Mạt Thế Chi Công Đức Vô Lượng

Chương 88: Giết chết tang thi cấp bảy

Edit: Thanh Thạch

Lăng Thanh Vân muốn nghỉ ngơi vài ngày, nhưng khi thật sự nghe được tin tang thi cao cấp xuất hiện, hắn vẫn lập tức rời khỏi khu an toàn thành phố S.

Nước Z đông dân nhưng đa số đều tập trung ở vùng duyên hải, bởi vậy, nơi đây cũng nhiều tang thi. So ra, chỗ tây bắc trên cơ bản không có mấy tang thi lợi hại.

Cũng vì nguyên nhân này, tuy Lăng Thanh Vân chạy khắp nơi nhưng có rất nhiều địa phương lại không đi qua, mà lần này, có người nói cho hắn vùng tây bắc nước Z xuất hiện một tang thi cao cấp, ít nhất cũng phải cấp sáu! Hơn nữa, theo xác nhận của người chứng kiến, hẳn không phải là người nước Z!

Không phải tang thi bản địa? Lăng Thanh Vân nghĩ nghĩ, đột nhiên nghĩ tới châu O. Mấy ngày nay, rất nhiều nước trên thế giới đều vô cùng im lặng, bởi vì tang thi cao cấp thôn phệ lẫn nhau, mà tang thi đứng ở vị trí cao nhất đều trốn hết, con người khó có khi sống được mấy ngày an ổn, bên châu O cũng thế.

Hiện tại xem ra, hẳn là tang thi bên kia đi vào nước Z? Có lẽ, đối với tang thi ở nơi khác, dân số cực lớn ở bên này giống như một cái bánh ngọt khổng lồ, ai cũng muốn cắn một miếng?

Trèo lên trực thăng, Lăng Thanh Vân bay thẳng về hướng tây bắc, ngồi đằng sau là Trang Thành.

Đến nơi, Lăng Thanh Vân tìm chỗ hạ cánh, sau đó cùng Trang Thành bắt đầu đi tìm.

Kỳ thật, đối với Lăng Thanh Vân nay đã có thể cảm ứng được cả một vùng rộng lớn, có lẽ vừa lái trực thăng vừa cúi đầu tìm người sẽ tiện hơn. Nhưng nghĩ tới chả có tang thi cao cấp nào thấy trực thăng còn chạy đến, Lăng Thanh Vân liền từ bỏ ý nghĩ này.

Muốn tìm kiếm một tang thi cao cấp cũng không dễ dàng, nếu không thì quốc gia cũng không có khả năng tìm hắn đến giải quyết tang thi này, dù sao bây giờ cũng có đủ loại đạn đạo tầm bắn xa uy lực lớn.

Lăng Thanh Vân tìm mất năm ngày, cuối cùng cũng tìm được một ít tung tích của đối phương.

So với tình hình ở vùng duyên hải, khu an toàn loại nhỏ rất khó tồn tại, chỉ có khu an toàn quy mô lớn do quốc gia thành lập mới có thể vững chãi thì ở vùng tây bắc lại rất ít khu an toàn do quốc gia lập nên, phần lớn đều là khu an toàn loại nhỏ, mà bởi động vật không bị tang thi lây nhiễm nên sinh hoạt của người dân không quá mức gian nan.

Nhưng dù sao thì rất nhiều người đột biến thành tang thi trong một đêm, trên cơ bản trong nhà đã có một tang thi thì cả nhà đều không thể may mắn thoát khỏi, nếu hàng xóm lại chạy tới hỗ trợ thì…

Nói như vậy, kỳ thật sự lạnh lùng xa cách giữa hàng xóm láng giềng trong thành thị đã cứu rất nhiều người.

Thành phố nông thôn ở tây bắc, sau khi xuất hiện tang thi, có rất nhiều người trốn vào trong rừng hoặc chỗ khác, bọn họ xây dựng công trình phòng ngự đơn giản, hoặc là dựa vào sự quen thuộc với địa hình, vào ở trong một ít sơn động hay thậm chí là quặng mỏ, ăn lương thực mang theo, đồng thời cố gắng săn thú, thật sự không chịu nổi nữa thì mài vỏ cây cũng có thể lấp bụng.

