Ai cũng không ngờ tới Ân Á Minh nói như vậy, ai cũng coi anh là bạn trai Quý Tử Nhàn, nào ngờ người ta phủ nhận, hiện trường lúng túng, đừng nói chỉ Quý Tử Nhàn cảm thấy không xuống đài được, những người khác cũng có chút cảm giác bị làm mất mặt .

Xem thái độ này của Ân Á Minh, cuối cùng lại giống như Vu Kiều đang đứng một bên, quả thực là không giải thích được, Vu Kiều là họ Vu, Quý Huy chết, cô không có bất cứ quan hệ nào với Quý gia, là một người khác họ, anh ta không định giúp Tử Nhàn thì cũng không nên giúp cô ta chứ, lúc trước ông cụ Quý gia cứu nhầm người rồi!

Di chúc cũng đã công bố, tang lễ hôm nay cũng không xê xích gì nhiều, Vu Kiều cũng không giữ người ăn cơm, cô mới vừa nói đuổi người đó dĩ nhiên là thật, những người này căn bản cũng không có ý thương lượng, ánh mắt bọn họ nhìn cô đã nói rõ tất cả, rất không có ý tốt, giống như đang nhìn côn trùng có hại, vậy cô cần gì nể mặt họ, tất cả đều bị đuổi đi.

Không ít người hùng hùng hổ hổ, song Vu Kiều cũng không phải chưa chuẩn bị, ít nhất việc bảo an trong nhà vẫn tương đối tốt, tang lễ hôm nay mời không ít người bảo vệ, bọn họ lại khóc lóc om sòm lăn lộn cũng không đánh lại bảo vệ chuyên nghiệp, chỉ có thể xám mặt đi hết.

Trương Nguyên nhắc nhở Quý Tử Nhàn đi trước, theo anh đi xử lí thủ tục, phần tài sản cô được thừa kế phải qua thủ tục mới chính thức là của cô.

Quý Tử Nhàn đang ở một trong hai căn nhà có trên di chúc, cảnh vật xung quanh rất tốt, diện tích cũng rất lớn, giao thông tiện lợi, Quý Tử Nhàn vô cùng hợp ý, Quý Huy biết rõ cô thích cho nên đặc biệt lưu cho cô .

Nhưng hôm nay Quý Tử Nhàn cũng không trở về nhà kia, mà theo chân cô Quý Xán về.

Vài thân thích Quý gia cũng đi, nói là muốn cùng nhau thảo luận di chúc, bọn họ vốn quan hệ cũng không có tốt như thế này, nhưng hiện tại có cùng chung kẻ địch, cảm thấy cần phải liên hợp cùng một chỗ, đồ vật của Quý gia dù thế nào cũng phải ở trong tay bọn họ, không thể để người đàn bà Vu Kiều kia giữ được!

Mà Quý Tử Nhàn là một nhân vật không thể thiếu trong màn kịch này, bọn họ dù là thân thích, muốn sờ vào tài sản cỡ nào cũng không thể trắng trợn làm, mà có Quý Tử Nhàn thì dễ hơn nhiều, cô là con gái duy nhất của Quý Huy, bọn họ có thể mượn danh nghĩa Quý Tử Nhàn làm rất nhiều chuyện, dù sao chỉ là một con nhóc cái gì cũng không hiểu, lợi ích cuối cùng đều về thân thích bọn họ hết.

Chuyện này cũng không có tổn thất với Quý Tử Nhàn, có người tranh thủ giúp mình, cô chỉ cần ngồi mát ăn bát vàng là được, dù sao những người này cũng có người nhỏ mọn, cô căn bản không cần thẹn thùng, hoàn toàn yên tâm thoải mái.

Cô có phương thức liên lạc Ân Á Minh, sau khi trở về cô gọi điện thoại xin lỗi Ân Á Minh, nói không biết những thân thích kia lại nghĩ như vậy, xin Ân Á Minh bớt tức giận, cô tuyệt đối không có ý tứ kia, còn nói muốn mời anh ăn bữa cơm để xin lỗi.

Ân Á Minh đang nổi nóng dĩ nhiên không đồng ý, vốn ấn tượng về Quý Tử Nhàn không tệ, qua chuyện hôm nay thì có chút chán ghét.

Quý Tử Nhàn bị cự tuyệt có chút mất mát, song cô cũng không nổi giận, sau này còn dài, sẽ có cơ hội .

...

"Cám ơn anh, luật sư Trương." Xâu xé nhau một hồi, Vu Kiều hơi mệt, bây giờ cô chỉ có thể nói chuyện với Trương Nguyên.

"Đây là điều tôi phải làm ." Trương Nguyên mỉm cười bày tỏ đây là bổn phận luật sư của mình, hỏi Vu Kiều có rảnh không thì đi làm thủ tục, trước kia anh là cố vấn luật sư của Quý Huy, giờ thành cố vấn luật sư của Vu Kiều.

