Edit: Cá Muối

Nghe Thất hoàng tử nói, ánh mắt Phượng Tê Đồng trở nên lạnh lẽo.

“Vậy là tốt rồi, trước tiên cứ giám sát hắn, đừng để lộ sơ hở.”

“Ta biết.” Thất hoàng tử cũng lạnh lùng gật đầu.

Nếu là chiến lược tác chiến của hắn sai lầm, hắn cũng phục.

Nhưng hắn thua trong tay người một nhà!

Hắn hận hiện tại không thể bắt đối phương ra thiên đao vạn quả, báo thù vì những tướng sĩ đã hi sinh oan uổng!

….

Ba tháng kế tiếp, nhiều trận chiến lớn nhỏ lần lược bùng nổ.

Chẳng qua Phượng Tê Đồng không đích thân ra trận như trận đầu, mà là ở sau lưng chỉ huy.

Trong những trận chiến này, có thắng có thua.

Nhưng Đường Oản biết, lại qua thêm hai tháng nữa, chiến tranh sẽ phải kết thúc.

Hít một hơi, Đường Oản cảm giác sâu sắc được sự nặng nề.

Tuy rằng không có nghiên cứu lịch sử, nhưng nàng cũng biết, lúc trước danh tướng Bạch Khởi của Tần Quốc trong trận Trường Bình đã giết 40 vạn hàng binh Triệu quốc, thủ đoạn vô cùng tàn khốc, nhưng xét ở khía cạnh nhân lực và tài nguyên trong thời đại này, không giết quân địch, quay đầu lại bọn họ ngóc đầu lên, xui xẻo vẫn chính là quốc gia của mình, thắng trận cũng xem như vô ích.

Cho nên hiện tại tình huống tương tự đặt trêи người Phượng Tê Đồng, chính bản thân nàng cũng không thể bảo đảm hắn sẽ nghe theo lời khuyên của nàng, buông tha cho những quân Triệu kia.

Rốt cuộc thì thả số quân Triệu kia, đó chính là thả hổ về rừng.

Trong lúc nhất thời, Đường Oản sầu đến lông mày đều vặn vẹo.

“Tiểu Khả Ái, ngươi không phải hệ thống sao? Không có biện pháp giải quyết?” Không tìm được lý do thích hợp, làm sao thuyết phục Phượng Tê Đồng buông tha những hàng binh đó đây.

Nghe Đường Oản nói, Tiểu Khả Ái lập tức nói: “Ký chủ, cái này phải dựa chính ngươi nha.”

Đường Oản:……

Hệ thống rác rưởi! Cần ngươi làm gì!

……

Dưới sự lo lắng của Đường Oản, trận chiến cuối cùng giữa hai nước Tần quốc và Triệu quốc rốt cuộc cũng tới.

Sáng sớm, Phượng Tê Đồng đã mặc xong áo giáp.

Hắn không định đánh thức Đường Oản, nhưng Đường Oản vẫn luôn tính từng ngày, sao có thể ngủ an ổn được đây?

Vì vậy, Phượng Tê Đồng mới vừa dậy, nàng cũng lập tức tỉnh.

Thấy thế, Phượng Tê Đồng tiến lên nói: “Nàng ngủ tiếp đi, hết hôm nay chúng ta lập tức có thể khải hoàn hồi triều.”

Nghe được lời này, Đường Oản lẳng lặng nhìn hắn, gật gật đầu, xuống giường sửa sang lại quần áo cho hắn, sau đó trước khi hắn rời đi, hôn một cái lên môi hắn.

“An toàn là quan trọng nhất, ta chờ ngươi trở về.”

Phượng Tê Đồng nhìn ánh mắt lo lắng của nàng, siết chặt eo nàng hôn một cái hôn sâu.

Sau một lúc lâu mới buông nàng ra, “Cô đi đây.”

“Ân.”

……

Chờ Phượng Tê Đồng đi rồi, Đường Oản cũng không ngủ tiếp nữa.

Sau khi tùy ý dùng một chút cơm sáng, nàng ngồi ở bên trong lều trại chờ chiến tranh kết thúc, thỉnh thoảng lại đi tới cửa xem một cái.

Thấy thế, thị nữ không khỏi nói: “Nương nương yên tâm, điện hạ nhất định sẽ chiến thắng trở về.”

Đường Oản ừ một tiếng, đang chuẩn bị trở về ngồi, lại đột nhiên cảm giác được một trận cuồn cuộn bên trong dạ dày.

Thị nữ lập tức khẩn trương.

“Nương nương, ngài làm sao vậy? Nô tì lập tức mời quân y tới.” Thị nữ vội vàng nói.

Nếu như Thái Tử Phi xảy ra chuyện gì, chờ điện hạ trở về, đầu của nàng cũng không giữ được.

Đường Oản dựa vào bàn xua xua tay, “Không có gì, chỉ là dạ dày có chút không thoải mái.”

Dứt lời lại nhíu mày, buổi sáng hôm nay nàng cũng không ăn bao nhiêu thức ăn mà, sao lại cảm thấy dạ dày không thoải mái?

Thị nữ nghe xong vội vàng chạy ra ngoài mời quân y.

Chẳng qua thị nữ vừa đi, Đường Oản lập tức nghe thấy Tiểu Khả Ái cười hì hì nói: “Chúc mừng ký chủ, ngươi có rồi!”

Đường Oản:???

Có cái gì?

Không phải là cái nàng đang nghĩ tới chứ?

Trong lúc nhất thời, Đường Oản không khỏi gian nan nói: “Ngươi đang nói…… Ta mang thai?”

Excuse me?

Mang thai?

__

(*) Trận Trường Bình là trận đánh lớn giữa nước Tần và nước Triệu thời Chiến Quốc trong lịch sử Trung Quốc diễn ra từ năm 262 TCN đến năm 260 TCN. Cả hai bên đều thay chủ tướng chỉ huy quân đội và kết quả quân Tần đánh bại quân Triệu, giết hơn 40 vạn quân Triệu. Đây là một trong những chiến thắng khẳng định sức mạnh của nước Tần, mở ra quá trình thống nhất hoàn toàn Trung Quốc của nước này mà sau này Tần Thuỷ Hoàng hoàn thành vào năm 221 TCN.

Chi tiết về sự kiện Bạch Khởi giết hàng binh nước Triệu. Mọi người có thể tìm hiểu thêm tại Wikipedia.