Bởi vậy người tụ tập cùng một chỗ không nhiều, số lượng tang thi cao cấp cũng ít, cho nên đại bộ phận người sống qua mùa đông rét lạnh, nghênh đón mùa xuân và mùa hè xong liền cảm thấy bọn họ không sao nữa!

Nhưng bọn họ thế nào cũng không nghĩ tới vậy mà sẽ lại nghênh đón một cơn ác mộng…

Lăng Thanh Vân nương theo mùi máu truy tung tang thi hẳn là cấp bảy kia.

Hắn từ nhỏ đã sống ở Giang Nam, cho dù là ở nông thôn thì liếc mắt một cái cũng thấy một loạt dãy nhà vô số con người, mà khi càng nhiều người làm công từ các vùng khác đến thì càng thêm đông đúc. Nhưng ở chỗ này, hắn thường thường phải chạy hơn mười thậm chị mấy chục km mới nhìn đến một thôn!

Đa số thôn đều đã không còn người ở, ruộng đất bị cỏ dại bao trùm, chỉ có một ít tang thi bị ngâm nước đến trương phềnh hoặc phơi nắng đến khô quắt lúc ẩn lúc hiện… Đương nhiên, trong số đó cũng có một ít tang thi mang trên người mùi máu tươi!

Lăng Thanh Vân nhanh chóng xuyên qua rừng, đột nhiên ngửi thấy mùi máu. Nơi này là một hầm trú ẩn loại nhỏ, lúc này có mấy tang thi mang theo vết máu trên người lảng vảng.

“Gã rời đi chưa đến một ngày!” Lăng Thanh Vân nhìn thoáng qua tình hình nơi này liền biết đây hẳn là bút tích của tang thi mà hắn đang đuổi theo. Tang thi này không tập kích khu an toàn to, cũng rất ít làm ra động tĩnh gì lớn, ngay từ đầu nếu không phải không cẩn thận đụng tới một đội lính biên cương thậm chí còn có người của phía HN thì khả năng đã không chiếm được tin tức về gã. Mà hiện tại, gã đang lén lút một đường hướng nam.

“Có người sống!” Trang Thành đột nhiên mở miệng, sau đó liền hạ kính của mũ bảo hiểm xuống. Cậu mặc chính là chiến phục do phía HN chuyên môn chế tác cho Lăng Thanh Vân, quần áo này Lăng Thanh Vân ngại nóng, cậu lại cảm thấy rất thích hợp, dù sao hiện tại cậu cũng không có cảm giác nóng lạnh.

“Không ngờ còn có người sống…” Dọc đường đi, những nơi tang thi kia đi qua trên cơ bản đã không còn người sống, hiện tại cảm nhận được một hơi thở mỏng manh, Lăng Thanh Vân cũng có chút kinh ngạc.

Hai người ở trong sơn động tìm được người duy nhất sống sót kia, đó là một ông lão lớn tuổi, đã có vẻ hấp hối, gầy trơ xương, được người đặt ở một hốc nhỏ dùng để đựng đồ đạc đào phía trên nóc động. Đương nhiên, nơi nhỏ như vậy phỏng chừng cũng chỉ có ông lão dị thường gầy yếu này mới chui vừa, về phần trẻ con… tang thi luôn thiên vị trẻ con.

Đưa vào người đối phương một chút lực tín ngưỡng, ông lão liền mở mắt, lại ăn thức ăn Lăng Thanh Vân đưa mới dễ chịu hơn một chút, nói về những gì đã xảy ra.

“Ông nói tang thi kia khiêng đi hai người sống?” Lăng Thanh Vân kinh ngạc.

“Đúng vậy, một người trong đó là cháu tôi.” Ông lão ho khan, nhìn thấy bên dưới nằm một tang thi, đau xót dâng lên từ đáy lòng.

“Ông muốn đi theo chúng cháu tìm nơi có thể ở hay là muốn ở lại đây?” Lăng Thanh Vân hỏi, hắn biết ông lão này được con trai đưa lên cái hốc này, vừa đưa xong thì con ông liền biến thành tang thi.

“Tôi ở đây được rồi.” Ông lão nói. Đến cái tuổi này rồi, nếu không phải con trai vẫn không vứt bỏ thì có lẽ ông đã chết lâu rồi, cho dù đi theo Lăng Thanh Vân, phỏng chừng ông cũng chả sống thêm được mấy, còn không bằng ở lại đây, thuận tiện giúp những người phía dưới nhặt xác. Không, có lẽ ông cũng chả còn sức nhặt xác, nhưng chết cùng một chỗ với con cũng tốt.

