➡ Edit: Cá Muối

Ngày hôm sau, khi tới trường học Đường Oản nhanh chóng phát hiện, đề tài nói chuyện giữa Lục Dung Dung và Vân Noãn biến thành Lục Dịch.

Dường như Lục Dung Dung cũng đã nhìn ra Vân Noãn có ý tứ đối với Lục Dịch, cười xấu xa nói với cô ta: “Vân Noãn, nếu cậu có thể trở thành chị dâu của mình, mình sẽ rất vui, cậu yên tâm đi, mình sẽ giúp cậu!”

Vân Noãn nghe xong tức khắc đỏ mặt, có chút thẹn quá hóa giận mắng nhẹ: “Dung Dung!”

“Ha ha ha ha! Ngượng ngùng cái gì? So với việc để những người không biết rõ gả đến nhà mình, thật ra mình tình nguyện để cậu trở thành chị dâu của mình nha!” Lục Dung Dung thấp giọng nói.

Đường Oản nghe được cuộc trò chuyện giữa hai người, không khỏi âm thầm cảm khái: Giữa nam nữ chủ, thật ra còn có một thần trợ công đấy.

Khó trách ở bên nhau thuận lợi như vậy.

Chẳng qua, không liên quan đến chuyện của cô là được.

……

Đảo mắt đã tới cuối tuần.

Sáng thứ bảy, Đường Oản thức dậy liền nói với Đường Nhất Đồng: “Đồng Đồng, hôm nay chúng ta đi dạo phố đi.”

“Được!” Đường Nhất Đồng gật đầu.

Bởi vì lão Lý ở Đường gia, cho nên hai người phải kêu xe taxi đi đến trung tâm thành phố.

Sau khi tới nơi, Đường Oản lôi kéo Đường Nhất Đồng đi đến cửa hàng quần áo nam, nhanh chóng chọn cho hắn vài bộ quần áo.

Đường Nhất Đồng thấy thế không khỏi nói với Đường Oản: “Cậu không cần mua thêm quần áo cho tôi…”

“Sao lại không cần? Con người đầu tiên sẽ phải xem bề ngoài, em trai của Đường Oản tôi, đương nhiên phải ăn mặc thật tốt, yên tâm, chị đây có tiền!” Đường Oản nói đến hào khí.

Sau đó liền nói với nhân viên cửa hàng: “Bộ này… Còn có cái này…… Đóng gói lại!”

“Đôi giày này…… Còn có cái này…… Đóng gói!”

Sau khi trực tiếp chọn tới một đống đồ, Đường Oản liền nói với nhân viên cửa hàng: “5 giờ chiều nay, giao đồ đến địa chỉ này là được.”

“Được! Mời đi thong thả! Chúng tôi nhất định sẽ giao đến đúng giờ!”

Kế tiếp Đường Oản lại lôi kéo Đường Nhất Đồng đi ăn một bữa lớn, đi đến chỗ sang trọng với lý do tốt đẹp: “Phẩm vị phải bồi dưỡng từ nhỏ, về sau gặp những trường hợp tương tự sẽ không rụt rè!”

Cô lại không biết, khi Đường Nhất Đồng tiến vào cửa hàng xa xỉ kia lại mang bộ dáng tự ti khϊế͙p͙ đảm, hoàn toàn là do hắn diễn.

Với hắn mà nói, thương phẩm chính là thương phẩm, cho dù không mua nổi, vật chết vẫn là vật chết, sao lại phải vì không đủ tiền mua mà rụt rè?

Nhưng ai bảo Đường Oản vừa nhìn thấy bộ dáng hắn sợ hãi sẽ lập tức cảm thấy thật hối hận thật đau lòng đây?

Hắn chỉ là siêu thích cô để ý tới hắn như vậy.

……

Chẳng qua Đường Oản cũng không nghĩ tới, ở trong nhà hàng lại đụng phải nam nữ chủ cùng với Lục Dung Dung.

Đường Oản trong lúc vô tình lại cùng nam nữ chủ có quá nhiều giao thoa, sau khi gật đầu chào hỏi với Vân Noãn, cô liền mang theo Đường Nhất Đồng đi đến phòng riêng.

Thấy thế, Lục Dung Dung không khỏi hừ lạnh nói: “Gấp gáp cái gì sao? Nhìn thấy chúng ta liền đi nhanh như vậy!”

Ánh mắt Lục Dịch nhìn theo phương hướng của Đường Oản.

Không biết vì sao, hắn cảm thấy cô gái kia giơ tay nhấc chân đều mang theo một sự ưu nhã thành thục không hợp độ tuổi.

“Dung Dung, em biết cô ấy?” Lục Dịch hỏi.

“Đúng vậy, cậu ta chính là Đường Oản, cũng là bạn cùng bạn của Vân Noãn, nhưng thật kì quái, cậu ta vậy mà lại mang Đường Nhất Đồng tới nơi này ăn cơm? Không phải cậu ta định gọi đồ ăn rồi đem Đường Nhất Đồng ném ở chỗ này chứ?”

Chuyện Đường Oản chỉnh Đường Nhất Đồng, cũng không phải lần đầu tiên cô ta nghe nói.

Vân Noãn thấy Lục Dịch hỏi thăm Đường Oản, vội vàng nói theo: “Không đâu, cậu ấy không phải loại người như vậy.”

“Hừ! Cậu ta chính là loại người này, cậu cũng đừng nói tốt cho cậu ta! Anh, chúng ta đi! Đói chết em rồi!”

Lục Dịch cười ôn nhu, chiều chuộng mà gật đầu, “Được, lên lầu đi.”

……

Từ lúc Lục Dịch xuất hiện, Đường Nhất Đồng đã lập tức nhìn về phía Đường Oản.

Thấy lần này cô cũng không liếc mắt nhìn Lục Dịch một cái, chỉ gật đầu chào hỏi Vân Noãn và Lục Dung Dung, trong lòng hắn âm thầm thả lỏng.