Mau Xuyên Chi Vai Ác Luôn Không Biết Xấu Hổ

Chương 42: Vương giả mạt thế x Bác sĩ gặp nạn (14)

Trong thời gian rất dài, Ngu Tiểu Mạc đều không quên được trận chiến cuối cùng của thế giới thứ ba.

Khu Đông thành kẻ phản bội, sau khi Nguyên Tiêu cướp đoạt được quyền kiểm soát của khu Đông, bọn họ phản bội Lý gia, quy thuận y, khi Lý Cảnh xuất hiện thì, một lần nữa bọn họ lựa chọn phản bội.

Căn bản không có con tang thi cấp 6 nào, bởi vì, tang thi cấp 6 chỉ có hai, một con hệ hỏa, một con hệ tinh thần.

Hệ hỏa chủ công, hệ tinh phần thụ trợ. Hai con tang thi cấp 6 sớm đã có suy nghĩ và trí tuệ của mình, hơn nữa thực lực cường đại, trước mặt bọn nó, người khu Đông chỉ có thể trốn chạy.

Kỳ thật kết cục vốn không nên thảm như vậy —— nếu như không có Lý Cảnh ở một bên đánh lén.

Khi đó Ngu Tiểu Mạc đã lấy súng ra, nhưng cũng chỉ có thể bắn hạ 6/10 sinh mệnh của con tang thi hệ hỏa cấp 6, về phần con tang thi hệ tinh thần bị vây công kia, giá trị sinh mệnh còn lại 7/10.

Trận chiến này đánh rất khó khăn, nhưng cũng không phải là không nắm chắc thắng lợi. Ngu Tiểu Mạc thả ra một thuật trị liệu ở vết thương đẫm máu trên người Kha Vũ, người kia sau khi chiến đấu hăng hái cũng tranh thủ thời gian nở nụ cười với y, giây tiếp theo, sắc mặt thay đổi.

"Cẩn thận!!"

Năng lượng của dị năng giả hệ thủy tăng vọt trong nháy mắt, Ngu Tiểu Mạc trơ mắt nhìn cô nhào về phía mình, năng lực tự động phân tích làm hắn thấy rõ đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt một thiếu niên, nhưng mà căn bản cũng không có ích gì, vì cậu thiếu niên kia xuất hiện quá nhanh, dường như chỉ một giây sau, liền xuất hiện trước mặt hắn.

Dị năng giả hệ tinh thần, hiển nhiên có được năng lực khiến người khác tê liệt.

Ngu Tiểu Mạc thấy chính là một thiếu niên, mà Kha Vũ thấy, chính là Ngu Tiểu Mạc bị con tang thi hệ tinh thần kia đâm xuyên ngực, sinh mệnh đe dọa.

Cho nên trước tiên cô phải chạy tới cứu Ngu Tiểu Mạc, cuối cùng, lại ngã xuống trong vũng máu.

Chết không nhắm mắt.

Thiếu niên thư hùng mạc biện hừ lạnh một tiếng, rút ra đoản đao chứa kịch độc trong ngực Kha Vũ, kịch độc ngay cả dị năng giả cũng không sống nổi, giơ lên tiếp tục đâm về phía Ngu Tiểu Mạc.

Huyết sắc nhuộm dần trong mắt Ngu Tiểu Mạc, Ngu Tiểu Mạc chợt phát hiện cái chết của Kha Vũ cùng với cái chết của các đồng đội lúc hắn vừa mới tới thế giới này cực kỳ tương tự, không, phải nói là hắn đến từng thế giới đều gặp được một số người, bởi vì giúp đỡ hắn, bởi vì có liên quan đến thân phận nguyên chủ, cho nên bọn họ đều bị chủ hệ thống tận lực sắp đặt cái chết.

Luôn luôn như vậy, luôn luôn có một số người vì hắn mà chết, cũng bởi vì số phận của hắn và bọn họ được sắp đặt giống nhau, đều là pháo hôi hiến thân cho người khác.

Ngu Tiểu Mạc là pháp hôi, việc chính mình phải làm không ngừng là chắn một đao cho nam chính.

Kha Vũ là pháo phôi, việc được đặt ra cho cô là vì cứu pháo hôi mà chết.

Thế giới này sống hay chết, đều bị chủ hệ thống bóp chặt trong tay.

Mà để chứng minh điểm này, chính là khi Kha Vũ ngã xuống thì, tiến độ của Ngu Tiểu Mạc tăng thêm một bậc.

