25 thụ 1 công
“Hắc, môi của gã kia thực gợi cảm, hôn lên cảm giác nhất định rất tuyệt.” Ta liếc mắt ngắm gã đàn ông đang đứng xa xa nói chuyện với một người.
“Huyền, ta định nói với ngươi lâu rồi, ngươi có Thạch Diễn, có thể đừng háo sắc mà ngắm người khác như thế được không?” A Lực có chút bất bình nhíu mày.
Ta quay đầu lại, khó hiểu nhìn hắn từ trên xuống dưới: “Ngươi có phải là đàn ông không? Có gã đàn ông nào mà không háo sắc? Nói cho ngươi, 90% đàn ông đều háo sắc, còn lại đều là giả vờ đứng dắn.”
“Ngươi đừng nhìn ta như thế, ta thừa nhận ta háo sắc, không phải là giả đứng đắn được rồi đi.” Bị ta nói thế cũng hướng gã đàn ông kia nhìn lại.
“Hì hì hì~~~ đúng vậy đúng vậy đúng vậy, tên đàn ông nào không háo sắc nên đi bệnh biện báo danh.” Đột nhiên có một giọng nam trung hoa lệ chen vào.
Giây tiếp theo, mặt ta đang mải nhìn gã đàn ông đứng xa kia đã bị người kéo lại, còn không rõ là chuyện gì xảy ra, ngoài miệng đã bị người ta hôn một cái.
Vừa định vung tay cho cái tên không biết lễ phép này một đấm, nhưng khi định thần lại liền ngây ngẩn cả người, nắm tay rốt cuộc đánh không xuống được——
Người đàn ông đứng trước mắt này chỉ có thể dùng từ mỹ lệ để hình dung, không phải cái mỹ của nữ nhân, mà giống như dung mạo đã trải qua tỉ mỉ tạo hình, cộng thêm sự kết hợp hoàn mỹ với mị lực nam tính khắp người tỏa ra. Kiểu đàn ông này chỉ có hai chữ để miêu tả – cực phẩm!
“Ngươi là ai? Lần đầu tiên tới sao?” Ngay cả xem quen mỹ nam như ta cũng không thể rời mắt khỏi hắn.
“Ha ha a~~Tiểu mỹ nhân hỏi ta sao? Ta tên là Bùi Trăn.” Người tới cười rất bất cần đời, tùy tiện vươn tay vuốt cằm ta.
“Tiểu Mỹ nhân? Ha ha, ngươi đang bảo ta sao? “Có lẽ là bởi vì bộ dạng đẹp, nên hành động lỗ mãng của hắn cũng không làm người ta cảm thấy một chút chán ghét, ngược lại còn có vẻ tao nhã.
“Đúng vậy~ không thể tưởng được lâu như vậy không về địa bàn của ta lại thêm một cái tiểu mỹ nhân rất mê người na~ thực nên qua bên này nhiều một chút.” Đột nhiên quay đầu hướng A Lực cũng nhìn thất thần phất tay, “Tiểu huynh đệ tên gì? Cho ta ly Brandy cám ơn.”
“Ách? Nga, mọi người gọi ta A lực.” A Lực lấy lại tinh thần lập tức rót cho mỹ nam đột nhiên xuất hiện này một ly rượu.
“Club này là của ngươi?” Ta nghe ra ý tứ trong lời nói của hắn giật mình hỏi.
Hắn nhíu mày gãi gãi đầu, rồi nghiêng đầu tự hỏi. Lúc này ta mới chú ý tới hắn thế nhưng có mái tóc dài tới thắt lưng, quả thật mê chết người.
“Ta nhớ hình như ta vẫn chưa bán cho người khác đi. Cho nên hẳn vẫn là của ta.” Suy nghĩ xong hắn cười sáng lạn. Làm người ta choáng váng. Diễn thân ái, nếu ngươi không đến ta sẽ cầm giữ không được.
“A, thì ra ngươi chính là, ông chủ lớn mà ta thường nghe cấp trên nói là thần long kiến thủ bất kiến vỹ(*)?” Hai mắt A Lực cũng không rời được khỏi hắn.
“Ha ha ha ~~ cái gì mà kiến thủ bất kiến vỹ, nói thần bí như thế, chẳng qua sự nghiệp chủ yếu của ta ở Mĩ, không hay trở về thôi, nơi này là em gái ta quản lý. A Lực, mới tới sao? Angel thật sự là càng ngày càng biết thuê người, đưa tới toàn là mỹ nam nha~” Hắn sờ mái tóc ngắn ngủn của A Lực Cười hì hì nói.
A Lực mặt đỏ bừng , ngượng ngùng trả lời: “Đến đây đã lâu rồi ông chủ.” Thật không nghĩ tới tiểu tử này cũng biết đỏ mặt.
