Ngải Lâm và Giang Minh cũng bắt đầu chuẩn bị đi dự tiệc.

"Em họ em chính là cô bạn gái nhỏ của Giang Hồng sao? Ngược lại anh thật sự cảm thấy bọn họ cực kỳ không xứng đôi, nhất là thân phận của cô ta, cưới một trí thức nhỏ sẽ trợ giúp được gì cho Giang thị chứ?!" Giang Minh thuận miệng đánh giá một câu.

Người nói vô tâm người nghe hữu ý, hai mắt Ngải Lâm tỏa sáng, đáy lòng sáng tỏ thông suốt. Nói như vậy, không phải là mình vẫn còn cơ hội hay sao?

Mặc dù tập đoàn Ngải thị của gia tộc mình cũng chỉ là một công ty nhỏ, nhưng dù sao có còn hơn không, dù gì mình cũng là con gái rượu của Ngải thị, dù sao cũng hơn một trí thức nhỏ như Tô Tô! Huống chi, cô đã ở trong xã hội thượng lưu một thời gian dài, dù sao trong vòng luẩn quẩn này cũng được coi là một phu nhân có chút danh tiếng.

Xem vóc người Giang Minh mập mạp và gương mặt béo ụt ịt, Ngải Lâm lại càng nhớ nhung Giang Hồng dịu dàng và đẹp trai, có cùng một người cha, tại sao lại chênh lệch lớn như vậy!

Thật sự là hối hận muốn chết khi ban đầu tuỳ tiện quyết định nghe theo sự sắp xếp của Giang Hồng! Mà hôm nay càng cảm thấy lúc trước bản thân mình rất ngu ngốc. Cũng may vì giữ vững vóc người nên cô vẫn không sinh con, mặc dù cũng là vì tính phúc cho Giang Hồng, nhưng mà hôm nay cái này lại trở thành một ưu thế.

Nhìn Ngải Lâm, Giang Minh cũng không có để ý, kết hôn bốn năm nay, Ngải Lâm đối với mình vẫn luôn có chút lạnh nhạt, nhưng mà hôm nay, cô lại có thể chủ động nói muốn cùng mình đi tham dự buổi tiệc đính hôn của em họ! Mặc dù chỉ là gia đình gặp mặt, nhưng càng làm cho người ta cảm thấy tốt hơn những bữa tiệc rượu dối trá.

"Chúng ta đi thôi!" Ngải Lâm ăn mặc cẩn thận, trang điểm tinh xảo khiến cho cô càng xinh đẹp hơn khi tham gia những buổi tiệc của xã hội thượng lưu, nhìn thấy vậy hai mắt Giang Minh sáng lên.

Mặc dù nói, Giang Minh và Giang Hồng là anh em, nhưng hai người cũng không quen biết.

Ban đầu lúc Giang Minh cầu hôn Ngải Lâm, cũng bởi vì Ngải Lâm nói cô không thích người đàn ông bận rộn quá mức, hơn nữa khi làm một tổng giám đốc mỗi ngày đều phải đi xã giao, người sẽ càng ngày càng trở nên dối trá, cuộc sống càng ngày càng mệt mỏi, cho nên Giang Minh không chút do dự buông tha quyền thừa kế công ty. Khi đó anh cảm thấy cô bé Ngải Lâm này chân thành mà còn không hư vinh.

Giang Minh vẫn cho rằng, Ngải Lâm chính là toàn bộ cuộc sống của anh, hôm nay ngồi ở vị trí Phó tổng trong công ty, trừ phi tổng giám đốc cho gọi căn bản cũng nhàn rỗi như ở nhà, như vậy quả thật có thể vui vẻ ung dung tự tại, cho nên càng đối với Ngải Lâm muốn gì được đó. dien dan le quy don

"Vợ, em thật đẹp." Giang Minh không kiềm chế được nói ra những lời nói như vậy.

Ngải Lâm chỉ liếc anh một cái, "Người đẹp đều là vợ anh."

Trong câu nói hàm chứa ý châm chọc, lại khiến cho Giang Minh đắm chìm trong trong hạnh phúc cảm thấy được an ủi, đối ánh mắt chán ghét của cô không hề hay biết.

Buổi tiệc được tổ chức tại một quán cơm nhỏ, chỗ khá vắng vẻ, bề ngoài bình thường, cho dù là bao hết cũng không cần tốn quá nhiều tiền!

Càng khiến Ngải Lâm chắc chắn với quyết định của mình, lúc cần thiết, cô không ngại dùng thế lực của Ngải thị, hoặc là dùng một vài thủ đoạn nhỏ, dù sao đó cũng là cách của cô.

