Mị Ảnh

Chương 1672: Ba tháng sau

 

Pháp tắc ngũ hành của Nghệ Phong đánh về phía Tiên Thánh, khiến thân ảnh của hắn không ngừng lui ngược lại, từng đạo lực lượng khủng bố từ trên người Tiên Thánh bạo phát ra, ngăn cản uy thế của Nghệ Phong.

 

Chỉ là cho dù như vậy vẫn bị Pháp tắc ngũ hành của Nghệ Phong áp chế như trước.

 

Oanh...

 

Một tiếng va chạm như sấm động vang lên, thân ảnh Tiên Thánh bạo lui ra ngoài, liên tục hóa giải lực đạo trên hư không, lúc này mới đứng vững thân ảnh. Chỉ có điều, cánh tay rung động khiến người khác cảm giác được, Tiên Thánh tiếp được mấy chiêu này của Nghệ Phong cũng không nhẹ nhàng.

 

- Như thế nào?

 

Nghệ Phong híp mắt nhìn Tiên Thánh, cư nhiên là dùng ánh mắt trên cao nhìn xuống.

 

Tiên Thánh hừ một tiếng, nhìn Nghệ Phong đứng ở giữa hư không, quần áo tung bay, hiển thị rõ khí phách. Hắn nói:

 

- Ngươi chưa đánh bại ta. Chỉ chiếm lấy một chút thượng phong mà thôi.

 

Nghệ Phong cười ha ha nói:

 

- Bản thánh có thể chiếm một chút thượng phong của ngươi thì có thể đánh bại ngươi. Nếu ngươi không phục, chúng ta lại đến.

 

Tiên Thánh nghe được Nghệ Phong nói, trầm mặc một hồi đột nhiên nói:

 

- Hôm nay dừng ở đây. Chí Tôn yến, không phải địa phương ta và ngươi phân ra thắng bại.

 

- Chí Tôn yến?

 

Nghệ Phong cười to:

 

- Ngươi xem bây giờ còn có hào khí Chí Tôn yến sao?

 

Lúc này mọi người mới nhớ tới, ngay cả cung điện Chí Tôn đã bị Thiên Thánh tự bạo hủy diệt, lúc này nào có hào khí Chí Tôn yến?

 

- Bất quá, nói đến Chí Tôn yến. Bản thánh ngược lại muốn hỏi các ngươi một chút, bản thánh trở thành Chí Tôn, ngươi không có ý kiến gì đúng không?

 

Nghệ Phong híp mắt nhìn Tiên Thánh, tràn đầy hiền lành nói:

 

- Nếu ngươi có ý kiến mà nói, chúng ta có thể tiếp tục trao đổi.

 

- Hừ!

 

Tiên Thánh không nói gì, đầu quay qua một bên bảo trì trầm mặc. Nhưng tất cả mọi người biết rõ, cử động lần này của Tiên Thánh xem như chấp nhận.

 

- Còn các ngươi? Có ý kiến gì hay không?

 

Nghệ Phong nhìn một đám Chí Tôn nói.

 

Nơi ánh mắt Nghệ Phong đi qua, tất cả Chí Tôn đều trầm mặc, thời điểm ánh mắt Nghệ Phong quét vào người Y Thánh, Y Thánh híp mắt cười nói:

 

- Thực lực Ma Thánh danh chấn cổ kim, ngươi trở thành Chí Tôn, chúng ta tự nhiên không có ý kiến gì. Chỉ là không biết phải bài danh Ma Thánh như thế nào?

 

Lời nói của Y Thánh khiến ánh mắt của một đám Chí Tôn chuyển sang Nghệ Phong lần nữa, rất hiển nhiên bọn họ cũng rất quan tâm Nghệ Phong trả lời ra sao.

 

Ánh mắt Nghệ Phong nhìn về phía Tiên Thánh nói:

 

- Nếu ta nói bài danh chi thủ, các ngươi có ý kiến gì hay không?

