Sáng hôm sau Cố Thuần Nhã ra khỏi phòng với đôi mắt sưng húp.

Bố mẹ hai bên đều giật mình, liên tục hỏi cô gặp chuyện gì.

Cố Thuần Nhã chỉ lắc đầu không thừa nhận.

“Đêm qua con ngủ không ngon thôi..”

Chỉ có Tuấn Lãng vẫn bình thản hút thuốc, anh nhìn qua gương mặt xinh đẹp của cô một giây lại rời đi luôn.

Cố Thuần Nhã cũng phát hiện điều ấy, cô giật mình che mặt lại.

Có phải vì mình quá xấu nên doạ anh ấy sợ rồi đúng không.

Sơ Hạ nhạy bén phát hiện bạn thân có gì không ổn, nhân lúc không ai chú ý, cô kéo Cố Thuần Nhã ra một góc, nhỏ giọng hỏi..

“Tiểu Nhã, nói mình nghe cậu xảy ra chuyện gì.”

Cố Thuần Nhã vẫn cứng đầu cứng cổ phủ nhận.

“Làm gì có chuyện gì..”

“Rõ ràng mình thấy cậu và Tuấn Lãng không ổn.

Có phải anh ấy lại lén lút quen bạn gái đúng không..”

Cố Thuần Nhã cắn môi không nói gì, đâu phải lén lút, anh thản nhiên thừa nhận trước mặt cô mà.

Biểu cảm trên khuôn mặt Cố Thuần Nhã làm Sơ Hạ điên lên, cô xắn tay áo tiến về phía anh trai.

“Để mình cho anh ấy một bài học..”

Cố Thuần Nhã không kịp cản lại, Sơ Hạ đã tiến tới lôi Tuấn Lãng rời đi.

Hai người đóng kín cửa trong phòng, Cố Thuần Nhã đứng bên ngoài có dán tai vào cửa cũng không nghe thấy gì.

Ở bên trong, Sơ Hạ vừa đánh vừa mắng anh trai.

“Anh có lương tâm không hả, rõ ràng Tiểu Nhã là vị hôn thê của anh, vậy mà anh còn quen bạn gái được..”

Tuấn Lãng vừa tránh đòn vừa giải thích.

“Em hiểu nhầm rồi, anh không phải như vậy..”

“Còn dám chối, lập tức chia tay cho em..”

Tuấn Lãng sợ rồi, đâu dám chọc giận cục lửa này, lập tức gật đầu đồng ý..

“Em yên tâm, đêm qua anh chia tay rồi..”

Sơ Hạ lúc này đã nắm lấy tai anh trai, véo một cái thật đau.

“Anh lập tức lập lời thề cho em, từ nay về sau không được quen bạn gái lung tung như vậy nữa..”

Tuấn Lãng không chịu, nhưng không dám đẩy em gái ra, chỉ nhẹ giọng phản kháng.

“Anh không đồng ý, biết đâu sau này tình cảm của bọn anh không thể phát triển được, sẽ giải trừ hôn ước thì sao.”

“Anh câm miệng cho em, đời này em chỉ thừa nhận một mình Tiểu Nhã là chị dâu.

Không cho phép anh tổn thương cô ấy..”

Được rồi, anh nhận thua.

Anh không thèm chấp trẻ con.

Ồn ào hơn mười phút, cánh cửa mới mở ra.

Cố Thuần Nhã lo lắng tiến về phía Tuấn Lãng, thấy tai anh đỏ bừng, trên tay còn có mấy vết cào, mặt cũng bị thương không ít, trái tim cô lập tức xót xa.

“Anh có đau không..”

Tuấn Lãng dù đau đến mấy cũng không dám hé răng, vì em gái cưng là người gây tội, anh chỉ có thể ngậm ngùi chịu đựng.

“Nhóc con, anh da dày thịt béo, chút đau đớn này có là gì..”

Bị Sơ Hạ xử lý như thế, nhưng Tuấn Lãng vẫn chứng nào tật nấy.

Một tuần sau đi bên cạnh anh lại là một cô gái khác.

Cô gái này thân hình khá nóng bỏng, cô ta ôm cánh tay anh, còn cố tình cọ cọ ngực mình một cách lộ liễu, nhưng Tuấn Lãng không hề để tâm, anh lạnh mặt rút tay ra.

“Cô cũng biết nguyên tắc khi làm bạn gái của tôi rồi đấy.

Không hôn môi, không quan hệ.

Làm được thì làm, không thì biến..”

Doãn Tư Tư nào để vụt mất con cá lớn này được, cô ta vội cầm lấy tay anh, nhẹ nhàng vuốt ve an ủi.

“Âyda anh đừng nóng, em chỉ đùa thôi mà.

Em đảm bảo tuân thủ nguyên tắc của anh, người ta khó khăn lắm mới theo đuổi được anh, làm sao dám làm anh giận chứ.”

Tuấn Lãng nhăn mặt vì mùi nước hoa quá nồng của cô ta, trên khuôn mặt anh vẫn là biểu cảm lạnh lùng như cũ.

“Biết thì tốt, đừng để tôi phải nói nhiều..”

Nói rồi hai người lại cùng nhau dạo biết khắp trường.

Không ngoài dự đoán, ba ngày sau tài khoản của Doãn Tư Tư nhận được một số tiền khổng lồ, kèm theo đó là câu chia tay vô tình của Tuấn Lãng...