Trong động còn tồn không ít thức ăn, có chút lương thực cũng có ít thịt khô, mùa hè ở ngọn núi luôn có thể tìm được chút thức ăn. Nhìn tình hình nơi này, Lăng Thanh Vân để lại thêm ít thức ăn, sau đó liền mang Trang Thành rời đi. Một ông lão một mình ở trong núi không có khả năng sống sót nhưng cho dù bọn họ có mang ông đi thì cũng sống không lâu. Ông lão nhẹ tới nỗi chỉ còn có hai lăm cân có thể sống đến khi bọn họ tới cũng đã là kỳ tích!

Lại đuổi theo mấy tiếng, ven đường xuất hiện một đống xương người coi như mới mẻ, đầu bị bóp nát ném ở một bên, không biết có phải cháu ông lão kia không.

Lăng Thanh Vân đã nhìn quen thi thể, nhưng nghĩ đến thảm trạng nhìn thấy một đường, đối với tang thi kia vẫn càng thêm phẫn hận!

Nơi tang thi kia đi đều là vùng hoang vu, tín hiệu vệ tinh không tốt, đã mấy ngày Lăng Thanh Vân cũng không thể dùng điện thoại vệ tinh. Nhưng khi tang thi kia xiêu xiêu vẹo vẹo xuyên qua rất nhiều nơi, đi tới miền trung nước Z, Lăng Thanh Vân rất nhanh liền nhận được điện thoại của Đỗ Dã.

“Anh nói cái gì? Có tin đồn tôi nuôi một tang thi cao cấp?” Mới nghe xong một câu của Đỗ Dã, sắc mặt Lăng Thanh Vân liền thay đổi, nhưng hít sâu mấy hơi lại khôi phục bình thường.

“Cậu Lăng, cậu đừng tức giận, chẳng qua là có người vu hãm cậu mà thôi! Lời đồn này cũng chỉ do một số người vẫn rối rắm chuyện tinh hạch của cậu chạy đi đâu truyền ra, trên cơ bản không có ai tin tưởng.” Đỗ Dã cũng không coi chuyện này có gì to tát, lấy thực lực và địa vị của Lăng Thanh Vân hiện tại, đã sớm không cần quan tâm tin trái chiều. Hơn nữa, cho tới nay số người ghen tị Lăng Thanh Vân còn ngại ít sao? Quá nhiều lời đồn vớ vẩn, trước đó không lâu còn có người thề son thề sắt nói Lăng Thanh Vân thích loli còn gì!

“Anh chú ý kỹ một chút.” Lăng Thanh Vân cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng lấy thực lực hiện tại của hắn, quả thật không cần sợ mấy cái này, cho dù Trang Thành bại lộ thì sao? Chỉ cần công đức của hắn có thể đạt được trăm triệu, chỉ cần hắn có thể cứu Trang Thành, như vậy hai người bọn họ có thể ẩn cư sống yên ổn đúng không? Đây không phải là mục tiêu ban đầu của hắn sao?

“Tôi sẽ chú ý! Cậu Lăng, đợi tìm ra ai đang nói xấu cậu, đến lúc đó không cần chúng ta ra tay, người đó cũng sẽ không có kết quả tốt.” Đỗ Dã nghĩ đến cái người có thiên ti vạn lũ quan hệ với khu an toàn thành phố S – Uông Tuấn Siêu, lúc trước hắn nhổ ra rất nhiều cái đinh mà Uông Tuấn Siêu xếp vào khu an toàn, lại ám chỉ người phía HN, không ngờ đối phương thế mà vẫn không an phận!

“Vậy làm phiền anh.” Lăng Thanh Vân cúp điện thoại, nhìn thoáng qua Trang Thành đứng bên cạnh, mỉm cười. Trước mắt, nếu không phải rất nhanh sẽ có thể biến Trang Thành thành người, phỏng chừng hắn còn phải nghĩ biện pháp khiến Trang Thành có thể quang minh chính đại đứng cạnh mình đấy, cho nên lúc này hắn cũng không coi lời đồn này ra gì – chuyện liên quan đến hắn, mấy tháng nay đúng là nhiều thật sự.

“Tình huống của em có khả năng bại lộ?” Trang Thành nhíu mày, cậu ngược lại càng thêm sốt ruột.

