Diệp Bạch thậm chí không cần ra mặt, sự tình cũng đã bình ổn lại, điều này trực tiếp khiến cho hắn chưa kịp dùng rất nhiều thủ đoạn đã chuẩn bị xong.

Chơi dư luận với hắn?

Đời trước mặc dù cuối cùng mình không đi giới giải trí, nhưng Lâm Dịch sống ở trong đó, bạn tốt nhất của Cố Chiêu là Khâu Tử Húc cũng mở công ty giải trí, đối với những việc này Diệp Bạch quả thực như cưỡi xe nhẹ đi đường quen. Trước đây hắn đều có thể lợi dụng những điều này chỉnh ngược lại đám người Tinh Huy, có kinh nghiệm đời trước nên hiện tại đối với phương diện này càng là chuyện nhỏ.

Nhưng không cần tự mình động thủ, rốt cuộc vẫn thoải mái hơn, nếu không thì sao hắn lại thích ở bên người Cố Chiêu như vậy.

Chuyện lúc trước đối phương rời chủ tinh đi Tinh Z Diệp Bạch đã sớm đoán được, sau đó lại càng có báo chí chứng thật điểm này, cũng rõ ràng tổ chức chạy trốn kia đều bị bắt giữ. Nhưng “Chuyện nằm vùng không phải tin đồn vô căn cứ đúng không!” Diệp Bạch đoán, “Chắc còn có một người, đối phương đâu, tôi dùng thân phận của người đó không sao chứ!”

Cố Chiêu lắc lắc đầu, ngữ khí có chút trầm trọng, “Người đã chết rồi.”

Diệp Bạch không nói gì.

Công tác nằm vùng chính là như vậy, nguy hiểm mà quan trọng, một khi bị phát hiện chỉ có một chữ chết, cho dù không bị phát hiện, cũng không phải không có tiền lệ người một nhà bị giết chết. Dù sao thân phận thế này nhất định phải bảo mật, chỉ cần có một người biết, là có thể dẫn đến bi kịch phát sinh.

Thân phận Diệp Bạch đã bị định ra như vậy.

Đám tướng quân lúc trước qua muốn dụ hắn về đều tái mặt lại, lần này rõ ràng đã biết được mình bị đùa bỡn. Một người có thể làm nằm vùng còn sống trở về có thể không hiểu nhân tình thế thái? Nếu đơn giản như vậy cũng có thể làm nằm vùng thì tùy tiện phái đi một người là được, cần gì phải chọn kỹ lựa khéo còn phải huấn luyện bí mật.

Tâm tư gạt người về cũng không còn, dù sao đối phương đã sớm buộc cùng một chỗ với Cố Chiêu.

Người trên mạng Tinh thảo luận việc này vài ngày, về chuyện trước đó Diệp Bạch tìm Thẩm Hạo làm thông tin thân phận cũng bị người ta dán lên, “Sử dụng vì an toàn tạm thời.”

Mọi người não bổ vô cùng rõ ràng.

Làm việc đại khoái nhân tâm như vậy, Diệp Bạch ở trong lòng bọn họ đã là anh hùng, nhưng ở nơi của phần tử khủng bố thì hoàn toàn tương phản. Những người đó chỉ sợ đều hận chết hắn, muốn hắn đi chết hơn cả muốn Cố Chiêu đi chết, lúc này giả tạo thân phận rất quan trọng. Ngay cả người mỗi ngày ở chỗ Cố Chiêu cũng có giải thích hợp lý, vì an toàn thôi!

Ai biết phần tử khủng bố có phải đã chết chưa, vạn nhất có một hai con cá lọt lưới thì sao?

Về Andy, đương nhiên là chuyện từ nhỏ đến lớn đều bị bới sạch ra, hãm hại bạn ngồi cùng bàn, mua chuộc thầy cô giáo, thậm chí ngay cả chuyện trốn học tiết thể dục cũng bị nhắc tới. Tóm lại thanh danh của cậu ta ở trên mạng Tinh thối về tận đến nhà, ngay cả trường học cũng tạm thời ngừng khóa học của cậu ta, không trực tiếp thôi học vẫn là nhìn vào mặt mũi Thẩm Hạo.

