Ta ngỡ ngàng nhìn chỗ ở xa hoa trước mặt. Chúng ta thậm chí còn chưa rời khỏi thành thị này “Đây là……”

“Nhà mới của chúng ta!” Lâm Nam ngắn gọn nói.

Môi trường nơi này so với trước kia không biết tốt hơn bao nhiêu lần, nhưng ta lại cảm thấy không an tâm, chung quy cảm thấy trong lòng vô cùng bối rối, giống bị cái gì đó cắn nuốt. Ta nói với Lâm Nam, hắn cũng không biểu hiện gì nhiều, chỉ nói là có thể do ta chưa quen.

Hắn không còn là hài tử thích làm nũng nữa. Đúng vậy, hắn đã trưởng thành, ta lại cứ nghĩ rằng hắn không thay đổi. Tuy rằng nụ cười hắn vẫn như xưa, ngay cả độ cong của khóe miệng khi cười cũng không khác nhau chút nào. Chỉ là, quả thật có cái gì đó đã thay đổi…… Hắn vẫn sẽ vì sức khỏe của ta mà không tùy tiện tiếp xúc với ta, cũng sẽ để bác sĩ kiểm tra tại nhà, càng có thể quang minh chính đại bận rộn với sự nghiệp của hắn.

“A Hòa, cùng ta đi Mĩ đi!” Lâm Nam sau khi ăn xong đột nhiên nói.

“……” Là ý gì? ” Ngươi muốn đi Mĩ?”

“Ngươi cũng biết, mặc dù trước kia học tại nhà, về sau ta cũng luôn luôn tự học, nhưng ở phương diện nào đó ta vẫn muốn đi đến đó học cho có hệ thống một chút. Chỉ cần một năm, lấy học vị là có thể ……”

“Có phải đó là tất cả?” Lâm Nam luôn không thèm để ý văn bằng gì. Trước kia ta đề xuất để hắn đến lớp ban đêm tiếp tục học, hắn cũng không thèm, nói hắn căn bản không cần người khác dạy hắn, cho hắn một quyển sách, hắn tự mình sẽ hấp thu kiến thức! Mặc dù tự phụ, ta vẫn cứ cảm thấy hắn như vậy quả thực rất đáng yêu!

Lâm Nam vươn vai: “Được rồi. Nói thật, ta muốn đem một phần sự nghiệp chuyển ra nước ngoài, nơi này dù sao cũng là thiên hạ của ca ca. Tài sản Lâm thị[38] ta sẽ không động đến, bằng không ca ca sẽ dễ dàng phát hiện ý đồ của ta. Chỉ cần có công ty khác, ta liền thuận tiện học tập!”

“Ngươi thay đổi rồi……” Ta cuối cùng cũng nói ra những suy nghĩ trong lòng.

“Ta thay đổi ở đâu?” Lâm Nam lập tức cười tủm tỉm nhìn ta giống như trước kia. Đôi mắt to tròn thời thiếu niên sớm trở nên hẹp dài. Vì sao ta không hề phát hiện……

“Trước kia ngươi sẽ không bịa lý do gạt ta……” Ta hốt nhiên thu nhỏ miệng lại. Lâm Nam trước kia cũng luôn gạt ta. Kia không phải là khoản thu nhập thêm từ trên mạng, mà là hắn luôn luôn đi làm việc. Một công ty nhỏ làm sao có khả năng trong thời gian ngắn phát triển nhanh như vậy? Trừ phi Lâm Nam sau khi bỏ nhà đi liền luôn nâng đỡ đưa nó phát triển.

Lâm Nam nói: “Cái kia gọi là lời nói dối thiện ý. Ta sợ A Hòa lo lắng a!”

“Ta ăn no rồi!” Ta buông chiếc đũa, miễn cưỡng cười rồi lên lầu.

Nằm trên giường, trong bóng đêm ta thất thần nghĩ tới lời nói của Lâm Nam. Lời nói dối thiện ý? Hắn nguyên lai am hiểu cách nói dối như vậy sao?! Ta lại một chút cũng không phát hiện ra. Giống như lớp bùn nhão bên ngoài lớp điêu khắc, từng mảng, từng mảng một bong ra, dần dần hiện ra lớp trong loang lổ, sặc sỡ. Hoàn toàn xa lạ!

Nhắm mắt lại, không hề nhìn thấy bên cửa vẻ mặt Lâm Nam đang có chút đăm chiêu rất giống với Lâm Hạo. Cũng có…một đôi mắt lạnh lùng…