“Tôi không quan tâm là anh làm hay không, dù sao tôi cũng không để ý, tôi có việc đi trước.” Kính Huyễn cảm thấy có nói tiếp với anh không thể giải quyết được vấn đề, nên nói xong lập tức rời đi.

“Chờ một chút, rốt cuộc là em có gì bất mãn với anh, anh lập tức sẽ sửa đổi.” Diêm Hỏa không muốn để cho Kính Huyễn rời đi dễ dàng như vậy, không cam lòng kéo tay cô lại, hỏi.

“Anh không có điều gì làm tôi bất mãn cả, chỉ vì anh quá hoàn mỹ, tôi cảm thấy mình thực sự không xứng với anh, câu trả lời này anh thực sự hài lòng chứ?” Nói xong, đầu óc Kính Huyễn thật sự trống rỗng, choáng váng không biết chuyện gì sẽ xảy ra, cô đã nói rõ ràng như vậy, vì sao anh ta lại còn làm phiền .

“Em thực sự là đang tức giận, nếu như em cảm thấy anh quá hoàn mỹ, vậy anh sẽ làm mình trở thành người bình thường.” Diêm Hỏa như kẻ khù khờ, Kính Huyễn nói ra lời này ai cũng đều biết rõ đây chẳng qua là cái cớ để cự tuyệt, nhưng anh lại cho là thật.

“Tôi không cần anh làm người bình thường, điều đó không có ý nghĩa gì cả, tôi nói không thích là do tôi không thích anh.” Kính Huyễn lần nữa mất đi kiên nhẫn nói chuyện cùng Diêm Hhỏa, dứt khoát nói rõ tâm ý của mình.

“Tại sao, chẳng lẽ tiếp nhận anh thực sự khó khăn như vậy sao?” Hiện tại Diêm Hỏa cũng đầy khổ sở, thật vất vả mới yêu một người, nhưng người đó lại không chấp nhận anh.

“Anh rốt cuộc có nghe thấy lời tôi nói hay không ? Tôi đều bị anh bức làm cho điên lên rồi.” Nói xong những lời này Kính Huyễn tức giận tính đi xuống lầu dưới, thì ra những lời cô nói nãy giờ đều là nói nhảm .

“Kính Huyễn, em không sao chứ?” Kính Kuyễn vừa mới đi tới cầu thang đã nhìn thấy Húc Nhật đứng tại đó thở hổn hển, vừa nhìn thấy Kính Huyễn, anh vội vàng đi tới hỏi.

“Em có thể có chuyện gì? Ngược lại anh, ở chỗ này làm gì?” Kính Huyễn tò mò hỏi Húc Nhật, bộ dạng của anh làm sao mệt mỏi như vậy?

“Ah, anh không có việc gì, anh là nghe Tiểu Tiểu nói, sáng sớm hôm nay Diêm Hỏa đã tới tìm em, anh lo lắng cho em, nên liền chạy tới đây xem thế nào.” Húc Nhật không muốn nói cho Kính Huyễn biết việc anh quá lo lắng cho cô, nên ngay cả thang máy đều không đi liền theo cầu thang chạy bộ lên đây.

“Cô ấy cũng thiệt là, chuyện gì cũng nói cho anh biết, em chỉ là cùng với anh ta nói chuyện rõ ràng một chút thôi, không có việc gì hết.” Kính Huyễn trách mắng nhân viên mình một chút, rồi mới xin lỗi giải thích với Húc Nhật.

“Tại sao lại là anh. Một tổng giám đốc như anh thật sự rất rãnh rỗi hay sao.” Diêm Hỏa vốn định đuổi theo để nói chuyện với Kính Huyễn, lại nhìn thấy cô vừa nói vừa cười đi với Húc Nhật, lập tức dùng giọng điệu đay nghiến cắt đứt cuộc đối thoại của bọn họ.

“Tại sao tôi lại không thể, nơi này là công ty của tôi, ngược lại phải hỏi anh, thế nào, không có việc gì, sao lại chạy đến công ty tôi.” Trong lòng Húc Nhật thực sự không thích Diêm Hỏa, hiện tại người kia lại tự tiện chạy đến công ty anh quấn lấy Kính Huyễn, thế nên anh càng không thể vui vẻ nói chuyện với anh ta.

“Công ty của anh không có quy định người ngoài không thể đến, hơn nữa tôi cũng không phải là đến tìm anh, tôi đến gặp Kính Huyễn.” Diêm Hỏa cũng không khách khí trả lời, không biết là ai sợ ai?

“Thật sự không có quy định người ngoài không thể đến, nhưng sẽ có bắt đầu từ ngày hôm nay trở đi, bây giờ mời anh lập tức rời khỏi đây.” Gương mặt Húc Nhật không chút thay đổi mời Diêm Hỏa rời đi, cũng không sợ đắc tội anh ta.

“Tôi không đi, anh có thể làm gì tôi?” Diêm Hỏa cố ý muốn làm Húc Nhật tức chết, làm sao anh không nhìn ra Húc Nhật có ý đồ khác với người phụ nữ của anh, tất cả mọi người đều nói khi gặp mặt tình địch hết sức đỏ mắt* “tức giận”, thật sự lời này nói không sai chút nào.