“Ân ân~ bên này liền dựa hết vào các ngươi trông coi, please~” Nói xong lại quay đầu, đột nhiên vươn lại gần ta, theo bản năng ta lùi ra sau, hắn đã vòng qua cổ ta, lại hôn xuống bên miệng ta.
“Ai nha nha~~ Ta đối với mỹ nhân luôn không có sức chống cự na~~~” Giống như rất phiền não nhăn chặt mày lại. Nhưng cũng không làm động tác gì thân thiết hơn.
Ta buồn cười ngồi nhìn hắn, không biết vì cái gì, có lẽ biết hắn đang đùa giỡn cho nên đối với cử chỉ lỗ mãng của hắn cũng không cảm thấy chán ghét, ngược lại cũng trêu đùa theo, “Vậy thì đừng chống cự~”
“Ác ác ác ~~ đây chính là ngươi nói ác~~ cũng đừng hối hận nha~~” Hắn nháy nháy mắt vươn lại gần ta nhỏ giọng nói, “Có cái mỹ nhân mắt đang bốc hỏa đi lại phía chúng ta ~~ hy vọng không phải vị kia của ngươi a~~”
Ta liếc mắt nhìn, lắc đầu bi ai nói: “Thật không may, hình như là vị kia của ta.”
Hắn khoác tay lên vai ta, cười ha ha: “Không sao, chúng ta có thể 3P a~”
Giây tiếp theo, sau cổ của ta bị người kéo qua, hắn cũng lảo đảo, giống như cũng có người kéo hắn.
“Ngươi hảo hảo giải thích cho ta, vừa rồi đang làm cái gì!” Mặt của ta bị buộc đối mặt với sát thần mặt đen.
“Nói chuyện phiếm a.” Ta có chút vô tội.
“Nói bừa! Ta nhìn thấy ngươi và người khác hôn môi! Bình thường ngươi nhìn ngắm đàn ông ta còn chưa tính! Bây giờ còn dám thân mật tiếp xúc?!”
“Nào có quá mức thân mật, đây là hôn chào hỏi.”
“Chào hỏi cái quỷ! Có hôn chào hỏi sao?”
“Má! Ta cứ hôn ngươi muốn thế nào?” Lười nhiều lời với hắn.
“Ta muốn thế nào? Theo ta về nhà! Nếu không hảo hảo quản ngươi, ngươi liền sắc đảm bao thiên(*)!”
“Ai nha nha ~~ cơn tức đừng lớn như vậy thôi~~ nam nhân háo sắc, bản chất của anh hùng a~~” Giọng nam trung dễ nghe lại chen vào.
“Ngươi là ai a? Câm miệng cho ta! Đây là việc nhà!” Nói xong muốn kéo ta đi. Vì muốn xem mỹ nam nhiều một chút, ta liều chết không chịu xê dịch.
“Ha ha, vị bằng hữu này đừng tức giận, không bằng cũng nhau uống một chén đi. Tên đáng đánh này ta sẽ giáo huấn hắn.” Lại có một giọng nói nhu hòa trầm bổng chen vào.
Ta nhìn về phía phát ra thanh âm, không khỏi lại sửng sốt. Hôm nay thật sự là một ngày may mắn na. Lại một cực phẩm nam nhân vô cùng đẹp mắt! Dáng người người này cao ngất, tướng mạo anh tuấn nho nhã, nhưng trong cặp mắt đen thâm thúy kia lại ẩn ẩn lộ ra tà khí mê người, là loại người sẽ khiến người khác vừa thấy đã yêu.
“Đến đến đều đến đây, uống một chén đi?” Ta quay đầu hướng cái tên mặt đang đen kia đề nghị. Kỳ thật là muốn nhìn nhiều một chút hai cực phẩm nam nhân hiếm gặp này.
“Vậy thì uống đi.” Hắn nhún nhún vai, cũng ngồi xuống. Ha ha biết ngay là hắn sẽ không nhỏ mọn như vậy.
…
Trải qua một phen giới thiệu, nam nhân anh tuấn kia kêu Đường Duệ, là cùng Bùi Trăn tới thăm em gái.
“Tiểu mỹ nhân theo ta quay về mỹ đi~ ta nhất định đối tốt với ngươi~” Bùi Trăn vươn tay nhẹ sờ lên mặt ta.
Ta và Thạch Diễn còn chưa lên tiếng, Đường Duệ ngồi cạnh hắn đã nói: “Nga? Ngươi định đối xử thế nào với người ta?”
“Hi hi hi ~~~ đương nhiên phải hỏi mỹ nhân muốn thế nào thì làm thế đó~~ đồ ăn này, trang phục này, dùng cái gì đều chiều tiểu mỹ nhân.”