Mọi người đi rồi, cuối cùng thì nơi này cũng yên tĩnh, cô cảm giác mình rất thất bại, hôm nay nhiều người tới như vậy, trừ Trương Nguyên thì không ai tự hiểu rõ, thôi, được rồi, tạm thời loại trừ cái người họ Ân kia.

Thật may đã ngăn người nhà mình đến, nếu không theo tính tình cha mẹ anh chị em nhà mình, chắc chắn sẽ đánh nhau! Theo lời cha cô, có việc nói cái bép gì, có bản lĩnh ra tay đi! Đánh vài cái thì đỡ hơn rồi! Vu Kiều bày tỏ mình là một người văn minh, không nên tùy tiện đánh người, cô cũng không hứng thú với những thói quen giống thổ phỉ như vậy!

Vu Kiều gọi điện thoại cho ba mẹ, nói là ngày mai sẽ về, Quý Huy không có ở đây, cô cũng không cần ở trong căn nhà này, chỉ cần xử lí tốt công ty là được, cô muốn bắt đầu cuộc sống mới .

...

Ân Á Minh vốn có tâm tình không tốt, buổi tối lúc ăn cơm lại gặp phải chuyện bực mình, cha anh - Ân Viễn bàn về chuyện của Quý Tử Nhàn với anh.

Ân Viễn là ma ốm, bệnh này có là do di truyền, nhưng ông rất ôn hòa, không vì bệnh lâu mà hậm hực hoặc nóng nảy, cũng là người hiếu thuận nhất, năm đó cha ông được ông cụ Quý Vân Hải cứu một mạng, trong lòng ông liên tục vô cùng biết ơn, muốn báo đáp, năm đó dược nghiệp Quý Vân Hải cũng nhờ anh giúp đỡ, về sau Vân Hải gần như phá sản ông muốn góp một phần, nhưng khi đó tình huống thân thể đột nhiên chuyển biến xấu, căn bản không bận tâm được.

Bây giờ con trai Quý Vân Hải chết, để lại một cháu gái, lẻ loi hiu quạnh, thật đáng thương, dù có thân thích, nhưng những người nọ đều không đáng tin, cha chết, mẹ đi bước nữa, không có ai để dựa vào.

Đứa bé kia ông đã gặp, cảm thấy đúng là một đứa bé rất tốt, ông và vợ đều thật hài lòng, cảm thấy cưới về cho con trai rất tốt, bọn họ cũng yên tâm.

Hơn nữa ông cảm giác thân thể mình cũng cầm cự không được mấy năm, đặc biệt muốn ôm cháu trai, hy vọng con trai có thể nhanh chóng kết hôn, hiện tại Quý Tử Nhàn mau tốt nghiệp đại học, đúng là đối tượng thích hợp để kết hôn, nếu như có thể thành thì không còn gì tốt hơn.

Ân Á Minh quả thực muốn hộc máu! Trước anh không biết rõ, hiện tại biết rõ họ tính tình nào cam tâm tình nguyện!

"Con không hợp cô ta, cũng không phải chưa gặp cô ta, nếu thích đã sớm thích, cha đừng quan tâm mù quấng, cô ta không lo không có người cưới, cha làm như thế, sẽ trễ nải cô ta." Cha anh thân thể không tốt, anh làm con không thể kích thích ông, Quý Tử Nhàn thế nào cũng không có quan hệ với nhà anh, về sau cách xa một chút là được rồi, dù sao anh cũng không cưới.

Ân Viễn khuyên nhủ: "Đó là con không cư xử khéo léo với nó, hai đứa đã gặp nhau vài lần, lại không phải là kịch truyền hình, còn chú ý vừa gặp đã yêu." Anh và vợ Chu Thực Nhàn cũng đâu làm chủ hôn nhân, trước khi kết hôn một chút cảm tình cũng không có, hiện tại cũng không rất tốt, chỗ nào cũng mặn nồng.

"Thật không thích hợp, cha cũng đừng quan tâm, chuyện kết hôn con sẽ nghiêm túc suy tính, cha còn sợ con trai người không có đối tượng?" Ân Á Minh mơ hồ cho qua đề tài này.

"Vậy con mau tìm cho cha, không được thì phải cưới Tử Nhàn, cũng không biết con chướng mắt nó ở điểm nào."

"Dạ, con biết rõ, con sẽ tìm về một người thật tốt." Ân Á Minh nói lấy lệ, song cũng không phải là hoàn toàn không để ở trong lòng, anh đến tuổi, xác thực nên suy tính chuyện kết hôn, thân thể cha Ân Viễn lại không tốt, cũng nên kết hôn sớm một chút để ông an tâm.