Còn có một người, dù sao cũng là liệt sĩ, bọn họ cũng không thể quá mức.

Dưới tình huống này, Thẩm Hạo tự mình tìm người viết một tin xin lỗi, sau đó buộc Andy phát lên weibo. Bên trên trừ việc xin lỗi là chính yếu ra còn miêu tả cậu ta không biết rõ tình hình, sau đó không phải cố ý. Người trên mạng Tinh nhìn xong trầm mặc lại, sau đó cũng không căm thù cậu ta giống như lúc trước, ngược lại bắt đầu tự kiểm điểm.

Lúc trước mỗi người bọn họ dường như cũng đã khinh bỉ Diệp Bạch.

Khi đó cảm thấy người này câu dẫn hoàng tử, sau đó nương gió xuân mở phòng trà… Tuy nói sau này được tẩy trắng, nhưng cũng không có tự trách và xấu hổ như giờ phút này.

Bọn họ lại vũ nhục anh hùng.

Rất nhiều người bắt đầu trầm mặc, sau đó phát ra lời xin lỗi từ nội tâm.

Tóm lại sự tình dần dần bình ổn, Andy lại đã bắt đầu làm xong chuẩn bị trở về trường đi học, đặc biệt một lần này cậu ta đã biết Thẩm Hạo đối với cậu ta không phải là không quan tâm, còn có loại cảm giác đắc ý nhân họa đắc phúc. Mặc dù đối phương cũng từng giáo huấn cậu ta, nhưng rốt cuộc vẫn không vứt bỏ cậu ta.

Thậm chí Andy còn nhân cơ hội đưa ra yêu cầu thỉnh thoảng đến thăm cậu ta.

Ở trong lòng Thẩm Hạo, đây rốt cuộc vẫn là người yêu đã ở chung nhiều năm, mặc dù làm chuyện sai cũng là bởi vì hiện tại tuổi còn nhỏ, không hiểu chuyện, còn chưa trưởng thành phu nhân Nguyên soái sau này. Tuy anh ta sẽ không tiếp tục nỗ lực yêu không hề giữ lại như vậy nữa, cũng không biết có thể tiếp tục ở cùng nhau nữa không, nhưng không để ý chút chuyện nhỏ này.

Cơ mà anh ta lại chưa bao giờ nghĩ tới việc này đối với Diệp Bạch có công bằng hay không.

“Xin lỗi.” Anh ta chỉ nói như vậy khi chạm mặt nhau vào ngày nào đó, “Cũng may hiện tại cậu đã không có việc gì, em ấy cũng biết sai rồi, cứ kết thúc chuyện này như vậy đi!”

Diệp Bạch từ chối cho ý kiến.

Hắn đột nhiên phát hiện người này có chút nhàm chán, nếu không phải đang đợi Cố Chiêu, hắn cũng khó có khả năng đứng ở đây nghe những lời này. Nói đến cùng Diệp đại tiên tùy ý làm bậy quen rồi, nào làm được thánh mẫu, lúc trước đã cảm thấy tin xin lỗi kia không giống bút tích của Andy, hiện tại xem ra là do Thẩm Hạo làm.

Thẩm tướng quân còn nói vài câu, không thấy Diệp Bạch trả lời có chút kỳ quái, “Sao cậu không nói chuyện.”

“Nói cái gì?” Hỏi anh ta chính là Cố Chiêu mở cửa đi ra, đối phương dùng vẻ mặt giễu cợt nhìn anh ta, “Nói sẽ tha thứ cái cậu tên Andy kia, người của tôi thoạt nhìn dễ bắt nạt như vậy?”