Hy vọng càng lớn thì thất vọng càng lớn, nếu mình thật sự bại lộ, liệu có thể khiến dang vọng của Lăng Thanh Vân xuống dốc không phanh? Hiện tại hắn có thể kiếm nhiều công đức như vậy toàn là dựa vào dân chúng bình thường, nếu tất cả bọn họ đều không tin lời hắn….

Nhưng tin tức này sao có thể truyền ra? Không phải Uông Chấn Huy chứ? Trong đầu Trang Thành lóe lên một suy nghĩ nhưng vụt qua quá nhanh, cậu không bắt kịp.

“Không sao, cùng lắm thì lần này bắt được tang thi cấp bảy kia, anh liền nộp tinh hạch của gã cho người HN.” Lăng Thanh Vân nói, nguyên bản hắn định dùng tinh hạch tang thi cấp bảy này để thăng cấp không gian giải phong cho Tiểu Công, hiện tại ngẫm lại, kỳ thật giao cho phía HN cũng được.

“Lăng Thanh Vân, có phải có chuyện gì mà em không biết không?” Trang Thành nhìn Lăng Thanh Vân trong chốc lát, nhíu mày.

Cậu khắc chế không ăn thịt người, khắc chế mình đứng cạnh Lăng Thanh Vân cũng không tổn thương đối phương nhưng này không có nghĩa cậu không có bản năng của tang thi. Cậu muốn mạnh hơn, lúc này tự nhiên không muốn một viên tinh hạch cấp bảy sắp tới tay lại bay mất, trừ phi thật sự có lý do khiến cậu không thể ăn tinh hạch, mà lý do… Lúc trước khi cậu nói mình có được một ít trí nhờ truyền thừa, tựa hồ biểu tình của Lăng Thanh Vân và Tiểu Công đều có chút quái dị? Chẳng lẽ tiếp tục thăng cấp sẽ gặp nguy hiểm?

“Không có chuyện gì…” Lăng Thanh Vân chống lại ánh mắt Trang Thành, đột nhiên nghĩ tới mỗi lần mình nói dối đối phương đều có thể vạch trần, vì thế đành phải thẳng thắn: “Anh sợ Ma Quân kia không chết, nếu hắn muốn đoạt xác…”

Thời đại tin tức bạo tạc này, thượng vàng hạ cám cái gì cũng có, Trang Thành xem không ít phim truyện cướp đoạt thân thể người khác để dùng, tất nhiên Lăng Thanh Vân vừa nói liền hiểu, sắc mặt cũng lập tức thay đổi: “Một khi đã như vậy, em sẽ không ăn tinh hạch tang thi nữa, nhưng giao cho phía HN liệu có thể không quá bảo hiểm không?”

“Hẳn là sẽ không, nếu bọn họ ngay cả một viên tinh hạch cũng không bảo vệ nổi thì có thể nhảy lầu tập thể đi.” Lăng Thanh Vân đáp.

“Cũng đúng.” Trang Thành nói, nhưng vẫn có chút lo lắng, tang thi cao cấp có trí tuệ, cũng có thực lực rất mạnh, con người lại tham lam, nếu có người… Hẳn là không thể nào? Kia dù sao cũng là tang thi.

Lăng Thanh Vân đã biết tin, mà khu an toàn thành phố S, cũng đã có một bộ phận người có chút tin.

Người ghen tị Lăng Thanh Vân không thiếu, mặc kệ thế nào, một người bình thường đến không thể bình thường hơn đột nhiên đứng trên đỉnh đầu mọi người, có bao nhiêu người sẽ không hâm mộ ghen tị?

Nhưng ghen tị thì ghen tị, đại bộ phận vẫn cảm kích Lăng Thanh Vân, nhiều lắm là có lúc buôn chuyện về Lăng Thanh Vân mà thôi.

Nhưng ai cũng không ngờ tới, đang im ắng như vậy đột nhiên có một tin đồn truyền ra.

Câu chuyện mở đầu cũng không phải là Lăng Thanh Vân nuôi một tang thi, mà là Lăng Thanh Vân thích đàn ông, tin tức này rất nhiều người đều biết, cũng rất nhanh được chứng thực, dù sao Lăng Thanh Vân đối với ba mẹ Trang Thành còn tốt hơn cả mẹ kế và em gái mình.