Vừa vào trong, đã quan sát ánh mắt của Ngải Lâm và Giang Hồng, nhưng mà tầm mắt của hai người chỉ vô tình giao nhau mà thôi, không có dấu vết tạo ra tia lửa gì đó.

Ông nội Tô âm thầm quan sát hai người, ánh mắt luôn chuyển qua chuyển lại giữa hai người Giang Hồng và Ngải Lâm, nhưng mà hiển nhiên là phát hiện gì cũng không có, không thể không thở dài, tại sao bọn họ có thể che giấu tốt như vậy.

Một bữa cơm, Giang Hồng liên tục gắp thức ăn cho Tô Tô, tận tình diễn vai người bạn trai dịu dàng.

Thái độ Ngải Lâm cũng khác thường, đối với Giang Minh vô cùng dịu dàng, gắp thức ăn bới cơm như một người vợ hiền, lời nói nhỏ nhẹ dịu dàng mà quan tâm.

Giang Minh thụ sủng nhược kinh tay chân cũng không biết nên như để thế nào mới phải, đáy mắt Ngải Lâm chợt lóe lên sự khinh thường, vẫn bị ông nội Tô đang quan sát cô phát hiện.

Tô Tô đối với thứ bình thường này cùng những động tác khác thường kia cũng không có cảm giác gì, chỉ ngẫu nhiên nhìn ông nội mình một chút thôi.

Cô xác định và khẳng định, ông nội đột nhiên nói muốn gặp Giang Hồng, cũng không biết tại sao lại mời chị họ, nhất định là có liên quan đến chuyện lừa mình, cũng không biết rốt cuộc là gì chuyện đáng giá để cho ông nội tốn công tốn sức như thế.

Một bàn thức ăn đầy sắc hương(màu sắc và hương vị), một chút hứng thú Tô Tô cũng không có, ông nội khác thường, khiến cho lòng cô vốn đã bất an càng thêm thấp thỏm.

"Tô Tô, ăn nhiều một chút, em rất gầy." Ngải Lâm biểu vai một người vợ mẫu mực, trong quá trình đó vẫn không quên quan tâm Tô Tô một chút.

Tô Tô không hề nghi ngờ, từ trước đến giờ chị họ vẫn luôn đối xử với mình rất tốt, "Ừ, chị họ, chị cũng thế."

Giang Hồng đối với biểu hiện của Ngải Lâm rất là kinh ngạc, chẳng lẽ Ngải Lâm thật sự bỏ qua sao? Đáy lòng vẫn còn một chút không thoải mái, nhưng một chút không vui này rất nhanh đã bị anh vứt bỏ, Ngải Lâm như vậy chẳng phải đúng như dự tính của mình!

Thấy tình hình như trong tưởng tượng không hề xuất hiện, ngược lại là một cảnh tượng hòa hài như vậy, ông nội Tô âm thầm thở dài, hôm nay thật may là có người đàn ông thần bí kia, nếu không trong buổi tiệc ngày hôm nay là ông khoác lác rồi.

"Khụ khụ, Tô Tô, những ngày này ông nội có một chuyện vẫn gạt con, hôm nay muốn nói với con!"

Ông nội Tô mở miệng lập tức hấp dẫn tất cả ánh mắt. Nhất là Tô Tô, chẳng lẽ ông nội muốn nói rồi sao? Bí mật mấy ngày nay vẫn luôn giấu cô, lại nói ở trước mặt nhiều người như vậy ? Để chén chân gà ngâm dấm mới ăn được một nửa xuống, trông mong ngóng chờ, kết quả. . .

"Tô Tô, ta nghe nói Giang Hồng còn có một người anh trai, nhà họ Giang căn bản cũng không thuộc về Giang Hồng, ông nội sợ tương lai của con không được bảo đảm!" Gương mặt ông nội Tô giống như rất tham tiền, người yêu tiền điển hình.

Giang Minh bĩu môi khinh thường, anh biết, nịnh nọt ông già này. Ngải Lâm cũng có ý cười, dùng khóe mắt quan sát phản ứng của Giang Hồng.

Tô Tô ho mãnh liệt, mặc dù chuyện như vậy cô chưa từng nghe Giang Hồng nói qua, nhưng mà ông nội đang xướng ra tuồng gì vậy?

Rất nhanh, những mưu kế lớn lần lượt xuất hiện.

"Ngải Lâm, chồng của con lại chính là anh trai của Giang Hồng, cái này con lại dám gạt chúng ta!" Gương mặt ông nội Tô vô cùng đau đớn, giống như điệu bộ người nhà nghèo khổ đột nhiên biết có một người thân thích giàu có nhưng bộ dạng rối rắm vì không bám víu vào được.