 

Những lời này khiến một đám võ giả nhìn về phía hai thánh Tà Tiên, hai người này một mực tranh nhau vị trí đầu não, nhiều năm như vậy cũng không phân ra thắng bại, tuy Tà Thánh nhìn như có chút mạnh hơn. Nhưng Chí Tôn đều minh bạch, một chút này căn bản không có ý nghĩa gì. Cho nên, hai kẻ thù truyền kiếp này đối với đệ nhất đều cực kỳ quan tâm. Chỉ là hiện tại, Nghệ Phong xuất phát sau mà tới trước, cư nhiên không chút nghĩ ngợi nói ra, cái này khiến một đám võ giả muốn biết thái độ của hai vị Tà Tiên.

 

Tà Chí Tôn thấy mọi người nhìn về phía hắn, hắn cười ha ha nói:

 

- Nghệ Phong muốn lấy đệ nhất, bản Thánh không có ý kiến gì, chỉ cần hắn có thể đánh bại Tiên Thánh, đưa đệ nhất bảo tọa này cho hắn thì như thế nào? Ngươi cứ nói đi, Tiên Thánh?

 

Tiên Thánh nghe được câu này, suýt nữa bị tức chết, hắn hừ một tiếng nói:

 

- Hắn có thể đánh bại ngươi, bản Thánh cũng đồng ý hắn ngồi đệ nhất. Nguồn truyện: Truyện FULL

 

Tà Thánh híp mắt nhìn Tiên Thánh nói:

 

- Phải không? Ngươi không sợ bản Thánh nhường sao, ngươi cần phải hiểu rõ thân phận của Nghệ Phong. Hơn nữa quan trọng nhất là, bản Thánh cảm giác nếu giao thủ vớiNghệ Phong, ta không tiếp được một chiêu.

 

Nghe được câu này, một đám võ giả thiếu chút nữa phun máu. Trừ khi Nghệ Phong đạt tới Thần Cấp, bằng không làm sao có thể không tiếp nổi một chiêu của Nghệ Phong. Đừng nói là Tà Chí Tôn, cho dù bất luận một vị Chí Tôn nào trong bọn họ, muốn tiếp một chiêu của Nghệ Phong là chuyện rất dễ dàng.

 

Rất hiển nhiên, những lời này của Tà Thánh chính là nói cho người khác biết. Hắn và Nghệ Phong mặc cùng một cái quần. Bọn họ ai đứng vị trí đầu não, đối với hắn mà nói đều không quan trọng. Quan trọng nhất là áp chế Tiên Thánh một bậc.

 

Nghe Tà Thánh nói, Nghệ Phong cười cười, lập tức quay đầu nhìn về phía Tiên Thánh hỏi:

 

- Tất cả mọi người đã cảm thấy như vậy, hôm nay chúng ta phân ra thắng bại, như thế nào?

 

Tiên Thánh nhìn Nghệ Phong cười tủm tỉm, hắn hít sâu một hơi, thật lâu sau mới âm trầm nhìn Nghệ Phong nói:

 

- Ba tháng sau. Đỉnh Khủng Cụ sâm lâm, một lần phân cao thấp.

 

Nghệ Phong cười ha ha nói:

 

- Thống khoái. Vậy thì quyết định như thế!

 

Nghệ Phong nhìn Tiên Thánh, không chút nghĩ ngợi nói.

 

Nghe Nghệ Phong đáp ứng nhanh chóng như vậy, rồi sau đó nhìn khuôn mặt âm trầm đến cực điểm của Tiên Thánh. Yêu Thánh có chút nhíu mày, bất quá vẫn không nói gì thêm.

 

Mọi người nghe hai người ứng đối, có chút trầm mặc, sau đó cũng không có phát biểu ý kiến gì.

 

- Còn có một điều kiện nữa, bản Thánh thắng, Tiên Cảnh ngươi tự giải tán. Nếu ngươi thắng, Tội Ác Chi Thành của bản Thánh giải tán. Như thế nào?

 

- Phi...

