Hoàng Thế Vinh cứ như vậy trầm mặc hút hết điếu thuốc này rồi xoay người rời khỏi phòng làm việc.

Hoàng Thế Vinh mang theo hơi lạnh, đứng ở bên cạnh giường ngủ nhìn người đang ngủ say kia một hồi lâu. Trong phòng ngủ tuy đã tắt đèn nhưng cũng không phải hoàn toàn tối, hắn vẫn có thể thấy được trên giường có một cậu thanh niên đang an ổn ngủ, người này chính là tâm can bảo bối trong lòng hắn, hắn thật sự rất muốn bảo vệ che chắn cho cậu.

Hoàng Thế Vinh nâng chăn nằm xuống bên cạnh Tô Đồ Lang Quân, hắn kéo cậu vào trong lòng, cảm giác ôm lấy cậu, hương thơm từ cơ thể cậu, tất cả đều đồng dạng giống như người đêm hôm đó ở Tấn Hoàng Thành. Hoàng Thế Vinh đánh bạo, hôn xuống đôi môi mọng nước của Tô Đồ Lang Quân, đôi môi mềm mại bao phủ lên môi hắn, chính là cảm giác hôn môi quen thuộc này, Hoàng Thế Vinh cũng có điểm kích động, bàn tay bất giác luồn vào bên trong áo của cậu.

Hoàng Thế Vinh có chút giật mình khi chạm tới một vết không bằng phẳng trên bụng cậu, hắn đau lòng phát hiện ra có lẽ đây là vết phẫu thuật ruột thừa để lại mà Tô Đồ Lang Quân nói. Hoàng Thế Vinh nắm lấy cánh tay bi thương đang băng kia của cậu, ánh mắt cũng chợt biến đổi âm trầm. Từ nhỏ đến lớn chỉ cần là người bắt nặt cậu, hắn đều không bỏ qua.

...

9 giờ sáng tại Tấn Hoàng Thành xuất hiện rất đông nhà báo, người nào người đấy đều chen lấn xô đẩy nhau muốn tìm vị trí tốt nhất để phỏng vấn. Sự việc Hoàng phó tổng của Hoàng thị cùng người đại diện Tấn Hoàng Thành sắp sửa kết hôn, chính là tin tức nóng nhất suốt hai ngày hôm nay. Trước đó còn có sự kiện hai người qua đêm trong khách sạn của Tấn Hoàng Thành, Hoàng Thế Vinh là doanh nhân trẻ thành đạt, Diêu Tịnh Tuyết lại là một người trong giới giải trí, chuyện này khiến cho báo giới vốn đang đói thông tin làm sao có thể bỏ qua cơ hội viết bài này.

Tô Đồ Lang Quân không đến họp báo, cậu ngồi tại văn phòng công ty cũng có thể nhìn thấy được buổi trực tiếp ghi hình ngày hôm nay. Sáng sớm nay cậu có xem được tin nhắn từ Bạch Đằng gửi tới, cậu ta nói rằng Hoàng Thế Vinh là người gọi điện cho cậu ta, nói muốn tung lên những hình ảnh trong quá khứ của Diêu Tịnh Tuyết. Tô Đồ Lang Quân nhìn tới vết thương trên tay mình đã bắt đầu kết vẩy, xem ra một chút thương tích này lại có thể có ích như thế.

Hoàng Thế Vinh hôm nay mặc một bộ vest đen, gương mặt điềm tĩnh lạnh nhạt xuất hiện trước mặt đám nhà báo, lời đầu tiên hắn phát biểu chính là muốn nói một tiếng xin lỗi mọi người:

"Trước tiên cảm ơn các vị báo giới đã đến cuộc họp báo ngày hôm nay, cũng xin lỗi toàn thế mọi người về những tin đồn xung quanh Tấn Hoàng Thành"

Bên dưới liên tục chớp lên những ánh đèn flash, Hoàng Thế Vinh ở bên trên vẫn duy trì bộ dáng bình tĩnh:

"Ngày hôm nay tôi mở cuộc họp báo này chính là muốn đính chính lại một số chuyện như sau. Thứ nhất, tại phòng khách sạn của Tấn Hoàng Thành, tôi không cùng Diêu tiểu thư qua đêm như mọi người vẫn nghĩ, sự việc chỉ là hiểu lầm mà thôi. Tôi cùng thư ký đến gặp Diêu tiểu thư bàn bạc qua một số chuyện liên quan đến công việc quảng bá cho Tấn Hoàng Thành sắp tới, thư ký của tôi để quên hợp đồng nên lúc đó đã xuống dưới lấy, Diêu tiểu thư muốn ra ngoài lấy đồ do trợ lý của cô ấy đưa tới, tình cảnh tiếp theo thì như mọi người đã thấy"

Tô Đồ Lang Quân ở bên này khẽ mỉm cười, xem ra Hoàng Thế Vinh cũng rất biết cách giải quyết mọi vấn đề đó chứ. Tuy rằng sự giải thích này cũng có điểm gian dối, nhưng không có người đối chứng, cũng không có ai ở chỗ này biết được sự thật, lời của hắn chính miệng giải thích, người khác không tin cũng không thể làm được gì.

"Thứ hai, tin tức kết hôn giữa tôi và Diêu tiểu thư không biết từ đâu mà có. Tôi ở chỗ này muốn đính chính rõ ràng mọi việc, tôi và Diêu tiểu thư không có bất cứ mối quan hệ gì ngoài quan hệ hợp tác công việc cho dự án Tấn Hoàng Thành này"

Phía bên dưới ồ một tiếng, ai cũng biết tin đồn kết hôn là do Diêu Tịnh Tuyết tung ra, bên phía Hoàng Thế Vinh cũng chưa từng có ý định giải thích, vốn tưởng rằng chuyện kết hôn là thật, không nghĩ tới vị Hoàng phó tổng này lại phủ nhận rồi.

"Thứ ba, phía bên Tấn Hoàng Thành đã chính thức chấm dứt hợp đồng trước thời hạn với Diêu tiểu thư, bởi vì trong quá trình hợp tác, cô ấy đã vi phạm rất nhiều những quy định trong hợp đồng đề ra"

Ba điều mà Hoàng Thế Vinh công bố, mỗi lời lẽ đều ngắn gọn dứt khoát, không có bất cứ sơ hở nào, hơn nữa dáng vẻ của hắn lúc đứng trước báo giới rất bình tĩnh, một chút hoảng loạn cũng không có. Phía bên dưới có một nhà báo hỏi hắn:

"Hoàng phó tổng, xin hỏi tại vì sao khi tin tức kết hôn xuất hiện, anh lại không lập tức phủ nhận luôn mà lại im lặng một thời gian? Có phải là anh và Diêu tiểu thư lúc đó thật sự đã nghĩ đến chuyện này, nhưng sau này đột nhiên xảy ra xích mích nên mới có cuộc họp báo hôm nay đúng không?"

Hoàng Thế Vinh đưa mắt nhìn xuống ký giả bên dưới, ánh mắt lạnh nhạt trả lời cô ta:

"Hoàng thị vì những chuyện xảy ra xung quanh Tấn Hoàng Thành mà cổ phiếu rớt giá, tại thời điểm đó tôi còn có thể có thời gian quan tâm đến một người ngoài hay sao?"

Tô Đồ Lang Quân ở bên này nghe thấy hai từ "người ngoài" kia phát ra từ trong miệng của Hoàng Thế Vinh, khóe miệng cậu cũng phải cong cong xuất hiện nụ cười bởi vì lời này thật sự nói rất hay.