Sau đó, có người nói, Lăng Thanh Vân lợi hại như vậy, nếu người yêu hắn biến thành tang thi, hắn có đi tìm không?

Hẳn là phải tìm chứ? Dù sao ngay cả ba mẹ người kia cũng tìm về đây.

Nếu người mình âu yếm biến thành tang thi, có nỡ xuống tay giết không?

Đương nhiên là luyến tiếc, nếu thật sự gặp gỡ thì coi như không phát hiện đi.

Nhưng tang thi cao cấp có thể khôi phục trí nhớ con người, anh xem, gần nhất còn có tang thi cấp sáu muốn tìm Lăng Thanh Vân hợp tác, nếu anh có năng lực đạt được tinh hạch tang thi cao cấp….

Đúng rồi đúng rồi, nghe nói có người từng nhìn thấy bên cạnh Lăng Thanh Vân có người ăn mặc đặc biệt kín đấy!

….

Có đôi khi, trực tiếp tung ra một đáp án còn không hữu dụng bằng tung ra rất nhiều manh mối để người khác tìm kiếm đáp án.

Nay những người sống sót, trên cơ bản ai cũng có thân bằng hảo hữu trở thành tang thi hoặc thành thức ăn cho tang thi, bọn họ thống hận tang thi, cho nên, khi có được kết quả, trong lòng tất nhiên không chịu nổi.

Lăng Thanh Vân thật sự nuôi một tang thi? Không có tang thi nào không ăn thịt người, một khi đã như vậy, liệu hắn cứu bọn họ về có phải bởi vì cảm thấy áy náy?

Tang thi cấp cao có thể khôi phục trí nhớ, như vậy, thân nhân của mình có phải cũng có cơ hội như vậy?

Lăng Thanh Vân có thể giết chết tang thi cấp cao nhưng khẳng định không thể xuống tay giết chết người yêu đúng không? Đến cuối cùng, đám người sống bọn họ không ai đánh thắng được Lăng Thanh Vân cường đại, liệu có trở thành thứ nuôi lấy thịt cho tang thi không?

Đương nhiên, có người nghĩ vậy, cũng có người đứng về phía Lăng Thanh Vân, hết thảy đều chỉ là đoán mà thôi, Lăng Thanh Vân nuôi tang thi? Sao có thể như thế được!

Nhưng mặc kệ thế nào, lời đồn này đã bị rất nhiều người biết đến, một người được phủng đến chỗ cao, được mọi người tưởng tượng thành hoàn mỹ vô khuyết thì đa số đều không thể dễ dàng tha thứ một khi hắn có khuyết điểm, càng không dễ dàng tha thứ nếu hắn làm người ta thất vọng.

Tang thi là kẻ địch của mọi người, liền tính Lăng Thanh Vân thật sự thích bé gái phỏng chừng cũng không tạo ra oanh động lớn như vậy, có người còn nói hắn thích bé gái là sở thích cá nhân không được sao? Nhưng đây là tang thi a!

Bao nhiêu người vì tang thi mà chết? Lăng Thanh Vân là đối tượng sùng bái của rất nhiều người, nhưng tang thi là kẻ địch của toàn nhân loại!

Vẫn là văn phòng kia của Uông Tuấn Siêu, vách tường bằng sắt đổ thêm bê tông cứng rắn vô cùng, mặc kệ là tiến vào hay đi ra đều phải trải qua ba cửa, hơn nữa đóng một cửa mới có thể mở cửa tiếp theo.

Uông Tuấn Siêu về cơ bản sẽ không ra ngoài, cũng rất ít người tiến vào, nay khu an toàn này đã có mạng, gã đều dùng mạng để xử lý các loại sự vụ.

Căn phòng này đối với Uông Tuấn Siêu mà nói chính là nơi có thể khiến gã cảm thấy an toàn, nhưng một gian phòng như vậy, ngăn cản người muốn vào, đồng thời cũng nhốt gã lại, không phải sao?

Nhưng hiện tại rốt cuộc vẫn có người đứng trước mặt Uông Tuấn Siêu.

“Uông thiếu, những tấm ảnh này phải lén lút truyền ra ngoài?”

“Đúng vậy.” Uông Tuấn Siêu nói: “Hiện tại tình hình bên ngoài thế nào?”