Thẩm Hạo: “…”

Dừng một chút, anh ta hành quân lễ, sau đó như chuẩn bị nói cái gì, Cố Chiêu lại không nghe, Diệp Bạch đương nhiên cũng sẽ không ngoan ngoãn lưu lại, hai người cùng nhau rời đi.

Lâm Huy đi theo phía sau thở dài, “Có một số người, không tự biết.”

Anh theo chân Cố Chiêu lâu nhất, tuy chỉ là trung tá nhưng làm được rất nhiều việc không chỉ ở cấp bậc này, biết đến bí mật cũng không ít. Thẩm Hạo nói có tài có lẽ là có, nhưng so với thế hệ trẻ tuổi trong gia tộc khác lại không hẳn đã mạnh hơn, sở dĩ có hôm nay là bởi vì Cố Chiêu an bài cho anh ta rất nhiều cơ hội.

Giống như việc kinh doanh bình thường, đều tốt nghiệp danh giáo, nhưng khác biệt giữa được người mang theo dạy bảo cùng với ném tới phía dưới thực tập.

Người trước chỉ cần không ngốc là có thể xuất đầu, kẻ sau muốn được thành tựu tương đồng tất phải cần cố gắng nhiều lần, cho dù khi anh đang học có thành tích tốt hơn người trước rất nhiều cũng vậy.

Cố Tướng quân bọn họ, hạ một bàn cờ rất lớn.

Cho dù là biết một ít tình tiết Lâm Huy vẫn cảm giác mình nhìn không rõ toàn cục, nhưng anh biết rõ tương lai Thẩm Hạo cũng sẽ như vậy. Có lẽ lúc trước anh ta được Cố Chiêu mài giũa như một thanh đao, nhưng sau khi sự kiện này đi qua, Cố Tướng quân sẽ không đi mài thanh đao này nữa, thậm chí sẽ đâm cho hai lỗ trên người.

Quả nhiên…

Weibo của Diệp Bạch rất nhanh đã cập nhật, bắt mắt nhất chính là một câu ở trên: “Xin lỗi thật tình có thành ý thì tôi nhận, dù sao trong mắt mọi người nhìn qua cũng không phải toàn bộ, có điều hiểu lầm không thể tránh được. Nhưng…” Lời phía sau hắn không hề nói ra, chỉ đăng một cái video lên, mọi người gần như không chút do dự mở ra.

Video không dài, chỉ có hai tình tiết, một là hình ảnh lúc Andy nổ súng về hướng Diệp Bạch, một cái khác là tình cảnh năm binh lính mang theo Andy qua ‘bắt nạt’ Diệp Bạch.

Trên mạng Tinh, mọi người vốn đang hết sức cảm động.

Bởi vì bọn họ được thông cảm, đối phương còn săn sóc tìm lý do giúp bọn họ, nhưng lúc sau xem hết video thì tất cả đều bùng nổ, còn có người lật lại tin xin lỗi của Andy.

Lời xin lỗi chân tâm thật ý, ha ha!!!

Ha mặt cậu!

Đừng cho là bọn tôi không biết chơi súng thì không nhìn ra phát súng kia là bắn về phía Diệp Bạch, nếu không phải thân thủ đối phương linh hoạt phản ứng nhanh chóng, lúc này đã sớm thành xương cốt trong Tinh Z rồi! Còn ở trên quân hạm kia là chuyện gì, lý do vô sỉ như vậy ai nghĩ ra được, đầu óc đâu, cũng không mang à?

Mấy thứ này đều là Diệp Bạch đã sớm chuẩn bị tốt.

Thậm chí không cần hắn vận dụng pháp thuật tiên gia tạo ra từ trong đầu cái gì, hệ thống của nguyên chủ hoàn toàn làm được. Lúc trước nguyên chủ là một cẩu PVP đầu người, thích nhìn thấy từng cái từng cái đầu người trướng lên, mà ngày đó vừa vặn cậu phải hoàn thành nhiệm vụ chém năm vạn người, vì thế mở phần mềm có thể ghi lại, nhưng không ngờ lúc xuyên cũng mang đến.

