Chẳng qua Thỏa Nghiêm không ngờ tới chính là, anh ta trăm phương ngàn kế vẫn chưa bắt được Tây Lăng Mặc, ngược lại bắt được mệnh Tây Lăng Mặc.

Anh ta biết lần này chơi có chút quá trớn, trong một khoảng thời gian gần như tuyệt tích trong ngành giải trí, công ty truyền thông đều trực tiếp giao cho phụ tá xử lý.

Nhưng qua hai tháng sau, anh ta phát hiện thế giới này vẫn như cũ nên làm gì thì làm, đám hồ bằng cẩu hữu của anh ta tiếp tục sống mơ mơ màng màng, mà trong vòng giải trí vẫn muôn màu như cũ, cũng không có bởi vì một ảnh đế tự sát liền nhấc lên sóng to gió lớn.

Thậm chí Tống Tuyết Kiều còn lấy ra những tấm hình trước kia, thừa dịp Tây Lăng Mặc tử vong chỉ trích anh ta đã từng có mưu đồ làm loạn với chính mình, mà băng thanh ngọc khiết như cô ta tất nhiên là từ chối.

Sau đó bị Tây Lăng Mặc bắt nạt đủ kiểu.

Một người chết sẽ không nhảy ra biện hộ cho chính mình, cộng thêm những bê bối trước đó, cho dù Tây Lăng Mặc đã chết, cũng vẫn bị truyền thông đào sâu như cũ, đào hung ác bôi đen đủ kiểu, quả thực náo nhiệt mấy ngày.

Bản thân anh ta cũng sẽ không nghĩ đến, khi còn sống không có bao nhiêu người chú ý, chết rồi, ngược lại làm anh ta triệt để nổi tiếng một phen.

Trong vòng giải trí thật thật giả giả, ai có thể nói rõ được đâu? Đừng nói Tây Lăng Mặc đã chết, bao nhiêu người sống vẫn như cũ bị antifans và acc antifans có rắp tâm marketing thương tích đầy mình, hết đường chối cãi?

Dù sao Tây Lăng Mặc quả thật là tự sát, tờ huyết thư kia cũng không thể chứng minh là anh ta viết, mọi người suy đoán có thể là anh ta đã từng có lỗi với những này người đi.

Pháp y cũng đã giám định, quả thật là tự sát, người này bên trong vòng tròn ngay cả một người bạn đều không có, cả người nhân phẩm cũng có thể thấy rõ rồi.

Có quan hệ với Tây Lăng Mặc đủ loại, bị người ta suy đoán mấy ngày, cũng dần dần lắng lại.

Dù sao cũng không phải người có lực ảnh hưởng quá lớn.

Chẳng qua Tống Tuyết Kiều vẫn luôn nửa đỏ không đen lại bởi vì chuyện này mà hot lên một chút, chính mình lại mua thủy quân, acc marketing mang tiết tấu, có người nói cô ta ra nước bùn mà không nhiễm, có người nói cô ta vô sỉ mượn người chết tuyên truyền, có người nâng có người giẫm mới có thể được chú ý.

Tóm lại bất kể thế nào, Tống Tuyết Kiều bởi vì một chuyện như vậy, ngoài ý liệu hot lên.

Mà Thỏa Nghiêm cũng dần dần đem cái chết của Tây Lăng Mặc quên sạch sành sanh, chính cậu ta có một trái tim thủy tinh, không chịu nổi một chút đùa giỡn nho nhỏ, chết rồi thì trách được ai?

Thế là Thỏa Nghiêm lại biến thành Đại thiếu gia ăn chơi tác táng lúc trước, tiếp tục cuộc sống tốt đẹp, chẳng qua bị anh chị cảnh cáo nho nhỏ một chút, sau đó lại an ủi lớn một chút.

Lâm Tịch âm thầm cảm khái, quả thật, mặc kệ thiếu người nào, mặt trời đều dâng lên như thường.