 

Một câu khiến tất cả mọi người không nhịn được xì một tiếng khinh miệt, thầm nghĩ cho dù người vô sỉ, cũng không thể vô sỉ vô hạn như vậy. Tuy Tội Ác Chi Thành mạnh, nhưng mà so với Tiên Cảnh thì tính cái gì? Tội Ác Chi Thành không có Nghệ Phong ngươi, Tiên Cảnh nhấc tay là có thể diệt. Nhưng Nghệ Phong rõ ràng vô sỉ dùng Tội Ác Chi Thành cùng Tiên Cảnh truyền thừa mấy chục vạn năm làm đồng giá cá cược.

 

- Ngươi coi bản Thánh là ngốc tử sao? Cho dù trao đổi, cũng phải lấy Thánh Thành trao đổi.

 

Tiên Thánh hừ một tiếng.

 

Nghệ Phong nhún nhún vai nói:

 

- Tuy ta cũng muốn, nhưng mà bản Thánh không phải Thánh chủ, cũng không có cái quyền lợi này?

 

Tiên Thánh nghe được Nghệ Phong nói như vậy, cũng không để ý Nghệ Phong, quay đầu nhìn về phía Tà Thánh nói:

 

- Ngươi cảm thấy như thế nào?

 

- Bản Thánh không sao cả, chỉ cần ngươi có thể đánh bại Nghệ Phong. Thánh Thành sẽ giải tán.

 

Tà Thánh không sao cả nói.

 

Một câu nói kia khiến Tiên Thánh hừ một tiếng, tuy không muốn đáp ứng, nhưng cũng không muốn mất mặt mũi:

 

- Thành giao!

 

Nghệ Phong nhìn Tiên Thánh đáp ứng nhanh như vậy, hắn không khỏi hé mắt, nghĩ thầm Tiên Thánh đánh nhau với cùng hắn, tuy thực lực Tiên Thánh cường hãn, nhưng hiển nhiên hơi kém hơn hắn một bậc. Chẳng lẽ là hắn còn có tuyệt chiêu áp trục gì sao? Bất quá, ngẫm lại thì giật mình, dù sao Tiên Thánh Thành danh nhiều năm như vậy, nếu không có tuyệt chiêu mới là lạ. Chỉ có điều, chẳng lẽ hắn có mình lại không có.

 

- Như thế, vậy thì định rồi a.

 

Nghệ Phong thản nhiên nói.

 

- Ba tháng sau, gặp tại Khủng Cụ Sâm Lâm.

 

Nghệ Phong hướng về Tiên Thánh nói một câu, khẽ động thân ảnh đến bên người Tần Y, kéo cánh tay Tần Y, thân ảnh dần dần biến mất trong hư không.

 

Tà Thánh và Yêu Thánh, Lạc Thánh thấy Nghệ Phong rời đi, bọn hắn cười ha ha, cũng dẫn theo Triệu lão và đám người hộ pháp, biến mất trong hư không.

 

Chí Tôn yến hạ màn dưới loại tình huống này. Nhìn địa phương ngay cả cung điện Chí Tôn cũng hủy diệt, nguyên một đám Chí Tôn hai mặt nhìn nhau, đây là lần đầu tiên Chí Tôn yến dùng loại tình huống này kết thúc, mà hết thảy chuyện này đều là vì Nghệ Phong.

 

Sắc mặt Tiên Thánh tái nhợt, nhìn năm Chí Tôn biến mất, hít sâu một hơi, đối với Chí Tôn còn lại nói:

 

- Các vị, thật có lỗi. Để cho các vị chê cười. Bất quá, bản Thánh cảm thấy, có một sự tình phải nhắc nhở mọi người, hiện tại bên phía Tà Thánh cường hãn ra sao, các ngươi cũng nhìn thấy. Nếu Tiên Cảnh ta bị hắn diệt, ha ha, ta cũng không biết trong Chí Tôn các ngươi, còn ai chống đỡ được bọn họ. Thu thập xong Tiên Cảnh ta, cách thu thập các ngươi cũng không xa.