Ngay khi Quang Khánh vừa chết đi thì trường trọng lực liền trở lại như ban đầu. Nhưng không vì thế mà Hàn Phong dừng bước. Hắn vẫn chầm chậm đi về phía 3 tên lâu la thân cận của Quang Khánh. Lúc này, bọn chúng đang nằm bẹp dí dưới sàn nhà như 3 con chuột chết. Cả ba người bọn chúng đều hoảng loạn nhìn về phía Hàn Phong với ánh mắt van nài, sau khi bị ép dưới trọng lực gấp 8 lần bình thường kia thì bọn chúng đã sớm không còn một chút khí lực nào để mở miệng ra cầu xin nữa.

Trong tay Hàn Phong lúc này xuất hiện một khẩu súng lục. Hắn bóp cò bắn nổ đầu 2 tên lâu la, giữ lại một tên duy nhất còn sống sót. Hàn Phong không phải là một kẻ hiếu sát, nhưng đối với những loại súc vật đội lốt con người như bọn chúng, Hàn Phong không hề nương tay. Sở dĩ hắn lưu lại một tên còn sống, cũng là để tra hỏi về thông tin kho đựng vũ khí cũng như tung tích về mấy chiếc chìa khoá của những phương tiện giao thông đang nằm lay lóc ở phía sau trường.

Hàn Phong phải đợi mất 5 phút thì tên kia mới hồi phục đủ khí lực để tiếp nhận thẩm vẫn.

Hàn Phong lãnh đạm nói:

“Bây giờ Quang Khánh đã chết, căn cứ cũng đã tan rã, ngươi cũng không cần thiết phải nói dối điều gì nữa. Ta sẽ đặt ra một số câu hỏi và ngươi hãy trả lời thành thật cho ta, đến lúc đó, ta sẽ giải thoát cho ngươi một cách nhanh chóng mà không để lại một chút đau đớn hay dằn vặt nào cả.”

Tên lâu la nghe Hàn Phong nói xong thì thở dài một tiếng, hắn lúc này cũng đã không còn sợ hãi nữa, ngược lại, hắn lại trở nên cực kỳ bình tĩnh. Hắn thản nhiên gật đầu đồng ý:

“Được, tôi sẽ khai ra hết tất cả những gì mình biết.”

Hàn Phong thản nhiên hỏi:

“Các người hiện lưu trữ vũ khí, đạn dược ở nơi nào? Chìa khoá của mấy chiếc phương tiện giao thông hiện đang được giấu ở đâu?”

Tên kia thành thật trả lời:

“Vũ khí cùng đạn dược ở ngay dưới sàn nhà này, nếu ngươi lật tấm thảm này lên sẽ có một chiếc cửa ẩn nằm ở ngay trên sàn nhà này, bất quá cánh cửa này đã bị khoá chặt, chìa khoá của cánh cửa cùng phương tiện giao thông đều ở trên người Quang Khánh. Trong chiếc ao vest trắng của hắn có một chiếc túi ẩn ở phía sau lưng.”

“ Được rồi, điều ta muốn biết chỉ có như vậy, trước khi chết ngươi còn có di ngôn gì không?” Hàn Phong hỏi.

“Cả đời này ta đã làm biết bao chuyện xấu, đến cả thịt đồng loại mà ta cũng nuốt được.”

“Kỳ thực, được chết một cách nhẹ nhàng chính là điều mà ta cảm thấy mình thật sự không xứng đáng có được, ngươi hãy cho ta một cái chết từ từ để chuộc lấy những lỗi lầm mà mình đã phạm phải và dành một chút thời gian ít ỏi còn lại của bản thân để ăn năn hối cải có được hay không?”Tên lâu la nhẹ nhàng nói.

Hắn lúc này chính là đang có hiện tượng hồi quang phản chiếu, mặc dù cái chết từ từ như vậy đối với những người khác chính là một cực hình tra tấn kinh khủng, nhưng đối với hắn lúc này, chỉ có chết từ từ như vậy mới làm cho bản tâm của hắn thanh thản mà ra đi.

Trên tay Hàn Phong xuất hiện một thanh kiếm nhật sắc bén, hắn liền vạch hai đường kiếm sâu hoắm lên cổ tay của tên lâu la này. Hắn cứa vào đúng động mạch chủ, nên máu của tên này sẽ không ngừng tuôn ra mà chết vì mất máu.

