Editor: @Diệp Thanh Thu

Beta: @Aki Re

Chuyện công bố nàng là nữ nhân, trong đó người vui vẻ nhất đương nhiên thuộc về mẫu thân Giang Thời.

Có thể không vui sao?

Cả đời tâm nguyện lớn nhất của bà chính là nhìn nhi tử cưới vợ sinh con, thành gia lập nghiệp.

Hiện giờ người nhi tử thích là "Nữ hài tử", bà làm mẫu thân tự nhiên không thể kéo chân sau, nói như thế nào cũng muốn vì hài tử tranh thủ một chút.

Huống chi, Tô Thanh, xác thật là nữ tử hiếm có. Vì thế...

Phó Khuynh mông còn chưa có ngồi nóng đã bị "Mẹ chồng tương lai" kêu ra tâm sự.

......

Vương An Tuệ nhìn người trước mặt mặc một thân thục nữ, trong mắt tràn đầy ý vị thưởng thức.

Khóe miệng cười không dừng được, tự nhiên mà đem tay nàng đặt trên tay mình nắm lấy, dùng ngữ khí ôn nhu nói, "Thanh Thanh à, năm nay hai mươi hai đi?"

Phó Khuynh bị hành động chuyển biến đột nhiên của bà, thành ra hơi chấn động một chút.

"Thanh Thanh?"

Cả người giật mình, khóe miệng nở ra một nụ cười, thụ sủng nhược kinh gật gật đầu.

Vương An Tuệ nghe tiếng liền cười nhạt, lôi kéo nàng ngồi vào một bên, "Thế đã ái mộ người nào chưa?"

Phó Khuynh đầu tiên là đánh giá một chút thần sắc của bà, xác thật là so với lúc trước hơi khác liền suy nghĩ trong chốc lát.

Đây là đang ám chỉ bà không hài lòng với nàng, cho nên tục ngữ nói, duỗi tay không đánh gương mặt tươi cười.

Cố chỉnh lại sắc mặt, sau đó mở miệng: "..."

Kết quả nàng ngay cả một chữ còn chưa nói, liền lại nghe được bà nói: "Không bằng a di giới thiệu một người cho, thế nào có được không?"

Phó Khuynh âm thầm rũ mắt.

Quả nhiên là như thế này, chỉ là nàng tự nhận là mình có điều kiện không kém, hiện giờ lại khôi phục giới tính, lúc ở bệnh viện, rõ ràng vẫn là thái độ dung túng, nàng thật sự không rõ nàng rốt cuộc đã làm gì khiến bà không hài lòng?

Mới vừa giật giật môi mở miệng, mẫu thân Giang Thời lại lên tiếng: "Tuy rằng con là xuất thân hào môn, từ nhỏ ngậm muỗng vàng lớn lên, nhưng là..."

Ánh mắt Phó Khuynh khẽ nhúc nhích, đáp án tới!! Nàng tiếp tục nghe.

"Nhưng mà Giang Thời nhà chúng ta cũng không kém, hắn từ nhỏ liền so với bạn cùng lứa tuổi đã thông minh hơn vài phần, đầu óc nhanh nhẹn, bộ dáng tuấn mỹ, cũng luôn nghe lời..."

"Dừng lại!" Phó Khuynh ho khan hai tiếng, ý tứ minh bạch, làm như không nghe được ba chữ cuối cùng kia, thật không nghĩ tới, a di còn có một mặt hài hước như vậy.

"A di, người đây là muốn nói đồng ý cho con cùng Giang Thời kết giao?" Náo loạn nửa ngày, thiếu chút nữa nháo đến đầu óc hỗn loạn.

"Nhìn con nói kìa, ta như thế nào sẽ không đồng ý?! Hai người là tỷ tỷ đệ đệ, nhưng mà các con cũng không có bất luận quan hệ huyết thống gì. Mà ta, cũng không phải người cổ hủ, Giang Thời lại hiếm khi thích một nữ tử, cho nên a di đây là muốn kết duyên cho hai đứa."

"A di... nhưng còn... phụ thân con bên kia......"

"Con yên tâm, phụ thân con bên kia, ta sẽ tới giải quyết."

Phó Khuynh gật gật đầu, nghe được giọng nói của bà chắc chắn như vậy, nàng tự nhiên sẽ tin.

Nếu đã quyết định cùng Giang Thời ở bên nhau, chuyện nhảm nàng tuy rằng không để ý, nhưng hắn thì khác, bởi vì hắn cùng nàng ở bên nhau là một điều tốt đẹp, nàng không cho phép có bất luận kẻ nào vấy bẩn tình yêu này, cũng không cho phép hắn chịu đựng dù chỉ một chút thương tổn cùng ủy khuất.

Hai người nhất trí, sau đó đơn giản hàn huyên hai câu, Phó Khuynh liền về phòng.

Nàng hôm nay có chút mệt, cho nên tùy ý tắm rửa, tóc cũng chưa sấy liền chạy về phía giường lớn.

Nàng mơ màng ngủ sắp sửa tiến vào mộng đẹp, nàng phiêu thân mình một chút, chuẩn bị đổi tư thế tiếp tục ngủ.

Trên đầu gối bỗng nhiên chạm một vật......