Edit: Minh Minh

Mà bên đội SP, nhóm người đánh trận đầu tiên cũng đã đến đông đủ, Hoạt Thê với All đều giả bộ như bây giờ mới biết cô là đội trưởng, biểu cảm vô cùng sống động. Ngược lại, Tiểu Mễ hoàn toàn nở nụ cười ấm áp như trước đây, con mắt lóe sáng lập lòe nhìn cô, khiến cho cô cảm thấy không được tự nhiên cho lắm. “Đội trưởng, có nên động viên tinh thần thành viên trước thi đấu không nhỉ?” Hoạt Thê nhướng mày đề nghị.

Động viên tinh thần trước trận đấu?

Ngải Tình không nhìn bên K&K nữa. ánh mắt tập trung về phía này:

“Các vị ngoài Following ra, đều là lần đầu tiên gia nhập SP. Từ trước đến nay SP không phổ biến chuyện động viên này, em chỉ nói một câu, đội SP-DotA 2 của chúng ta còn thiếu hai giải quán quân là sẽ mang danh hiệu Grand Slam, toàn đội của bọn bọ độ tuổi trung bình mới chỉ hai mươi, nhưng hai năm nay đã cầm toàn bộ huy chương, treo đầy toàn bộ vinh dự của SP trong khu vực lưu niệm.

Sáng sớm hôm nay, em với Bảo Na vừa nói chuyện qua điện thoại với đội trưởng của bọn họ, lại thêm một quán quân nữa, cho tới hôm nay mà bọn họ đã ghi liên tiếp 17 lần bất bại.”

Ánh mắt của cô đảo qua từng chiến hữu một, kể cả người nhỏ tuổi nhất Inin:

“Mà tuổi trung bình của chúng ta lớn hơn bọn họ ba tuổi, lại được SP tạo điều kiện tốt nhất, tất cả kỳ vọng đều giao cho chúng ta. Nhiều nhất cũng chỉ hai năm nữa thôi, tất cả mọi người đều sẽ giải nghệ hết. Hy vọng mọi người không phải mang theo bất kỳ nuối tiếng nào xuống đài.

Cho nên mọi người, em cho mọi người thời gian hai năm

Để tất cả người chơi lấy mọi người làm mục tiêu.

Để tất cả streamer vì mọi người mà điên cuồng.

Để quốc kỳ của chúng ta chiếm lĩnh mỗi một đấu trường ta đi qua.

Ở đây… Chúng ta bắt đầu từ mười bốn mười lăm tuổi đến tận bây giờ, từ mơ ước nhỏ nhoi đến khát vọng cao lớn, mong chúng ta lấy danh hiệu Grand Slam kết thúc cho sự nghiệp hoàn mỹ của mình, xin mời!”

Cô nói xong, trịnh trọng xoay người, cúi người chào thật sâu.

Đội viên cũ thu lại vẻ mặt trêu đùa, mà người trước đó chưa từng tiếp xúc nhiều với cô là Following với Inin, quả thực là… sợ ngây người.

Ba hàng ghế phía sau,

97 nghe được, nghẹn hòng nhìn trân trối, thậm chí như máu lửa sôi trào, lấy cùi chỏ đụng Dt: “Nữ thần của cậu, thật khí phách.”

Dt không nói câu nào.

Có một đám người, vừa kiêu ngạo lại vừa đơn thuần, sống trong thế giới của riêng mình.

Nghề của bọn hắn chỉ một đoạn thời gian, bắt đầu từ năm mười bốn mười lăm tuổi, đến hai mười mấy giải nghệ rồi biến mất. Trên đấu trường quốc tế, chỉ có những người quan tâm mới chú ý, tất cả tài sản của bọn họ chỉ là bàn phím, con chuột và tai nghe, vì ở Trung Quốc, kim bài này xuống lại có kim bài khác lên.

Đây chính là thi đấu thể thao điện tử.

Đây chính là cô, yêu trọn vẹn thi đấu thể thao điện tử mười một năm.

Hết chương 1.31