Động tác cùng đường dao chém thịt của hắn ngọt một cách khó tin khiến cho đám đầu bếp phải há hốc miệng nhìn.

“Này này, đây là heo biến dị cấp F đấy, cô gia thế mà lại dễ dàng lóc như vậy, chúng ta mặc dù đã được căn cứ giúp cường hoá lên thể chất gấp 2 lần người bình thường rồi mà cũng không có được như vậy, thực lực của vị cô gia này không tầm thường a!” Một tên đầu bếp béo ục béo ịch thấp giọng m4J45F4 nghị luận.

“Không chỉ như thế, ngươi xem, kỹ thực dùng dao của vị cô gia này thực sự rất tuyệt mà.” Một tên đầu bếp gầy gò, trên miệng nuôi một cặp dia mép xoăn tít nói.

Hàn Phong lấy phần ba chỉ của con lợn biến dị, chia ra làm hai nửa, một nửa hắn cho gừng rồi một ít gia vị vào mà luộc lên, phần còn lại hắn tẩm ướp từ bên ngoài, sau đó lấy dao khứ lên phần bì của miếng thịt ba chỉ rồi lại tẩm ướp lên phần thì ba chỉ đó, sau đó cho cả tảng thịt đó vào lò nướng điện chuyên nghiệp rồi nướng lên.

Kiểm tra qua phần thịt luộc thì hắn thấy vẫn còn chưa đủ chín để vớt ra, Hàn Phong liền đi dến chỗ quầy thịt, lấy dao cắt một bên tai của con lợn biến dị, sau đó giả vờ thò tay vào túi quần sờ sờ nắn nắn thế nào lại ra một quả xoài xanh, chanh tươi, gừng tươi và một ít rưa chuột cùng rau mùi rồi bắt đầu rửa khiến cho bọn đầu bếp á khẩu không thôi.

Không một chút cản trở, Hàn Phong thành thạo tách bỏ phần thịt ở đáy tai, bạn rửa tai heo qua dung dịch nước muối pha loãng, sau đó sử dụng nước cốt của trái chanh tươi chà xát kỹ lên toàn bộ tai heo, rửa sạch tai heo dưới vòi nước xả đến khi sạch hoàn toàn rồi hắn cho ra rổ để ráo.

Hàn Phong đun sôi 1 lượng nước vừa đủ dùng để luộc tai heo rồi luộc cùng gừng giã nhỏ và 2 thìa giấm gạo, 1 thìa hạt nêm, khi nước sôi hắn liền thả tai heo vào luộc.

Hội đầu bếp lai không khỏi nghị luận:

“Woah, cô gia còn biết làm ảo thuật nữa.”

“Nhìn từ nguyên liệu thì chắc có lẽ cô gia định làm món nộm tai heo.”

“Cô gia không biết có quên mất những món khác không!!”

Như một lời giải đáp cho sự thắc mắc của tên đầu bếp kia, Hàn Phong liền vớt thịt heo đã luộc rồi kia rồi để ra một cái rổ dể hong khô, sau đó hắn kiểm tra thịt quay ở trong lò. Hàn Phong điều chỉnh lại nhiệt độ rồi quay ra chỗ tai heo đang luộc kia rồi quấy đều đến khi thấy tai heo chín.

Hàn Phong vớt tai heo ra tô nước lạnh có đá ở bên trong để tai heo được trắng, giòn và ngon hơn. Hắn Cho tai heo vào túi đựng thực phẩm rồi bỏ vào ngăn đông tủ lạnh.

Hàn phong lấy một nồi sắt con, trưng một ít đường nâu để làm nước cốt, sau đó bỏ miếng ba chỉ luộc vào trong nồi đảo lên, sau đó cho ít gia vị cùng nước mắm vào làm cho mùi hương thơm lừng lan toả khắp phòng bếp.

Mây tên đầu bếp lúc này cũng không nhịn được mà nuốt nước bọt ừng ực.

“Trời ạ, cô gia làm lợn 3 món, thịt kho tàu, thịt quay cùng nộm tai heo!! Ahh ta đói chết mất thôi, mùi thơm quá!!!” Tên đầu bếp béo ú nhịn không được mà kêu lên.

Bỗng hắn nghe thấy tiếng tên đầu bếp gầy nói:

“Thế này có gì mà thèm, món ăn thông thường thôi mà!”

Tên béo bực tức quay sang nói:

“Ngửi mui ngon như vậy mà nói là món bình thường, tôi có thể hình….”

Tên đầu bếp mập nói đến đây thì dừng lại vì hắn thấy tên đầu bếp gầy nước dãi đã chảy đầy trên sàn nhà rồi. Nước dãi tên này chảy nhiều đến nỗi còn lan đến cả chỗ của tên đầu bếp béo.

“Con mẹ nó từa lưa thành cái dạng gì rồi mà vẫn còn mạnh miệng!!” Tên béo vừa buồn cười vừa tức giận quay sang nạt tên gầy.

“On ẹ nó… ão ử ông èm!!!” (Dịch:Con mẹ nó lão tử không thèm:”>) Tên gầy vừa nói mà nước dãi vừa chảy lênh láng nhìn trông phát tởm.

