T 3 y phục tác chiến!

Dịch: Tĩnh Luân

Biên:songthanhsang

Tần Phong cẩn thận suy nghĩ một chút, phát hiện công việc kia bản thân đã sớm xin nghỉ để đảm bào thời gian rèn luyện sau khi thức tỉnh.

Chỉ là Tần Phong không có nói cho Chu Hạo mà thôi.

Tần Phong cùng Trần Minh đều là cô nhi, cha mẹ Trần Minh đã chết trong một lần tập kích thú triều trước đây, mỗi tháng có khoảng năm trăm đứa trẻ mồ côi của những anh hùng đã hy sinh.

Còn cha mẹ Tần Phong là ai cũng không biết, liền bị vứt bỏ ở cổng của cô nhi viện.

Bởi vì những đứa nhỏ chính là hi vọng mới của nhân loại, chỉ có thể ở thời điểm năm mười sáu tuổi tiêm vào dược tề thức tỉnh, điều này dẫn đến quá trình nuôi dưỡng đám nhỏ ở cô nhi viện trở thành một trong những điều quan trọng nhất ở trong liên minh Hoa Hạ.

Nhưng những đứa trẻ này muốn có nhiều tiền để tự cường hóa bản thân lại là chuyện không thể nào.

Tần Phong chỉ có đi làm để kiếm tiền.

Như vậy cũng không cần phải tìm lý do khác qua loa với Chu Hạo.

"Cũng phải cùng quản lý bên kia báo một tiếng, yên tâm sẽ không để chậm trễ chuyện, ta đi trước." Tần Phong nói, phất phất tay sau đó lựa một con đường khác để đi.

Chu Hạo nhìn bóng lưng Tần Phong luôn cảm giác anh em này của mình hiện tại đã trầm ổn và bình tĩnh hơn rất nhiều, thật giống như đột nhiên trưởng thành vậy.

Đúng vậy a, trải qua sự tình hôm nay tiêm vào dược tề thức tỉnh, vết nứt xuất hiện cùng với hài nhi răng nanh tập kích làm sao lại không thể trường thành?

Tần Phong không biết trong lòng Chu Hạo đang nghĩ gì, nếu biết nhất định sẽ cười khổ một tiếng, chuyện hắn trải qua hôm nay cũng không phải ngắn ngủi một ngày mà là ròng rã mười năm.

Xác định Chu Hạo không không đi cùng mình, bước chân Tần Phong cũng chậm lại.

Thành phố Thừa Dương thuộc vùng bắc vừa mới được giải phóng chính là nơi hắn sinh ra, mà không phải bên trong nội thành Thừa Dương mà là bên ngoài vùng ngoại thành, nhìn như bến phía thông thoáng, công trình kiến trúc san sát cũng không thể nào hoàn toàn che giấu hoàn cảnh sinh tồn ác liệt bên trong.

Bên trong này cũng không đủ đất đai, xung quanh t thời còn có đàn thú nhìn chăm chăm, rời xa khu thành thị Thừa Dương năng lực phòng thủ trở nên đơn bạc, mạnh nhất cũng chỉ có năng lực giả cấp E.

Tính cả trang bị ổn định không gian đã lâu không có tu sửa cũng bị hỏng không ít.

Năm đó Tần Phong bị người bắt, rời khỏi Thừa Dương sau đó cũng không có trở về cho nên trí nhớ đối với nơi này có chút mơ hồ không rõ ràng.

Sau khi đi dạo qua ba đầu đường phố, rốt cuộc Tần Phong cũng tìm được cửa hàng mà mình muốn.

Một cửa hàng cung cấp vật dụng đồ phòng nhự cho cuộc chiến đấu dã ngoại.

Cửa hàng này rất lớn, tối thiểu nhất thì bên trong khu căn cứ thì đã tính là lớn nhất!

Đặc biệt là cửa hàng này chính là nằm bên trong chuỗi sản nghiệp của tập đoàn Vạn Tông.

Bên trong cửa hàng phòng ngự, một nữ nhân ba mươi tuổi ngồi trông coi bên trong tiệm nhìn thấy Tần Phong, quan sát một chút nhìn thấy hắn một thân chật vật như vậy lập tức nhíu mày chán ghét.