Đinh

[ Tiến độ nhiệm vụ: 5/10 ]

[ Điểm tích lũy: 400 ]

Nhắc nhở của hệ thống vào lúc này biến thành châm chọc trắng trợn, tác dụng duy nhất của nó chính là kéo Ngu Tiểu Mạc quay về thực tại, để hắn có thời gian tránh thoát mũi đao hạ xuống, sau đó bắn một phát bắn trúng vai cậu thiếu niên kia.

Đùng!

[ Tiêu hao giá trị sinh mệnh: 1/3 ]

Ngu Tiểu Mạc muốn bắn vào tim thiếu niên, thế nhưng thiếu niên kia phản ứng quá nhanh, dường như là khi hắn giơ tay lên liền tránh né.

Dù cho như vậy, cậu ta vẫn bị thương.

"A a a!"

Đau nhức ở bả vai làm dấy lên lửa giận trong mắt thiếu niên kia, mà Ngu Tiểu Mạc chỉ lẳng lặng đứng đó nhìn tất cả, lần thứ hai giương súng, vững vàng bóp cò.

Cái hệ tinh thần này không khống chế được hắn, bởi vì hắn không phải là người của thế giới này, từ lâu linh hồn của hắn đã buộc định với hệ thống, không có cách nào khống chế.

Lúc này, Ngu Tiểu Mạc rất bình tĩnh, biết cái chết của Kha Vũ là điều đương nhiên, là bị chủ hệ thống xếp đặt trình tự, tâm của hắn giống như một vũng nước đọng, cũng không dao động được nửa điểm gợn sóng.

Cái gì bi thương, cái gì báo thù đều đã không còn quan trọng nữa, thế giới này tàn khốc như vậy, Hoàng đã sớm tiết lộ cho hắn, mà đến bây giờ hắn mới phát hiện ——

Tất cả, đều đã được sắp xếp rõ ràng, thế thôi.

Đùng!

Lần này đạn đã được định trước là không thể bắn trúng mục tiêu, bởi vì trên đường đạn bay có hỏa diễm chặn lại, mà trong nháy mắt khi hỏa diễm lóe lên, lôi quang phóng đến.

Đinh.

[ Tiến độ nhiệm vụ: 6/10 ]

[ Điểm tích lũy: 500 ]

Lại một lần nữa hệ thống nhắc nhở, dường như có cảm giác gì đó nên nhìn sang bên kia, lúc xuất phát nam nhân kia nhìn chằm chằm mình không có ý tốt cũng đã ngã xuống... Mấy người dị năng giả do phân bộ phái tới đánh lén.

Thậm chí bọn họ không cần sử dụng dị năng, chỉ lần đâm một đao sau lưng địch nhân tín nhiệm bọn họ, vậy thôi.

Vì sao bọn họ chết, tiến độ của mình sẽ tăng?

Ngu Tiểu Mạc hoảng hoảng hốt nghị, sau khi nhìn thấy nam nhân bên cạnh mình, hắn liền biết được đáp án.

Bởi vì hắn, Mạc Sở, Lý Cảnh, ba người có thể thúc đẩy tiến trình của thế giới này đều ở đây. Những người này bởi vì bọn họ mà chết, cũng là bởi vì bọn họ, bị đẩy về phía bờ vực tử vong.

"Nhìn thấy kết cục này sao?"

Mạc Sở ôm chặt lấy Ngu Tiểu Mạc, dịu dàng nói chuyện với hắn.

"Tất cả mọi người sẽ chết, phàm là người đối địch với Lý Cảnh, đều sẽ chết trong chiến trường này."

"Đây không có gì đáng trách, bởi vì nhân vật phản diện cướp hết tất cả của vai chính, mà việc làm hiện tại của vai chính, chẳng qua là đoạt lại thứ trong tay nhân vật phản diện mà đáng lẽ phải thuộc về mình mà thôi."

"Đây là kết cục, bị chủ hệ thống thiết kế nên kết cục viên mãn. Vai chính là chánh nghĩa, hắn sẽ sống tốt. Nhân vật phản diện là tà ma, y phải chết."

Cực kỳ, cực kỳ đơn giản, cơ hồ là định lý hoàn mỹ. Làm cho tìm không ra mâu thuẫn, cũng tìm không được nửa điểm có thể chất vấn đối phương.

Vai chính chánh nghĩa sẽ sống tốt, nhân vật phản diện tà ác sẽ chết đi.

