Thức dậy trong căn phòng xa lạ. Điều đầu tiên Trương Nhiên làm không phải là hét toáng lên mà bình tĩnh sâu chuỗi lại vấn đề. Kí ức ngày hôm qua ập đến trong đầu anh. Nhìn lại bản thân, anh chỉ muốn đi tắm ngày lập tức. Cả người anh toàn mùi rượu lồng lặc cùng mùi mồ hôi khiến người có bệnh sạch sẽ như anh không thể nào chịu nổi. Cầm chiếc áo trên bàn anh bước vào phòng tắm.

Mộ Lâm đi vào phòng mình thì nghe thấy tiếng xả nước trong phòng. Hắn biết ngày mà kiểu gì lúc tỉnh dậy điều đâu tiên Trương Nhiên làm là tắm rửa lên đã chuẩn bị sẵn áo tắm đặt ở bàn 

Nhìn Trương Nhiên ăn mặc áo tắm bước ra khỏi phòng và ngày lúc này chắc anh cũng không biết rằng bản thân mình có bao nhiêu quyến rũ chết người. Chiếc áo tắm không che đậy cơ bụng sáu múi của anh mà còn phô bày hết sức, mái tóc ướt át nhỏ từng giọt nước xuống sàn, đôi chân dài thon gọn rắn chắc được che đậy sau lớp áo  . Hắn thật sự loạn nhịp tim, dòng máu nóng của hắn dâng lên, một thứ gì ướt từ mũi chảy ra. Theo quán tính hắn đưa tay chạm nên mũi rồi nhìn vào tay mình, ở trên có một mảng đỏ, đúng là chảy máu mũi thật rồi. 

Sợ anh nhìn thấy bộ dạng háo sắc của mình. Hắn quay mặt đi  " Trương Nhiên, xuống ăn sáng "   rồi vội vàng chạy ra khỏi phòng.  Tình cảnh thật nguy hiểm chỉ tí nữa thôi là Trương Nhiên sẽ biết hắn nhìn anh mà  chảy máu mũi. Cầm tờ giấy lau sạch chỗ máu trên mũi. 

Cũng lúc đó Trương Nhiên bước xuống lầu.  Ngôi xuống bàn Mộ Lâm nhìn Trương Nhiên đang ngồi đối diện mình.