Yên - con bướm đáng yêu bị chủ nhân ghét bỏ đang bay trong lo sợ. Tình hình hiện tại không tốt cho lắm, Yên đương nhiên biết Tế Thế là ai, còn biết khá rõ. Người đàn ông đó là người chăm sóc tiền nhiệm của chủ nhân và em trai ngài, trước khi Huy Lam và Huy Lan được điều đến, và cũng là con cả của quản gia gia chủ - Tế Hoa.

Yên gửi một phân thân của mình ra ngoài để tìm em trai chủ nhân, ít nhất em trai ngài sẽ ngăn không cho chủ nhân trong lúc tức giận ngứa tay không làm thiệt hại vài sinh mạng.

" Được rồi, chúng ta phải giải quyết trong hòa bình, thứ lỗi cho tôi." Tử Thiên thả tay cái bụp, quay lại ngồi vào ghế.

Ma Tu cùng đám người chật vật đứng dậy, ánh mắt kinh sợ nhìn Tử Thiên.

" Tử Thần ! Cậu muốn làm cái gì vậy hả ?!" Lý Ân khó khăn nói.

" Tôi không phải Tử Thần, nhớ cho rõ." Nói mãi không tin, A Thiên đây cảm thấy bất lực.

" Tiếp theo, tôi muốn biết cha của anh đã dạy cho anh những thứ gì."

" Tôi không biết cậu muốn nói đến cái gì nhưng cha tôi luôn nói rằng ông sẽ dạy tôi những thứ cần thiết." Ma Tu đáp.

"Hừm............" Vậy xem ra cũng không phải loại lắm mồm.

" Cậu nghĩ sao về Nhà Chính ?" Tử Thiên dùng khuôn mặt ngây thơ hỏi.

" Nhà Chính không phải nơi tôi có thể .... " Ma Tu lập tức im lặng.

" Hê, vậy là cậu biết." Tử Thiên mỉm cười, đôi mắt cong cong giấu đi con ngươi mang sát ý.

Cốc cốc cốc.

Tiếng gõ cửa vang lên đánh gãy bầu không khí giương cung bạt kiếm, căng thẳng đến lạnh sống lưng. Tử Thiên không dời mắt khỏi đám người trước mặt mình, còn đám bị nhìn lại đang sợ đến không dám động đậy.

Tiếng gõ cửa tiếp tục vang lên thêm hai lần nữa, vẫn không có ai dám ra mở cửa.

" Anh trai, mở cửa cho em." 

Tử Thiên lập tức đứng dậy mở cửa, nhân tiện liếc Yên đang trốn sau ghế một cái.

Đám người Ma Tu sau khi thấy người bước vào lại được một phen hoảng hốt.

" Ai đây ?" Tử Thần hỏi Tử Thiên.

" Người quen của chúng ta."

...........................................................................

Cặp song sinh ngồi đối diện đám người, một người thì cười một người thì không. Đám người thì cả đám im re, mới đầu người nọ luôn nói mình không phải Tử Thần bọn họ còn không tin, dù cậu chủ nói không phải họ cũng không tin, còn bây giờ thì tin rồi.

" Ai là người quen cơ?" Tử Thần hỏi.

" Ma Tu."

" Sao lại quen ?"

" Con trai Tế tiểu Thế." 

Tử Thần hơi ngạc nhiên nhìn vào Ma Tu, sau đó lại quay sang nhìn anh trai, bình thường họ ở chung sẽ luôn là Tử Thiên bộ dạng không nghiêm túc tựa trái ngã phải hoặc nằm bò ra luôn. Hiện giờ anh ngồi nghiêm chỉnh, chỉ nhìn chằm chằm vào Ma Tu.

" Tế Thế? Chưa chết à ?" 

Ma Tu cau mày.

" Chết thì sao sinh ra người này được." Tử Thiên bình tĩnh đáp.