“Vậy sao? Chẳng qua ta sợ tới lúc đó ngươi lại không có cái khả năng ấy na.” Đường Duệ ôn hòa cười.
“Khả năng gì? Tình dục sao? Ta rất mạnh ác! Ngươi này Đường tổng tài không phải rõ ràng nhất sao?” Bùi Trăn quay đầu cười tà tà với Đường Duệ.
“Ta nói là khả năng kinh tế của ngươi, đến lúc đó ta xem ngươi làm thế nào cho người ta ăn ngon, mặc đẹp, ở tiện nghi.” Đường Duệ không chút để ý nói.
“Nha nha nha~~ nghe giọng điệu này, Đường tổng tài đã có kế hoạch làm ta phá sản sao không?”
“Ha ha, ngươi muốn có tiểu mỹ nhân ở bên người, người liền chuẩn bị yêu mỹ nhân không thương giang sơn đi.”
“Nga? Giang sơn của ta cũng không dễ đổ như vậy~ đến lúc đó đừng để chính mình ngã trước nha~”
“Chúng ta cứ thử nhìn xem.”
“Các ngươi là một đôi đi.” Ta nhìn bọn họ cười khẳng định.
“Còn không mau đem hắn về hảo hảo quản giáo, miễn cho suốt ngày loạn hôn người khác.” Một đấm của ta vẫn không ngăn kịp Thạch Diễn mở miệng nói với Đường Duệ.
Đường Duệ còn chưa kịp nói gì thì Bùi Trăn đã lên tiếng trước: “Yêu yêu yêu~ vị mỹ nhân này nói hơi quá nha~~ ta có hôn cũng phải xem người đó là ai, không phải là loạn hôn na~”
Thạch Diễn không để ý tới hắn vẫn cười nói với Đường Duệ: “Hắn đối với ai cũng đều gọi mỹ nhân sao?”
Đường Duệ nghĩ nghĩ, cười nói: “Hắn hình như không gọi ta là mỹ nhân.”
Bùi Trăn nghe xong lập tức cười hì hì nói: “Đường tổng tài muốn nghe sao? Muốn nghe ta liền thỏa mãn ngươi a~ Đường mỹ nhân~”
“Ha ha, ta vẫn thích ngươi gọi ta Duệ ca ca hơn.” Đường Duệ cười có chút tà.
Bùi Trăn không thèm để ý hắn, lại nói với ta: “Thế nào, suy nghĩ một chút?”
Ta vừa định mở miệng liền nghe thấy Thạch Diễn lành lạnh lên tiếng: “Ngươi dám bội tình bạc nghĩa thử xem.”
Ta cười ha ha nói với Bùi Trăn: “ Ta cũng muốn đi theo ngươi, nhưng vị ngồi bên cạnh ngươi này sẽ thù ta. Ta cũng không muốn chết sớm na.”
“Ai~ chẳng lẽ là ta đã không có mị lực sao?” Bùi Trăn nháy mắt mấy cái, bĩu môi, bộ dáng như bị bỏ rơi. Sau đó lại cười quyến rũ, “Vậy cho ta một nụ hôn cuối cùng đi.” Nói xong đang định kéo ta, nhưng lại bị Đường Duệ ngồi bên cản lại.
Chỉ thấy hắn nói vài câu bên tai Bùi Trăn, Bùi Trăn ngẩn người, ta nhìn thấy tai Bùi Trăn đỏ lên, rồi sau hai mắt trừng lớn: “Đường Duệ ngươi muốn làm phản sao! Lại đây cho ta! Hôm nay không để ngươi kêu cha gọi mẹ ta sẽ không tên là Bùi Trăn!” Đứng vụt dậy kéo Đường Duệ bước đi.
Đường Duệ cười ha ha mặc Bùi Trăn kéo đi, đi được hai bước lại quay đầu nói với chúng ta: “Thực xin lỗi a, ta phải đi quản giáo hắn. Rượu này ta mời.”
“Cái gì?! Quản giáo ta? Để xem rốt cuộc là ai quản ai!” Bùi Trăn phẫn nộ kéo Đường Duệ vào thang máy.
“Mọi người đi rồi, còn nhìn cái gì.” Bên cạnh truyền tới thanh âm khó chịu.
“Làm sao? Ta cứ thích xem mỹ nam! Thích đẹp cũng không phải tội! Háo sắc cũng không phải lỗi!” Ta khiêu khích nhìn hắn.
“Vậy mau về nhà mà ‘háo sắc’ ta đi. Nói thầm một câu bên tai ta, rồi kéo ta về nhà.
****************************************************
“Mau tới ‘háo sắc’ a! Ta cởi hết chờ ngươi ‘háo sắc’ này!” Một kẻ trần trụi nằm trên người ta nói.