Chẳng qua trên thế giới này thiếu một Tây Lăng Mặc yên lặng trợ giúp người khác mà thôi.

Chẳng qua trên thế giới không còn ai giúp đỡ học sinh trong nhiều năm và một bà lão lẻ loi hiu quạnh mắc bệnh ung thư mà thôi.

Bộ phim này là Tây Lăng Mặc nhận trước khi giành được ảnh đế, cũng giống như Tống Tuyết Kiều, anh ta cũng là một vai phụ ở bên trong, diễn vai một đại thiếu gia ăn chơi cùng nam chính đối nghịch khắp nơi hơn nữa nhiều lần có ý đồ xâm phạm nữ chính, hiện tại toàn bộ cảnh quay đã sắp chuẩn bị kết thúc, ngày mai sẽ là ngày Tây Lăng Mặc lĩnh cơm hộp.

Vốn dĩ một mình ở trong phòng suy nghĩ kịch bản, sau khi Tống Tuyết Kiều nháo trò này, Tây Lăng Mặc cũng không còn tâm tình.

Lâm Tịch nói: "Anh Tây Lăng, anh vẫn nên xem kịch bản của mình thật kỹ, tranh thủ sáng ngày mai rời khỏi nơi thị phi này sớm đi. Em đoán tên súc sinh Thỏa Nghiêm kia một lần không thành kiểu gì cũng sẽ lại đến lần thứ hai, loại người này suốt ngày rảnh đến nhức cả trứng, mặc kệ tên đó nhìn anh không vừa mắt hay là nhìn anh quá thuận mắt, chúng ta đều phải xui xẻo."

Tây Lăng Mặc nhìn tiểu trợ lý ngày thường không thích nói nhiều của mình, cảm giác sau khi cô ấy trải qua trận sợ bóng sợ gió này, có chút thả bay bản thân.

Toàn bộ phần diễn của Tống Tuyết Kiều đã quay xong vào hôm qua, mà Thỏa Nghiêm cũng không tiếp tục xuất hiện tại đoàn làm phim, nỗi lòng lo lắng của Tây Lăng Mặc cuối cùng cũng buông ra.

Viên mãn quay xong phần diễn của mình, khác hẳn vẻ lãnh đạm trước đó, lần này đạo diễn bên trong đoàn làm phim, giám đốc điều hành cùng với nam, nữ chính còn có rất nhiều người đều chào hỏi Tây Lăng Mặc, dù sao cũng là ảnh đế Kim Long.

Nếu như không tất yếu, người kiếm ăn trong hội này đều biết khéo léo đưa đẩy cùng người khác ở chung như thế nào.

Kết nhiều thiện duyên sẽ có nhiều con đường.

Hai người thuận lợi về tới căn nhà mới mua trong thành phố.

Có thể có một ổ nhỏ thuộc về chính mình, dù chỉ là một căn nhà nhỏ, đây là một tâm nguyện của Tây Lăng Mặc từ nhiều năm nay.

Đóng lại cửa sổ, khóa cửa lại, sẽ không bị bất luận kẻ nào quấy rầy, anh ta có thể yên tâm bày ra sự mệt mỏi đầy người và vết thương của mình, mà không cần lo lắng sẽ bị công kích, bị chế giễu.

Anh ta hoàn toàn không ngờ tới, sau khi Hiểu Đường trở thành như vậy, bà nội Chu cũng được chuẩn đoán bị ung thư phổi vảy.

Hiện tại Tây Lăng Mặc thật sự có chút hối hận vì mình đã mua cái phòng này, bởi vì hôm nay anh ta đã không còn tiền.

Lần Thỏa Nghiêm hẹn anh ta, anh ta tất nhiên không muốn có chút dính dán gì với nhị thế tổ không cố kỵ gì, danh tiếng cũng không tốt này, càng bởi vì anh ta thật sự có việc gấp.

Gần như đem toàn bộ tiền của mình đi giao cho bệnh viện, hiện tại Tây Lăng Mặc có chút hoang mang, tháng sau anh ta lấy gì trả tiền mua phòng?