Tên béo cũng không nói gì mà lẳng lặng lấy một xô nước to đùng mà hứng dưới mõm tên gầy, nếu không hắn dìm chết cả bọn mất.

Hàn Phong lúc này cũng đã bắc thịt quay ra lò, hắn cũng đã đổ ít nước vào nồi thịt kho rồi đun một lúc cho thịt ngấm gia vị. Hàn Phong đi về phía tủ đông lạnh, lấy phần tai heo kia ra rồi thái chúng thành lát mỏng.

Sau đó, hắn cho tai heo, xoài xanh, cà rốt, các loại rau thơ, rau mùi, rau răm vào một cái bát rồi trộn nộm đều lên, tiếp đó hắn cho nước mắm đã pha chế vào, trộn đều nhẹ nhàng rồi mặc kệ cho món nộm ngấm gia vị mà ra tắt bếp và vớt thịt kho vào một cái bát cùng chặt thịt quay rồi bày ra đĩa.

Hàn Phong bày món nộm xoài xanh tai heo ra đĩa, trang trí bên trên ớt thái chỉ, hành phi, đậu phộng giã dập cực kỳ đẹp mắt và ngon lành. Hàn Phong đi ra múc một bát cơm đã được đội bếp nấu sẵn ở trong nồi rồi để tất cả lên một cái khay.

Trước khi đi, Hàn Phong còn để lại một phần đồ ăn, đặt lên bàn trước mặt mấy người đầu bếp rồi hoà nhã nói:

“Làm phiền các vị sư phụ rồi, mời mọi người nếm thử một chút tài mọn của ta!”

“Ảm ơn ô a iều!!”(Dịch:Cảm ơn cô gia nhiều!!) Cả đội bếp vừa vẫy tay vừa đồng thanh nói.

Không biết từ lúc nào trước mặt từng người trong đội đã có một chiếc chậu to đùng dùng để hứng nước dãi mà từng người trong đó người nào người nấy nước dãi đều chảy thành dòng.

Hàn Phong nhịn cười bê đồ ăn đi, trong khi đó, tiểu nha đầu Linh Nhi đứng bên cạnh thì đã cười ngặt cười nghẽo đến đau cả bụng rồi. Hàn Phong và Linh Nhi vừa đi ra khỏi phòng bếp bên trong, cả đội đã xúm lại để ăn thử đồ mà Hàn Phong nấu.

Khi ăn được miếng đầu tiên thì bên trong phòng bếp đã truyền ra những tiếng hét to:

(Tác: Google dịch hân hạnh tài trợ chương trình này)

“Woahhh!!! Hiệt à on oá iiiiiii!!!” (Thiệt là ngon quá đi!!!)

“Ếttt Ảyyyyy!!” (Hếtttt xảyyyy!!)

“Ón ày ủa ão ử!!!” (Món này của lão tử!!)

“Út iiii!!!” (Cút điii!!!)

Hai người Hàn Phong lúc này chưa đi xa nên vẫn nghe được sự náo loạn ở bên trong, Linh Nhi lúc này cũng đã nằm lăn ra đất mà cười ngặt cười nghẽo, Hàn Phong cũng đã không nhịn được mà bật cười ha ha.

Khi hai người về đến phòng ngủ, Huyền Anh lúc này cũng đã tỉnh dậy khỏi cơn ngủ say, hôm qua với nàng thực sự là quá sức. Huyền Anh lúc này nằm bẹp trên giường đến ngón tay cũng khó mà nhúc nhích được, chiếc áo của Hàn Phong hôm qua khi hứng chịu những trận mây mưa ở nhiều tư thế tì cũng đã ướt sũng và bị Huyền Anh vứt xuống đất.

Nghe thấy tiếng bước chân của Hàn Phong cùng tiếng trò chuyện của Linh Nhi, Huyền Anh liền ngượng nghịu mà trùm kín chăn lên đầu để trốn hai người.

Hàn Phong bước và Linh Nhi bước vào phòng thấy như vậy liền mỉm cười, nhẹ nhàng đặt thức ăn lên bàn.

“Nương tử yêu quý, hôm nay lão công ta đích thân xuống bếp làm cho nàng một vài món bồi bổ đây!!” Hàn Phong dịu dàng gọi.

“Hứ, em không thèm, đồ anh nấu khó ăn chết đi được.” Huyền Anh tinh nghịch nói nhưng vẫn thò riêng cái mũi ra khỏi chăn mà ngửi ngửi mấy cái.

“Woah, mùi thơm quá!!” Huyền Anh không biết lấy sức từ đâu mà bật phắt dậy, sau đó chạy thẳng đến bàn ăn, hai mắt nàng sáng lên nhìn những món ăn thơm ngon bổ dưỡng trước mặt.

“Em đi đánh răng rửa mặt đi đã rồi chúng mình ăn.” Hàn Phong cưng chiều vuốt mũi nàng rồi nói.

“Vâng!!” Huyền Anh chạy thẳng một mạch vào phòng tắm, rồi lại lao ra nhanh như một tia chớp, ngồi trước bàn mà xới cơm lia lịa.