Đường Dư gật đầu, Dạ Tinh Vũ đang muốn uy hiếp, kết quả Đường Dư trực tiếp lướt qua ba người bọn họ, hướng trên lầu đi tới

PHỐC

Dạ Tinh Vũ bó tay rồi, sững sờ, ngẩn người sững sờ nhìn Đường Dư ly bóng lưng, hơn nửa ngày mới nghẹn ra một câu, "Như vậy khốc huyễn..."

Trần Nguyên sắc mặt không có thiện cảm, em gái mình bị người nhớ thương cảm giác thật sự là khó chịu.

"Ai, anh, anh làm sao cũng ở đây vậy?" Dạ Tinh Vũ lấy lại tinh thần, trông thấy Cố Tử Thần, như là phát hiện đại lục mới, kinh hô nữa một tiếng."Ca, chẳng lẽ anh cũng vì Tô Niên Niên sao, em nói nè, cậu ta quá đáng ghét, rõ ràng còn ôm Tô Niên Niên nhà em nữa... Em còn không có ôm qua đây này..."

Cố Tử Thần: "cậu suy nghĩ nhiều quá, tôi lên lầu trước đây."

Dạ Tinh Vũ nói thầm một tiếng, chuẩn bị theo anh trở về lớp học, lại bị Trần Nguyên tóm trở về.

"Cậu mới vừa nói cái gì?" Trần Nguyên cười tủm tỉm, chỉ là thấy thế nào cũng như con hồ ly xảo trá.

Dạ Tinh Vũ co rụt lại cổ, "anh...... em cái gì cũng chưa nói... Chưa nói muốn ôm Niên Niên..."

Nhìn người nào đó trước mặt không đánh đã khai, Trần Nguyên thoả mãn nhẹ gật đầu.

Vài giây đồng hồ về sau, trên sân tập thể dục vang lêntiếng kêu thảm thiết của người nào đó.

Ô ô ô, không bao giờ... cua em gái trước mặt các anh trai, đau quá ah anh anh anh...

Trở lại phòng học, Tô Niên Niên hừ một phát, thu thập lấy sách giáo khoa, tâm tư không biết lúc nào đã bay tới trên người Đường Dư.

Đường Dư đối với cô mà nói, cơ hồ là sự tồn tại trọng yếu ở quãng thời gian tuổi trẻ.

Thần Giang Cao Trung với trường cấp hai là tại cặp khối đấy, từ ngay từ đầu, hai người chính là học chung lớp lớp rồi.

Tô Niên Niên cũng có quan hệ rất tốt với nữ sinh, nhưng mà quan hệ nhất thiết đấy, không ai qua được Đường Dư.

Cô chuyển đến Thánh Âm Cao Trung về sau, chỉ liên hệ với Đường Dư một lần. Không nghĩ tới nhanh như vậy, Đường Dư cũng xuất hiện ở Thánh Âm Cao Trung.

Nhìn cô vui mừng nhướng mày bộ dạng, Tống Dư Hi giữa lông mày hiện qua một tia nghi hoặc.

Lại nói... Tô Niên Niên không phải với Trần Nguyên là một cặp ư, Vì sao hôm nay lại chủ động ôm cái khác nam sinh?

Phòng học cửa bị đẩy ra, chủ nhiệm lớp Giang Mộ Du Nhiên từ từ đi vào, sau lưng còn đi theo cái cao lớn nam sinh.

Lớp truy cập chết tiệt mà sôi trào

"Oa, là học sinh chuyển trường sao! Vóc dáng thật cao ah!"

"Hà Tiếu đem cái đầu to to của cậu tránh ra, cho tớ xem cậu ấy bộ dạng ra sao!"

"Anh anh anh, thật kích động ah..."

Giang Mộ phất phất tay, ra hiệu mọi người yên tĩnh.

"Các học sinh, vị này chính là học sinh mới chuyển đến trường ta, Đường Dư, hi vọng mọi người có thể hảo hảo ở chung, trở thành bạn tốt. Đường Dư, ngươi tới tự giới thiệu một chút với mọi người đi."

Đường Dư do dự, chậm rãi ngẩng đầu lên.

Lớp học nữ sinh tập thể "Oa" nữa một tiếng.

cậu ta gương mặt anh tuấn, bên trên không có gì biểu lộ, chỉ là hướng mọi người nhẹ nhàng cúi mình vái chào, "Mọi người khỏe, tớ gọi là Đường Dư."

Các nữ sinh đôi mắt - ở bên dưới trông mong chờ cậu ta, cậu ta lại không có ở giảng xuống dưới dục. Nhìn qua, đành phải hướng mọi người lộ ra cặp cái ngại ngùng cười.

"Không chỉ đẹp trai, mà còn rất moe!"

"Trời ạ, cái kia dáng tươi cười giây đến tớ rồi..."

Tô Niên Niên hai tay nâng quai hàm, nhìn bị mọi người vây xem Đường Dư, mỉm cười ngọt ngào nữa cười.

"Em chọn chỗ ngồi đi." Giang Mộ nhìn về phía Đường Dư.

Đường Dư gật đầu, mang theo cặp hướng phía cuối lớp đi đến.

Trong lớp còn rất nhiều chỗ trống, không ít nữ sinh vẻ mặt chờ mong, hi vọng Đường Dư có thể ngồi vào bên cạnh mình.

Lưu Doãn Nhi tại thứ tư sắp xếp, ả e lệ nói, "Đồng học, ngồi ở đây đi, sẽ gần phía trước hơn..."

Ngồi phía sau Hà Tiếu kêu rên một tiếng, "Đừng ah, cậu ta cao như vậy sẽ che hết đấy..."