Tô Tô sửng sốt, cẩn thận liếc nhìn ba người khác đang sững sờ giống nhau, đùa gì thế, mình thật sự không biết vị hôn phu của mình còn có một người anh trai chuyện này đã đủ kinh hãi rồi, chị họ Ngải Lâm lại là chị dâu của Giang Hồng, tại sao chuyện này mình chưa từng phát hiện?!

Đôi đũa trong tay Ngải Lâm rơi xuống đất, cả người đều ngây dại, không ngờ ông nội Tô cũng biết chuyện này, còn tưởng rằng chỉ là nghe đồn, nếu chuyện này cũng biết, có thể cũng biết những chuyện khác hay không? dien dan le quy don

Tuyệt đối không ngờ rằng, vào lúc này chuyện mình là chị dâu của Giang Hồng lại bị phát hiện, nếu như chuyện này bị đưa ra ngoài ánh sáng, như vậy cô và Giang Hồng có chết cũng không có khả năng!

Giang Minh có chút không dám tin, Ngải Lâm sẽ không cho là anh để lộ tin tức này chứ? Ngải Lâm là người thiện lương như vậy, luôn nói với anh, anh là anh trai, phải nhường cho em trai, chính mình thiệt thòi một chút cũng không có gì. Nếu như cô cho rằng đây chính là thủ đoạn mình tạo ra để đoạt lại vị trí thì làm sao đây?

Giang Hồng lo lắng nhất chính là Tô Tô vì chuyện này mà xa lánh anh, thân phận con riêng của anh cũng không thể lộ ra ngoài ánh sáng được, hơn nữa anh ngồi lên vị trí tổng giám đốc nếu nói không dùng thủ đoạn gì, ai sẽ tin tưởng đây?

Tất cả mọi người có mặt trong phòng, suy nghĩ đều không giống nhau.

Cái miệng nhỏ của Tô Tô phản ứng nhanh nhất cứ tiếp tục ăn chân gà ngâm dấm cô còn chưa ăn xong. Mặc dù có chút thất vọng chuyện mình bị lừa, nhưng những thứ này đối với cô mà nói đều không quan trọng, ai mà không có bí mật chứ? Chỉ cần Giang Hồng không phản bội cô, những thứ này coi như là vấn đề nhỏ.

Ông nội Tô thấy Tô Tô không có dấu hiệu nổi giận có chút thất vọng, nhưng ông cũng biết, loại âm mưu này vẫn còn nhẹ, chỉ là nhờ vào đó xóa bỏ được những nghi ngờ ngày hôm qua của Tô Tô thôi.

Cũng không biết bộ dạng nịnh nọt của mình có hù được Giang Hồng hay không?

"Khụ khụ, mặc dù còn có sáu ngày nữa sẽ phải đính hôn, cũng không biết Giang Hồng cậu đã chuẩn bị ra sao, nhưng ta nghĩ lần nữa nên chọn chỗ tốt, khiến cho tất cả mọi người có thể nhìn thấy bộ dạng xinh đẹp của cháu gái ta! Như vậy về sau cũng dễ dàng dung nhập vào xã hội thượng lưu, cậu thấy thế nào?"

Ánh mắt Ngải Lâm lập lòe bất định, một lúc lâu, giống như là đã quyết định quyết tâm cái gì, nhìn Tô Tô chằm chằm không rời mắt, tay gắt gao nắm chặc, móng tay dài đâm vào trong thịt cũng không thèm quan tâm. Mặc kệ như thế nào, cho dù vì thế khiến cho Tô Tô hận mình cũng được, cô nhất định phải phá hư buổi tiệc đính hôn này! Mình không có được, ai cũng đừng nghĩ lấy được!

"Ông nội Tô, khách sạn Ngải Hoa cũng không tệ, ông thấy như thế nào?" Đáy mắt Ngải Lâm lóe lên, vừa múc canh cho Giang Minh vừa nói, không dám nhìn vào ánh mắt của ông nội Tô.

Giang Hồng nghe Ngải Lâm nói chuyện tại giờ phút quan trọng này cũng có chút lo lắng, âm thầm hi vọng ông nội Tô không đồng ý, mặc dù không biết rốt cuộc Ngải Lâm muốn làm gì, nhưng đề nghị này tuyệt đối là có mục đích!

Ông nội Tô không lên tiếng, khách sạn Ngải Hoa là sản nghiệp của Ngải thị, bên trong này nhất định có gì đó mờ ám. dien dan le quy don

Anh nghĩ mặc dù muốn phá hư buổi tiệc đính hôn này, nhưng mà lại để cho Ngải Lâm chuẩn bị, có thể xuất hiện vấn đề gì không thể đoán được hay không, nếu làm Tô Tô bị tổn thương, phải làm thế nào đây?