Trong cuộc hỗn chiến này, Mạc Sở có năng lực để trở mình, nhưng bây giờ y đã buông tha phản kháng, tận mắt nhìn thuộc hạ của mình ngã xuống trước mặt.

Bọn họ, chính là một chuỗi số liệu được hệ thống tạo ra. Những số liệu này sẽ không ngừng tái diễn cái chết của bản thân, tái diễn trình tự mà chủ hệ thống đặt ra cho bọn họ.

Mạc Sở không cứu được bọn họ, y có thể thấy tiến trình của thế giới này, y cũng biết những người này, ai sống ai chết, y có vài biện pháp có thể xoay chuyển thế cục, nhưng cứu những người này, y làm không được.

Với sức của một người, không đủ để cải biến tiến trình của một thế giới, càng không đủ để cùng chủ hệ thống chống đỡ một loạt thế giới được sáng tạo ra.

Lúc này Mạc Sở chỉ có thể bảo vệ người trong lòng. Bên cạnh y cái gì cũng là giả, chỉ có người này là thật, chỉ có một mình hắn ——

Cho dù đến cuối cùng, người trong ngực hắn cũng có khả năng sẽ biến thành giả, cũng sẽ biến thành một chuỗi số liệu của thế giới này, một trình tự.

"Giết hắn! Giết bọn họ!"

Thiếu niên trốn vào trong ngực Lý Cảnh khóc thầm, ở thế giới này, vai chính lạnh lùng đứng ở phía đối lập với nhân vật phản diện, cao cao tại thượng, quân lâm thiên hạ.

Hệ thống cập nhật không ngừng, tiến độ đã dần dần đến gần 9/10, Ngu Tiểu Mạc giương mắt nhìn cái gọi là vai chính, yên lặng nắm chặt súng trong tay.

"Đó là một omega..."

Mạc Sở nở nụ cười châm chọc: "Còn là một omega bị đánh dấu."

Y nhìn thiếu niên trong ngực Lý Cảnh, thiếu niên này vừa giết Kha Vũ, thậm chí còn muốn giết Ngu Tiểu Mạc. Lý Cảnh đứng ở một bên nhìn một màn này, nhưng hắn ta không có ngăn cản.

Có thể là hắn ta muốn ngăn cản, nhưng mà bây giờ, trước mặt Thẩm Tịch, thiếu niên sắp sửa giết Thẩm Tịch, bị Ngu Tiểu Mạc làm bị thương đang nằm trong vòng tay hắn ta.

Bốn người đứng xa xa đối mặt, mà người cuối cùng bên phía Nguyên Tiêu, rốt cuộc cũng ngã xuống.

"Tiến độ đã đạt 9/10."

Mạc Sở nhắc nhở Ngu Tiểu Mạc một tiếng.

Ngu Tiểu Mạc thẩn thờ nhìn màn hình hệ thống trước mặt, lắc đầu: "Sẽ không ai làm bị thương nam chính, tại sao muốn ta đi tới?"

Sở Triệt, Gaia. Những người này, hắn có thể vì bọn họ mà đỡ một đao, dù cho không phải vì bọn họ, chỉ vì nhiệm vụ của bản thân, hắn cũng sẽ không chút nào do dự nhào tới.

Nhưng bây giờ, cái gì Ngu Tiểu Mạc cũng không muốn làm.

Chủ hệ thống làm đồng đội chết trước mặt hắn, bây giờ còn muốn hắn chắn đao cho người đã giết đồng đội mình... Này tính là cái gì.

"Thẩm Tịch, lại đây."

Cố tình vào lúc này, Ngu Tiểu Mạc nghe đực những lời buồn cười của Lý Cảnh nói với hắn.

Thiếu niên vừa nãy còn ở trong ngực Lý Cảnh khóc lóc, điềm đạm đáng yêu, lúc này chỉ hừ lạnh một tiếng, dùng ánh mắt khinh miệt liếc mắt nhìn Ngu Tiểu Mạc. Cậu ta tin tưởng vững chắc hành động che chở cho mình của Lý Cảnh đã làm omega vô dụng này thấy rõ tình cảm giữa bọn họ, cậu ta mới là người giành chiến thắng, mà Thẩm Tịch, đã thất bại từ lâu.

Thế nhưng, Ngu Tiểu Mạc cũng không động, thậm chí hắn nhắm nghiền hai mắt, không muốn nhìn đến cuộc chiến này nữa.