"Tiểu Tôn, tiếp đãi khách một chút! Một lát nữa nhớ lau sàn nhà!"

"A, vâng, cửa hàng trưởng!"

Nam nhân viên được gọi là tiểu Tôn lập tức tới tiếp Tần Phong, còn về cái chuyện lau sàn nhà rõ ràng là cảm thấy Tần Phong sẽ làm cho sàn nhà sạch sẽ của cửa hàng dơ bẩn.

Tần Phong lạnh lùng nhìn đối phương một chút, không biết bao nhiêu năm, đã không có người nào dám đối đãi với hắn thái độ ác liệt như vậy.

Tần Phong lười nhác so đo nhiều như vậy, sau khi trùng sinh bắt đầu lại cuộc sống mới hắn còn có rất nhiều chuyện phải làm.

Chỉ là một phụ nữ có kiến thức hạn hẹp mà thôi, Tần Phong cũng không so đo.

"Vị tiên sinh này, ngươi dự định mua sắm hay là bán ra vật phẩm?" Tiểu Tôn vội vàng đi tới, lễ phép hỏi thăm, trong lòng cũng cực kỳ buồn bực.

Trên người Tần Phong hiện tại một thân vết thương, rất có thể là trở về sau chiến đấu, nhưng là trong tay không có cầm chiến lợi phẩm.

Như vậy, trường hợp này cũng không giống là bán vật phẩm có khả năng là mua hơn.

Cả người ngay cả huy hiệu của năng lực giả đều không có đeo trên người, làm sao có thể mua nổi vật phẩm của cửa hàng bọn hắn!

Như vậy nghĩ đến, kỳ thật ánh mắt của cửa hàng trưởng đúng là rất tốt.

"Cái này các ngươi có thu hay không!"

Tần Phong trực tiếp từ trong túi lấy ra bốn cái dược tề cường hóa cấp độ G.

Dược tề cường hóa cấp độ G dung dịch bên trong là màu đỏ nhạt, ống dược tề bất quá chỉ nh như ngón tay nhưng phía trên có dán logo chính thức chỉ cần kiểm tra một chút sẽ biết được thật hay giả!

Cửa hàng bán đồ phòng ngự bọn hắn mặc dù không kinh doanh dược phẩm, nhưng dược tề cường hóa cấp độ G chính là một loại nhu yếu phẩm, chỉ liếc mắt một cái hắn liền biết đây đúng là thật.

Không nghĩ tới vẫn là làm ăn lớn một chút

Tiểu Tôn mừng rỡ.

"Thu, thu!"

Tiểu Tôn tiếp nhận dược tề cường hóa cấp độ G như cũ cẩn thận đo thử một chút, sau đó nói ra "Tiệm chúng tôi chỉ thu mua theo giá thị trường giảm đi 20%, bốn bình dược tè này hết 32,000!"

Sau khi giao dịch xong hắn trực tiếp được ba trăm, đây chính là kinh hỉ ngoài ý muốn.

Tần Phong gật gật đầu, ánh mắt quét qua, rơi vào đồ vật bên trong cửa hàng.

"Y phục tác chiến T3 một bộ, môt cây dao găm, vòng tay đeo cùng ba mươi mũi tên, một cái ba lô chiến đấu cùng một bộ dụng cụ ngoài trời!"

Toàn bộ người bên trong căn cứ, cường giả quá ít đại bộ phận đều là người bình thường.

Những người đó không thể lựa chọn được bồ đồng phục chiến đấu T3 có loại chất lượng tốt như vậy được.

Tuy nhiên, sức mạnh con người được mô mô tả bởi S và AG, nó là thiết bị mô tả bởi những thứ này [thề là nguyên tác như thế nào muội không dám đổi =.= quá tàn nhẫn với đầu muội]

Phần đầu chữ T chỉ là một bộ giáp tổng hợp, nó tốt hơn thiết bị mô tả, nó có thể giữ mức tiêu hao của trận chiến nếu không sau khi bị đánh nó sẽ mờ đi, khi đó sẽ cực kỳ xấu hổ. [đoạn này muội cũng không biết nó đang nói đến cái gì, chắc là một bộ giáp thay cho quần áo ==]

"Được rồi, vị khách hàng này ngươi báo một chút loại hình mà ngươi muốn!"