“Bên ngoài không thiếu lời đồn đại, nhưng đại đa số vẫn tin tưởng Lăng Thanh Vân, hơn nữa hiện tại Lăng Thanh Vân đang đuổi giết một tang thi cấp bảy…” Kỳ thật, bọn họ làm nhiều như vậy, nhưng ảnh hưởng không lớn đối với Lăng Thanh Vân, liền tính có thể ảnh hưởng tới Lăng Thanh Vân thì sao? Với thực lực hiện nay của Lăng Thanh Vân, hẳn là cái gì cũng không cần sợ rồi chứ?

“Tôi biết rồi… Trước hết cậu truyền những tấm ảnh này ra ngoài đi.” Uông Tuấn Siêu nói, em trai gã sống không thấy người chết không thấy xác, trước kia gã làm rất nhiều chuyện ngầm đối phó Lăng Thanh Vân, dưới tình huống này, gã sợ tang thi giết gã, lại càng sợ Lăng Thanh Vân sẽ đối phó gã.

Đã bao lâu gã không ngủ được một giấc yên ổn?

Đợi người nọ rời đi, Uông Tuấn Siêu mới bắt đầu sắp xếp lại tư liệu trên bàn. Những tư liệu này, gã tính toán đưa một phần cho phía HN, một phần cho những quốc gia còn có chính quyền.

Lần trước, sau khi tin Lăng Thanh Vân có không gian có thể dùng tinh hạch tang thi để thăng cấp chẳng hề có chút ảnh hưởng gì đối với Lăng Thanh Vân, gã cũng không còn trông cậy vào việc lại dùng những tin tức như vậy để lật đổ Lăng Thanh Vân, nhưng gã sợ là Lăng Thanh Vân sau này sẽ tính sổ mình, nếu Lăng Thanh Vân không còn năng lực tính sổ gã thì sao?

Gã cũng không tin phía HN và các quốc gia khác sẽ dễ dàng tha thứ cho một người cường đại như vậy tồn tại, nếu bên cạnh người cường đại này có một tang thi….

Tàu sân bay của nước M vẫn chạy chung quanh đấy! Bọn họ không thể bởi vì thành phố bị tang thi chiếm cứ liền san bằng cả thành phố, nhưng một Lăng Thanh Vân thì sao?

Lăng Thanh Vân không phải có thể đối phó tang thi cấp bảy sao? Tang thi cấp bảy không phải muốn liên hợp đối phó hắn sao? Phía HN giúp Lăng Thanh Vân tuyên truyền, nhưng lại tiết lộ quá nhiều tình báo..

Nếu gã giao tư liệu này cho các nước khác… Phỏng chừng những nước này có thể dễ dàng tha thứ cho một kẻ mạnh không hỏi thế sự, nhưng tuyệt đối sẽ không cho phép bên cạnh kẻ mạnh này có sự tồn tại của một tang thi đúng không? Đến thời điểm quyết chiến, toàn bộ tang thi cấp bảy đều đối chiến với Lăng Thanh Vân…

Liền nói phía HN, tuy rằng từ lãnh đạo khu an toàn nơi đó, gã biết được phía HN từng có ý hợp tác với tang thi cấp sáu kia, nhưng đó chỉ là hợp tác mà thôi, phía HN khẳng định không để tang thi kia sống đến cuối cùng, cuối cùng Lăng Thanh Vân khẳng định sẽ đối chiến với tang thi kia. Nhưng tình huống hiện tại không giống.

Lăng Thanh Vân và tang thi chắc là Trang Thành kia có tình cảm… Hắn khẳng định sẽ giúp đỡ tang thi này đúng không? Dưới tình huống đó, có lẽ toàn bộ nhân loại cũng không thể an tâm.

Lăng Thanh Vân sẽ lựa chọn vì tang thi kia mà đứng đối lập với nhân loại, hay là vì nhân loại giết chết tang thi kia? Mặc kệ thế nào, xem qua phần tư liệu này, gã lại ở bên nói thêm ít nhiều, phỏng chừng cuối cùng khi Lăng Thanh Vân và đám tang thi cấp bảy quyết chiến, sẽ có người không nhịn được mà ra tay!