Lúc trước Diệp Bạch không để ý cái này, cho nên vẫn luôn không đóng, lúc này đăng lên quả thực không có chút áp lực nào.

Trong nháy mắt tình thế không giống với lúc trước.

Andy gặp phải đãi ngộ còn thảm hơn trước, cũng có người tuôn ra lúc trước nhìn thấy có quân nhân đón cậu ta rời đi, dường như đi về hướng chỗ ở của Thẩm Hạo, hơn nữa đến nay còn không đi ra. Mọi người nghĩ đến sự tình xảy ra Thẩm Hạo đích xác không ra mặt nói giúp Diệp Bạch cái gì, im lặng giống như mình là một người trong suốt.

Nhưng anh ta rõ ràng là đương sự, hẳn phải biết một số chuyện.

Có kỹ thuật đế không cam lòng, tra IP một chút, sau đó tỏ vẻ: “IP phát tin xin lỗi trước đó hoàn toàn trùng với mấy tin mà Thẩm tướng quân phát lúc trước.”

Mọi người xem xem, dường như mấy tin đó đều là phát ở nhà.

Lần này, chẳng những Andy xui xẻo, ngay cả Thẩm tướng quân luôn được coi là thần tượng cũng bị chịu nghi ngờ trước nay chưa từng có. Cho dù lúc trước Diệp Bạch phát ID thân phận, mọi người cũng chỉ chờ hắn giải thích, chưa từng tưởng tượng ngựa thần lướt gió tung mây giống như bây giờ, sau đó loạn phun, thậm chí hoài nghi sự trung tâm của anh ta đối với quốc gia.

Rất nhiều người thừa dịp này thuê thuỷ quân dẫn dắt đến phương diện đó.

Mặc dù quân bộ không giống giới chính trị, nhưng cũng không có khả năng như người máy, có không ít người đối phó anh ta. Nhất là khi anh ta có số tuổi trẻ nhất, rốt cuộc vẫn có người không phục, lúc Cố Chiêu áp xuống thì còn may, hiện tại buông ra toàn bộ đều bắn ngược trở về. Thậm chí ngay cả nội gián của Liên bang bên kia, cũng đang lặng lẽ gây sức ép vào chuyện này.

Đến khi gây sức ép được kha khá là lúc, song phương có dấu hiệu khai chiến.

Thẩm Hạo quả thực có tầm quan trọng.

Anh ta chiến đấu có mức độ chiến thắng rất lớn (đương nhiên cũng có phần thua), ít nhất có thể trấn an lòng dân, ổn định lòng quân, cho nên Liên bang sẽ dốc hết sức lực ám sát anh ta. Hiện giờ Cố Chiêu tự mình hủy người, Liên bang bên kia đều sắp cười lớn, bởi vậy không nói hai lời đã bắt đầu động binh. Trong lòng bọn họ rõ ràng, cho dù lần này Thẩm Hạo lên chiến trường, cũng không trấn an được lòng dân, ổn định được lòng quân.

Hiện tại đối phương không khác một chuyện cười.

Đế quốc bên này cũng lo lắng vấn đề đó, trong lúc nhất thời bọn họ thậm chí cảm thấy trước đó quá xúc động, nên lưu cho tên nhóc Thẩm Hạo kia một đường lui?

Hiện giờ phải tẩy trắng thế nào.

Cố Chiêu trực tiếp dẫn đến tất cả chuyện này hiện không có tâm tư để cho đối phương tiếp tục lên chiến trường lập công, anh tự mình ủy nhiệm Diệp Bạch tham dự cuộc chiến này, trước lúc mọi người lấy lý do tuổi trẻ không kinh nghiệm để phản đối, tuyên bố:

“Tôi tự mình nắm giữ ấn soái.”

Anh sẽ tận mắt chứng kiến cuộc chiến thành danh của thiếu niên!!!