" Này. Các người có thể giải thích mọi chuyện được không?" Lý Ân thực sự không hiểu tình hình nữa.

Ngay lập tức Tử Thần giữ chặt tay anh trai, Tử Thiên hừ lạnh một tiếng rối đứng lên đi ra ngoài. 

" Ngày mai anh đi gặp Huy Lan hoặc Huy Lam, cậu ấy sẽ nói cho anh biết cần làm gì."

Tử Thần nói xong cũng chẳng quay đầu lại mà đuổi theo anh trai, cậu vốn cũng chẳng có nhiều tình cảm lắm với Tế Thế nhưng Tử Thiên lại đặc biệt không thích người này, hắn cũng là một trong những nguyên nhân khiến cho tên mặt sẹo kia thò được chân vào Nhà Chính.

Lần chuyển quyền này có 3 người tham dự: Phí Lục, Huyền đại nhân và Ngạn Ngạo. Lúc đầu Tử Thần không biết hai người này có gì đặc biệt khiến cho Huyền đại nhân mãi không về Nhà, bây giờ thì có thể hiểu một ít. Ngạn Ngạo là bạn của ngài, được xếp vào hàng ngũ bạn thân danh dự. Phí Lục ở bên ngài đã lâu, được xếp vào hàng người thân cận đáng quý trọng.

Tử Thần nhìn anh trai đang mất hứng ngồi vặt cỏ bên cạnh, thở dài.

" Anh vẫn mất hứng à?'' 

" Đâu phải em không biết, Tế Thế phạm lỗi nên mới bị trục xuất, nếu không phải do Tử đại nhân vì tên mặt sẹo kia mà lưu hắn một mạng thì bây giờ mộ hắn xanh cỏ rồi." Tử Thiên hầm hừ .

" Anh chỉ là đang giận lẫy sang Tế Thế thôi."

" Tam gia có thể kết hôn với người bên ngoài, người được cưới về phải để lại gia đình mình phía sau, kí hiệp ước. Mỗi năm có thể về thăm nhà 1 lần, chúng ta cũng chẳng quản. Việc có những kẻ ngoại lai là vì không chịu ký hiệp ước mà thôi, sự tồn tại của chúng ta không thể để ngoại giới biết, nếu không Căn Nguyên sẽ làm loạn cho xem. "

" Năm đó Tế Thế vì một người phụ nữ đem Tế gia làm loạn cả lên, vợ Tế Hoa tức đến nỗi cầm ghế đuổi hắn ra khỏi nhà, Huyền Phù còn đặc biệt đến vây xem. Tam gia nhờ khế ước trói buộc bằng huyết thống nên có thể sống  lâu, cơ thể khỏe mạnh hơn loài người bình thường, dù vẫn sẽ già và chết nhưng vẫn ưu việt hơn loài người bình thường. "

" Anh biết, nhưng chẳng thay đổi được sự thật hắn dám làm phản với chúng ta. Riêng việc hắn lấy cắp nước từ Vườn Địa Đàng đã đủ khiến gia tộc họ Tế dù chết sạch cũng không rửa hết tội, nếu Tử Họa tỉnh lại vào thời gian đó thì hắn không chỉ đơn giản là bị trục xuất mà đã là thức ăn cho Ynor hoặc Yrok rồi."

Tử Thiên đòi em trai cõng anh về, nằm úp sấp trên lưng em mình, nhắm mắt muốn ngủ. Tử Thần vững vàng cõng anh mình đi về, bọn họ dùng ngôn ngữ của mình nói chuyện nên dù cho ai nghe cũng chẳng hiểu được. Tử Thiên vẫn lầm bầm bất mãn với Ma Tu, cho đến lúc ngủ thậm chí còn càm ràm thêm cả Yên nữa.

Tử Thần nhìn anh trai đang gục đầu trên vai mình, thời gian không còn quá nhiều, không chỉ ba vị đại nhân mà chính cậu cũng cần phải trở lại Nhà Chính.