Liền tính Lăng Thanh Vân và tang thi không tiến hành đại quyết đấu, nay toàn bộ tang thi cao cấp đều thôn phệ lẫn nhau để trưởng thành sau đó biến mất, người sống được sống những ngày không cần lo lắng sống chết, sẽ có rất nhiều người cảm thấy Lăng Thanh Vân không cần tồn tại nữa đúng không? Hơn nữa, gã sẽ nghĩ cách khiến tang thi cao cấp liên hợp lại đối phó Lăng Thanh Vân!

Người kia… Nếu cô ta đồng ý ra tay lúc này… Lăng Thanh Vân sẽ nguyện ý dùng tinh hạch tang thi cấp bảy để đổi lấy ba mẹ mình sao? Nếu lại có thêm một tang thi cấp bảy có cừu oán với Lăng Thanh Vân…

Nếu không phải gã không có cái thực lực kia, chính gã cũng muốn làm như vậy! Tang thi cấp bảy… Cảm giác có được sức mạnh hẳn là rất mỹ diệu đúng không?

Loạn thế cần anh hùng, thịnh thế lại chỉ cần nhớ lại anh hùng.

Lăng Thanh Vân đuổi kịp tang thi cấp bảy vào ngày thứ mười sau khi rời khỏi thành phố S. Trong lúc đó, có mấy lần hắn đi sai hướng, may mà tang thi kia cũng bởi vì không quen địa hình, rất nhiều lần chạy trật, nhưng ngay cả như vậy, qua mười ngày, bọn họ đã ở phụ cận biên cảnh miền nam nước Z.

Tang thi cấp bảy thực lực rất mạnh, không thể nhìn Trang Thành tiến công, Lăng Thanh Vân ở bên cạnh cướp trận, đè nặng đánh đối phương.

Lúc mới gặp nhau, tang thi kia còn huyên thuyên nói gì đó, Trang Thành cũng đáp lại mấy câu, nhưng mặc kệ là tang thi kia kêu hay Trang Thành nói, Lăng Thanh Vân đều nghe không hiểu, liền tính đã từng học qua ngoại ngữ thì hắn cũng trả lại thầy cô hết rồi.

Giết chết tang thi kia, rửa sạch tinh hạch của đối phương bỏ vào không gian, Lăng Thanh Vân nhìn Trang Thành bên cạnh chép miệng, cúi đầu hôn đối phương.

“Thanh Vân, chờ em biến thành người, em nhất định ngày nào cũng ăn thật nhiều thật nhiều, sau đó thành một tên béo phì!” Trang Thành trước kia cũng không phải một người thích ăn, nhưng hiện tại, cậu bức thiết muốn ăn cái gì đó, đều sắp bị cơn đói bức điên rồi! Trước kia cậu cảm thấy hạnh phúc là ở cùng một chỗ với Lăng Thanh Vân, mà hiện tại, cậu cảm thấy hạnh phúc là được ăn cái gì đó sau đó ở cùng một chỗ với Lăng Thanh Vân…

Nhưng hoàn hảo, cậu chưa từng ăn thịt người, vẫn có thể chịu đựng. Những tang thi đã nếm qua thịt người, dưới tình trạng đói khát này mà muốn khắc chế chính mình quả thật không dễ dàng.

“Anh thích em béo một chút, ôm cũng thoải mái.” Lăng Thanh Vân nhìn Trang Thành từ trên xuống dưới, nếu như trên bụng trên đùi Trang Thành thêm chút thịt thì nhất định sờ sướng lắm nhỉ?

“Sắc lang!” Trang Thành lườm đối phương.

“Ơ? Chẳng lẽ không muốn anh “sắc”? Như vậy nửa đời sau em cũng không có tính phúc!”

“Cũng có thể là em cho anh tính phúc mà!” Trang Thành nghiến răng.

“Ồ? Ý tưởng này không được nha, em là vợ anh!”

“Ai bảo? Cẩn thận em làm anh!” Ngoài mạnh trong yếu?

“Hiện tại em có cứng được không?”

“Nếu anh đụng phải một con quỷ và một con sói, anh có một mũi tên, anh sẽ bắn quỷ hay bắn sói*?”

“Anh không phải sắc quỷ cũng chẳng phải sắc lang, chỉ “sắc” em thôi, thế nào?”

“…. Sắc lang!”

*Ở đây Trang Thành chơi chữ, bắn (xạ) và sắc đọc giống nhau. Nếu Lăng Thanh Vân trả lời là bắn quỷ hay bắn sói thì cũng như hắn tự nhận mình là sắc quỷ hoặc sắc lang.