"... Số 170 a!"

Tần Phong nhìn cơ thể gầy gò của mình một chút không thể cười khổ một tiếng.

Hắn hiện tại hẳn là một mét bảy ba, mà thân thể này lại mười phần gầy yếu, so với thân thể trước khi trùng sinh chênh lệch thật sự là quá lớn.

sau khi xong chuyện này, hắn cần phải nhanh chóng tập luyện để tăng lên tố chất thân thể.

"Được rồi!" Tiểu Tôn bắt đầu bận trước bận sau, lấy cho Tần Phong một bộ y phục chiến đấu T3 để mặc thử sau đó lại lấy ra những vật phẩn còn lại.

Tần Phong vô cùng có kinh nghiệm chọn lựa, chỉ cần trực tiếp mua, không cần tiểu Tôn chào hàng giới thiệu.

Bất quá cuối cùng, hắn tiêu ba vạn khối mới mua xong tất cả mọi thứ, chỉ còn lại hai ngàn khối tiền nhét vào bên trong ba lô.

"Khách nhân, nếu là lần sau ngươi tới mua, có thể tìm tới ta để trở thành khách cũ, với giao dịch từ một vạn khối trở lên ngươi có thể được giảm giá, đây là số của ta ngươi có thể lưu lại!" Tiểu Tôn vội vàng nói.

Tần Phong gật gật đầu, không có cự tuyệt, có người thuộc xử lý đồ vật xem như cũng thuận tiện hơn một chút.

Sau khi hỏi thăm tên thật của đối phương, Tần Phong đã đem người bán hàng tiểu Tôn thêm thông tin liên lạc vào thiết bị của mình.

Hiện tại thông tin liên lạc của hắn ít đến đáng thương, chỉ có hai mươi ba mươi người mà thôi, đa số đều là bạn học cùng lớp.

Bất quá như thế này cũng yên tĩnh.

Sau khi Tần Phong lưu lại thông tin, đóng máy truyền tin lại trực tiếp thay đổi sang y phục chiến đấu T3, nhét dao găm cùng mũi tên liền mang theo balo rời khỏi cửa hàng.

Đi trên đường, Tần Phong rõ ràng cảm giác được bộ trang phục này đưa tới rất nhiều người chú ý.

Y phục chiến đấu cùng quần áo bình thường tự nhiên có sự khác biệt, bây giờ đã vào thời tiết nóng bức của tháng sáu nhưng y phục chiến đấu có chất liệu chống lại được cái nóng và lạnh, dù cho trùm toàn thân cũng không mang lại vẻ oi bức.

Màu xanh nâu đồ rằn ri vằn trở thành màu sắc tự vệ lớn nhất khi đi dã ngoại, mà kiểu màu sắc này khiến cho Tần Phong không hợp với không gian xung quanh.

Mặt mũi của hắn mặc dù nhìn qua non nớt, nhưng là thần sắc trầm ổn, một đôi mắt mười phần sắc bén.

Bên hông mang theo tên nỏ, dao găm được giấu trên giày, mũi tên lại dược giấu ở bên dưới balo chiến đấu đều là biểu tượng cho vũ lực.

Đồng dạng, cũng biểu tượng cho kẻ có tiền.

Tần Phong không để ý đến ánh mắt của những người bên đường, tìm một chiếc xe, mở miệng nói ra yêu cầu "Xuất phát đi dã ngoại một chuyến."

Lái xe cũng tò mò nhìn Tần Phong, bất quá bởi vì sau khi Tần Phong lên xe liền mím môi, không có nói chuyện nên hắn cũng không nhiều lời, tiến hành xuất phát đến điểm căn cứ dã ngoại chạy đi.

Bởi vì nguyên nhân vết nứt không gian dẫn đến bên ngoài khu vực căn cứ trở nên vô cùng nguy hiểm, thế nhưng một số người cần tiến đến săn giết tự nhiên sẽ cần căn cứ tụ tập bảo hộ an toàn cho nên mới xuất hiện loại địa điểm này.

Sau khi đến nơi này, một thân y phục chiến đầu trở nên không còn chói mắt bởi vì nơi này toàn bộ đều tồn tại kiểu này mà thôi.