Người của bọn họ đều chết hết dưới sự vây công, mà người Lý Cảnh mang đến lại không tổn hao cọng lông nào, về phần thực lực cường đại của hai tang thi cấp 6? Có đủ trí lực để so sánh với nhân loại, hai người kia đã sớm đạt thành giao dịch chung phe với vai chính, sau khi thu được phần lớn tinh hạch cũng chậm rãi rời đi.

Cuộc giao dịch này nghe vào thật không thể tưởng tượng được, cũng rất thuận buồm xuôi gió. Trên thực tế chỉ cần còn chủ hệ thống tồn tại, vai chính tuyệt đối sẽ không gặp bất cứ phiền phức gì, ngay cả con đường báo thù cũng thông thuận, những cục đá như bọn họ không phải cản trở trên đường, chỉ là đá kê chân để vai chính dẫm nát.

"Cũng nên kết thúc."

Mạc Sở như là tự lẩm bẩm: "Chủ hệ thống sẽ không để cho trình tự chính mình thiết kế ra có nửa điểm sai lầm, buồn cười là nếu như không thực hiện được, nó sẽ mạnh mẽ an bài tất cả lên con đường cũ. Ví dụ như —— "

Một khắc kia, thân thể Ngu Tiểu Mạc đột nhiên bị khống chế, hắn phát hiện mình mất đi quyền kiểm soát thân thể, giống như bị người khác điều khiển, hắn đẩy Mạc Sở ra, đi về phía của Lý Cảnh.

"... Thật lâu trước kia, ta cũng đã như vậy."

Tiếng thở dài của Hoàng nhẹ nhàng vang lên bên tai, giống như là xin lỗi, hoặc như là bi thương.

"Mặc kệ thế nào, nó sẽ dùng một loại phương pháp buồn cười mà không có cách nào phản kháng được uốn nắn lại sai lệch, giống như bây giờ.

Ngu Tiểu Mạc phát hiện mình không nói được, hắn trơ mắt nhìn chính mình đến bên Lý Cảnh ngày càng gần, ngày càng gần, cho đến ——

Đột nhiên hắn nhào đến phía trước, chặn Lý Cảnh, đỡ phía sau lưng của hắn ta, lưỡi doa sắc bén của Mạc Sở.

Sắc mặt Lý Cảnh chợt thay đổi, tựa như hoàn toàn không dự liệu được biến số này.

Sớm đã quen thuộc đau đớn, giống như trước kia mà vọt tới, Ngu Tiểu Mạc há miệng phát ra một số âm tiết vô nghĩa, sau đó đã bị một người ôm vững vàng vào lòng.

"Ký chủ vọng tưởng khiêu chiến chủ hệ thống đều biến thành hệ thống, mà thuận theo tâm ý của chủ hệ thống, hết lần này đến lần khác làm đá kê chân cho vai chính, cuối cùng ký chủ cũng bị chủ hệ thống biến thành hệ thống."

Một khắc kia khi linh hồn rời khỏi thâm thể, Ngu Tiểu Mạc nghe được những lời Mạc Sở nói với hắn.

"Ta muốn nói với em... Ta ở thế giới khác chờ em."

Máu tươi ấm nóng nhiễm đỏ tay, Mạc Sở ôm thật chặt thân thể đang lạnh dần, trong nụ cười cay đắng mang theo bi thương.

Đích thực rất buồn cười, cũng xác thực không cho bất luận kẻ nào cự tuyệt.

Ký chủ không muốn, vậy chủ hệ thống trực tiếp tiếp nhận, cưỡng ép tạo ra biến cố vụng về, để thế giới này quay lại quỹ đạo vốn có.

Thống khổ do hỏa diễm đốt cháy thân thể, Mạc Sở không có cách nào cảm thụ được, bởi vì lúc này y đã thoát khỏi thân thể của Nguyên Tiêu, từ trên cao lạnh lùng nhìn Lý Cảnh đang nổi điên.

Cho đến bây giờ Thẩm Tịch cũng chưa từng thích Lý Cảnh, mà Lý Cảnh thì thật sự thích Thẩm Tịch, chỉ là căn bản hắn ta cũng không ý thức được điều này.

Ngu xuẩn.

"Nhiệm vụ thứ ba hoàn thành."

"Mở ra nhiệm vụ kế tiếp, hệ thống đang truyền tống —— "

"Truyền tống hoàn tất."