Anh ta tính toán, không được thì đi cầu Giang Tự Bình?

Bảo anh ta nói với công ty dự chi trước cho mình một chút? Vẫn là khẩn cầu anh ta giúp mình nhận chút gameshow, cho dù là chủng loại đóng vai xấu xí cũng được, loại nghệ nhân như bọn họ ngẫu nhiên lộ mặt một chút tham gia tiết mục như vậy, thù lao đều là kết toán ngay.

Trước mắt khả năng nhận đại diện quảng cáo rất thấp, cho dù có thể tìm được thương nghiệp hợp tác, tạm thời cũng không lấy được tiền.

Tây Lăng Mặc ngơ ngác ngồi trên ghế sofa trong phòng khách, nghĩ đến tương lai mịt mù của mình.

Lâm Tịch sửa sang đồ vật của hai người xong, đi tới trước mặt Tây Lăng Mặc vẫn đang ngẩn người.

"Anh Tây Lăng, chuẩn bị ăn cơm tối. Có thịt bò thịt kho tàu, hải sản tôm bự, nấm hương hầm gà, cánh gà ngâm tiêu, canh chua thịt bò, sườn xào, gà xào cay.."

Nghe cô lải nhải cả ngày báo tên nhiều món ăn như vậy, Tây Lăng Mặc vốn không yên lòng đột nhiên cảm thấy mình thật đói.

"Ùng ục ục.." Bụng Tây Lăng Mặc hết sức phối hợp tình hình, phát ra một chuỗi tiếng kêu khả nghi.

Anh ta lập tức đỏ mặt tía tai.

Che mặt, mất mặt quá!

Tô Tỉnh Tỉnh nói những món ăn này, món nào anh ta cũng muốn ăn!

Nhưng một câu của tiểu trợ lý lập tức kéo anh ta từ Thiên Đường trở về nhân gian.

"Những loại mỳ ăn liền có khẩu vị này, anh chuẩn bị ăn loại nào? Em ra ngoài mua."

Tây Lăng Mặc:.

Ảnh đế ăn hàng kích động lập tức trở nên ủ rũ: "Tùy tiện loại nào cũng được."

Lâm Tịch nghiêng đầu liếc anh ta một chút, những món phía trên kia cô cũng muốn ăn được không? Nhưng thứ nhất thời gian đã không cho phép, thứ hai, Lâm Tịch đoán vị ảnh đế đại nhân này rất có thể đã nghèo đến túi còn sạch hơn trên mặt, cô còn phải tiêu tiền của mình đi mua cho cố chủ ăn đây này!

Ừ, cho tới bây giờ tỷ đều không phải là một cô gái biết săn sóc, nhưng bắt đầu từ bây giờ tỷ là một cô gái chu đáo.

Trong phòng bếp truyền đến mùi thơm nhàn nhạt, Tây Lăng Mặc phát hiện anh ta thật sự đói bụng, mỳ tôm đều có thể khiến anh ta vô cùng chờ mong. Tiểu trợ lý mang hai bát mì đến, vẫn là phối phương ban đầu, vẫn là mùi vị quen thuộc, không biết là bởi vì sợi dưa leo được cắt tinh tế phía trên, sau đó ném một chút bột rau thơm trên đó, hay là bởi vì anh ta vốn đã đói đến hung ác, thế mà cảm thấy một bát mỳ tôm này đều trở nên thơm ngon, dáng vẻ ăn rất ngon.

Lâm Tịch lại mở ra một bao cải bẹ và một túi nấm kim châm cay đổ vào trong đĩa, sau đó trịnh trọng trải bao mỳ gói lên bàn.

Tây Lăng Mặc không hiểu chút nào: "Đây là.."

"Anh nhìn bao bì một chút ăn một miếng mỳ tôm, hương vị sẽ tốt hơn một chút." Tiểu trợ lý chững chạc đàng hoàng trả lời.