Edit: Bối tiểu yêu

❄️❄️❄️ ❄️❄️❄️ ❄️❄️❄️ ❄️❄️❄️

Đang muốn rời đi, liền bị Tư Vân Tà một phen vớt trở về, giam cầm ở trong ngực.

“Hôm nay làm sao vậy?”

“Ân?”

“So với ngày xưa ….

thì em khá nhiệt tình.”

Hắn có thể cảm nhận ra Tuyên Vân Chi đang muốn làm gì đó.

Cô ngồi ở hắn trên người, đung đưa chân nhỏ, mắt đảo nhẹ mất tự nhiên dò hỏi

“Hẹn hò …..

buổi hẹn hò chúng ta phải làm gì?”

Nói trắng ra thì cái loại hẹn hò này, Tuyên Vân Chi cô sống đã hai đời thì đây vẫn là lần đầu tiên cô đi hẹn hò với một ai đó nên cũng rất bỡ ngỡ nha.

Con ngươi hẹp dài hiện lên bỡn cợt,

“Vật nhỏ, em đã có dự định rồi còn hỏi tôi làm gì?”

Cô ho khan một tiếng, giơ tay đánh trống lảng làm bộ sửa sang lại vạt áo cho hắn

“Vậy nửa giờ sau, ở cửa chính chờ em.

Chúng ta bắt đầu hẹn hò.”

Cô tận lực làm chính mình biểu hiện tự nhiên một chút, tận lực không cho hắn biết chính mình đang xấu hổ.

Tư Vân Tà tư thái lười biếng, đưa tay giúp cô vén lại sợi tóc rơi xuống, nhàn nhạt lên tiếng

“Được”

Hẹn hò ….?

Loại từ ngữ mới lạ xuất hiện trong từ điển của hắn, giữa hai lông mày mang theo thú vị.

- ---------

Tuyên Vân Chi liền trở về phòng, việc đầu tiên liền mở máy tính ra, tìm địa điểm hẹn hò.

Bình tĩnh lại cẩn thận xem xét một phen, sau đó lại tìm một chiếc váy đuôi cá, dự định ăn mặc trang điểm tươi mát một chút.

Nhìn cô bận rộn tới lui, hệ thống quân nhịn không được ra tiếng

“Tích, ký chủ căn cứ mấy ngày này quan sát, Boss thích cuồng dã một chút a.”

Tuyên Vân Chi váy xuyên một nửa, nghĩ nghĩ, cảm thấy hệ thống nói có lý, đem váy trên người cởi ra, quơ lấy chiếc vái viền đen ngắn cùng đôi tất lưới gợi cảm theo phong cách tiểu yêu tinh cuồng dã?

Nhìn thế nào cũng không nghĩ đến Tư Vân Tà lại thích loại hình này.

Nhưng hệ thống đã nói vậy thì chắc hắn thích thật.

Mới vừa mang tốt tất chân, hệ thống dùng âm thanh hảo tâm nhất có thể nhắc nhở

“Tích, ký chủ căn cứ vào sự thông hiểu đại Boss, nếu cô dám mặt như vậy đi ra, hắn tuyệt đối sẽ không cho cô bước chân ra khỏi cửa.”

Tuyên Vân Chi hít sâu một hơi, cắn răng mở miệng

“Ngươi câm miệng cho ta!”

Cái đồ hệ thống vô dụng xxxx

Nói xong, trực tiếp cởi hết tất chân ném tới một góc.

Nửa giờ sau, cô xuất hiện ở cửa chính Tư gia.

Đấu tranh cả buổi với đống váy nhộn nhạo, cuối cùng cô cũng hoàn tắc việc mặc chiếc váy trắng đuôi cá kia, phải công nhận chiếc váy được may ra chỉ để dành cho cô, chiếc váy liền thân ôm sát người làm tôn lên vóc dáng vốn có của cô, cô từng bước một chậm rãi đi phía trước đi.

Cửa chính Tư gia, Tư Vân Tà một thân tây trang màu đen, đường may tỉ mỉ, giơ tay nhấc chân đều tỏa ra khí thế tôn quý đã chờ sẵn.

Người này, vô luận mặc đồ gì cũng câu hồi được người ta.

Rõ ràng tây trang này nếu mặc lên người khác sẽ có cảm giác là một thân sĩ nghiêm túc.

Cớ sao khi khoác lên người hắn, nó không làm giảm đi sự tà mị kinh diễm ngược lại với chiếc áo sơ mi trắng mở hai nút càng làm tăng lên khí độ nguy hiểm của hắn.

Chậc.

Đã nhiều lần thấy bộ dáng của hắn nhưng cô vẫn nhịn không được thót lên yêu nghiệt.

Tư Vân Tà nhìn Tuyên Vân Chi mặc chiếc váy trắng tinh xảo, từng bước từng bước một đi đến, như thể cô đang bước từng bước di chuyển trong tim hắn.

Cô trang điểm rất nhẹ nếu không nhìn kĩ sẽ không nhận ra, vậy mà làm hắn không thể rời mắt.

Nhìn cô đi vài bước liền cúi đầu nhìn xem làn váy, mỗi lần đi lại nhìn không được tự nhiên, rốt cuộc đi đến trước mặt hắn, Tuyên Vân Chi chịu đựng không nổi.

Cúi đầu cầm mép váy xoạt một tiếng, chiếc váy màu trắng đẹp đẻ tinh xảo bị xé đến tận đùi.

Khung cảnh tươi đẹp vì động tác đột ngột của cô làm không ít người đứng hình trăng trối.

Tư Vân Tà sửng sốt chớp mắt một cái, bỗng nhiên cười lớn, đem người ôm vào ngực.

- --------------------oOo----------------------.