“Ai muốn ‘háo sắc’ ngươi, cái thứ tồi tệ này.” Ta vòng tay lên cổ hắn rồi hôn nồng nhiệt.
“……….Thân ái, ngươi không thành thật……” Bận rộn khơi mào nhiệt tình của ta.
“………….Ân ân………..”
Đóng cửa lại, đang ‘háo sắc’ nhau, trẻ con không nên………..( Dao ta: Giận, dám không cho ta xem?! Các ngươi làm phản sao!)
———————————————————————
Thần long kiến thủ bất kiến vỹ (*): Dịch theo nghĩ chữ là rồng thần thấy đầu không thấy đuôi, dùng khi muốn nói ai đó bí ẩn chỉ nghe danh mà chưa thấy mặt.
Sắc đảm bao thiên (*): Sắc là háo sắc, đảm là gan, bao thiên là che trời, ý câu này có thể hiểu là háo sắc tới mức chuyện gì cũng dám làm.
[K]: Ta không thích cái tính háo sắc của bạn Huyền, cơ mà bạn nói đúng đàn ông mà không háo sắc thì chắc chắn là có bệnh…Aiz aiz aiz, nghe mà éo muốn lấy chồng…T^T…Và Dao tỷ “tự sướng” một chút ^^.
Phòng chat.
Dao ta: Lâu Huyền, ngươi là tên đàn ông bịp bợm không đáng tin! Nếu không có Đường Duệ ngươi liền cùng Bùi Trăn đi rồi phải không?
Huyền: Má! Ta chỉ háo sắc sao giờ lại thành bịp bợm không đáng tin?! Đây là hai chuyện khác nhau!
Dao ta: Nói sạo! Nhìn cái kiểu háo sắc tới thế này của ngươi! Xem ra vẫn là tìm đàn ông trung thực là tốt nhất.
Huyền: Ngươi thì biết cái gì! Đàn ông không thể đánh giá dựa vào bề ngoài! Đàn ông háo sắc có thể chống cự, đàn ông giả vờ trung thực chắc gì đã chống lại được một chút dụ dỗ!
Dao ta: Nga? Chẳng lẽ ngươi từng quyến rũ đàn ông giả vờ trung thực?
Thạch Diễn tham gia chat.
Thạch Diễn: Cái gì? Thân ái, ngươi giấu ta rồi quyến rũ tên đàn ông nào giả vờ trung thực?
Dao ta: Đúng thế đúng thế! Đánh hắn! Đạp hắn! Hảo hảo giáo huấn hắn!
Huyền: Thân ái, ngươi nghe cái kẻ chết tiệt bên ngoài nói lung tung, không tin ta?
Bùi Trăn tham gia chat.
Bùi Trăn: A~~ tiểu mỹ nhân~~~ta tới đây~~~
Huyền: A~~~chờ ngươi lâu quá~~ ôm một cái~~~
Thạch Diễn: =_=+++
Dao ta: Di? Đường Duệ đâu?
Bùi Trăn: Nga? Hắn còn đang ở trên giường, bị ta hung hăng giáo huấn giờ không dậy nổi.
Dao ta kích động: Giáo huấn như thế nào? Giáo huấn như thế nào? Nói mau ra nghe một chút a~~………….
Bùi Trăn: Ha ha ha a~~ ngươi muốn cyber – *** sao? Nha, đúng lúc nhiều người, không bằng cùng nhau thử đi?
Bùi Trăn đột nhiên out, không rõ lý do………….
Huyền: Di, sao thế này????? Tiểu Trăn~~~~
Thạch Diễn: Thân ái, ngươi càng ngày càng trắng trợn a?! Hôm nay về nhà ngươi liền thảm ………….
Huyền: Con mẹ nhà ngươi thì biết cái gì?! Ta này gọi là rất háo sắc! Thích đẹp cũng không phải tội! Háo sắc cũng không phải lỗi ——- chỉ cần chống cự được hấp dẫn!
Dao ta: Ngươi chống cự được sao? Ta gọi điện thoại bảo Tiểu Trăn login?
Huyền: Má! Con mẹ nhà ngươi sao không gọi nhanh đi! Ở đây lề mề làm cái rắm a!
Thạch Diễn: ………Thân ái, ngươi xong rồi………….
Huyền: Thân ái, ngươi nghe ta nói, chờ ta đem cái kẻ rỗi việc này………
Dao ta bị đá khỏi phòng chat……..(Giận, Lâu Huyền, ta và ngươi không đội trời chung! Không cho ngươi chết kinh thiên động địa! Ta thề không làm người!)
Bộc bạch: đây là lý do vì sao Huyền vẫn là tiểu thụ thụ……..