Hàn Phong nhìn hắn nói:

“Ra đi thanh thản nhé, lúc cuối đời có thể ngộ ra những sai lầm mà mình mắc phải còn tốt hơn gấp vạn lần sống mà không biết mình sai ở đâu. Kiếp sau hãy nhớ lấy bài học này nếu ngươi còn tiếp tục được làm một con người.”

“Cảm ơn anh” Tên lâu la kia bình thản đáp, rồi hắn từ từ nhắm mắt lại, hơi thở của hắn dần dần yếu đi cho đến khi tắt hắn, nhưng lúc này, trên mặt hắn lại xuất hiện một nụ cười bình thản. Hàn Phong thở dài một tiếng, lệnh cho mấy người bên ngoài chôn cất thi thể tên này này cẩn thận.

Sau đó, thiếu tá Bằng liền dựa theo lời khai mà tìm thấy ổ súng ống đạn dược khổng lồ được giấu dưới sàn nhà. Sau khi kiểm kê lại thu hoạch thì hiện tại căn cứ sở hữu hơn 9000 vũ khí nóng, bao gồm súng phóng lựu, lựu đạn và 12000 vũ khí lạnh như mã tấu, đao, kiếm…

Về phần phương tiện đi lại thì số lượng cũng trùng khớp với những gì mà tên đầu bếp kia đã khai, Bao gồm 9 phương tiện đi lại, 4 chiếc xe máy, 2 chiếc ô tô thể thao, 1 xe ô tô bán tải và hai xe buýt của trường học. Hàn Phong nhìn đống chiến lợi phẩm mà cuồng hỉ.

Đây thật sự là một khoản tài phú không hề nhỏ đối với đám người Hàn Phong. Nhưng hắn cũng không có đả động đến đống chiến lợi phẩm này vội mà ra lệnh triệu tập toàn thể 250 người đã quy hàng Hàn Phong tại giảng đường lớn nhất trường.

Tại thời điểm này, đám người Tùng Lâm cùng 150 huynh đệ đã thu thập xong tàn cục ở mặt sau của trường học. Trước cổng, Cẩu vương cũng đang nằm trên thi thể của hơn 22 tên xấu số có ý đồ chạy trốn. Đám người Huyền Anh cũng đã được an toàn hộ tống đi vào trong trường. Khi nhìn thấy hơn 250 người đều cúi đầu hô to một tiếng chị dâu, nàng liền hạnh phúc dụi mặt vào lồng ngực của Hàn Phong. Trong khi Hoàng Yến bĩu môi, nhìn nàng với ánh mắt ao ước.

15 phút sau, hơn 250 người đã tụ tập tại giảng đường, mỗi người đều im lặng nhìn lên khán đài, nơi mà Hàn Phong đang đứng, bọn họ đều đang chờ đợi sự phân phó của Hàn Phong. Cho đến thời điểm này, không một ai là không thành tâm thành ý đầu nhập Hàn Phong cả. Ngoài việc hắn đã cứu bọn họ một mạng ra thì thực lực của hắn cũng đã làm cho bọn họ phải ngước nhìn với một ánh mắt kính nể.

Vì không thể 1 lần đưa hết 250 người cùng đi đến căn cứ số 7. Hàn Phong quyết định để 230 người ở lại căn cứ với nghĩa vụ thu thập cùng giải cứu những người sống sót còn lại quanh khu vực này, 3 người Tùng Lâm, Trung Hải và Vân Điệp sẽ phụ trách quản lý căn cứ lúc Hàn Phong vắng mặt.

Trong khi đó, tổ hợp đoàn người Hàn Phong sẽ mang theo 20 người trong Sinh Tồn Khu đồng hành cùng hắn đến căn cứ số 7, tính theo số lượng đầu người, Hàn Phong liền để lại số lượng vũ khí, đạn dược tương ứng. Đồng thời lưu lại một số lượng lương thực vừa đủ để cung ứng nhu cầu sinh tồn thiết yếu của đám người cho tới khi Hàn Phong quay trở lại Sinh Tồn Khu.

Tưởng chừng như mọi thứ đều đã được hoàn thành một cách viên mãn thì một sự việc bi thảm xảy ra. Tất cả những người phụ nữ đã từng bị bắt vào trong căn phòng thể dục tăm tối kia đều đã lựa chọn cái chết để tự xoá đi nỗi đau cả về thể xác lẫn tinh thần mà bọn họ đã phải gánh chịu trong suốt những tháng ngày qua. Huyền Anh cùng Hoàng Yến đã khóc đến xây xẩm mặt mày khi chứng kiến những người phụ nữ xấu số kia an nghỉ dưới lòng đất lạnh lẽo.