Hai người âu yếm trong nhà vệ sinh một lúc lâu, Tuấn Lãng mới tạm thời buông tha cho cô.

Sau khi chỉnh sửa quần áo chỉnh tề, hai người mới lần lượt rời khỏi nhà vệ sinh.

Sở Dung nhìn thấy Cố Thuần Nhã đi tới thì vui vẻ, nhưng ngay sau đó bà lại cau mày.

“Tiểu Nhã, miệng con làm sao mà sưng lên vậy..”

Cố Thuần Nhã chột dạ cúi đầu, cũng may trí thông minh của cô phát huy đúng lúc..

“Vừa rồi con uống nhầm nước ép xoài thôi, con vừa uống thuốc rồi..”

Ở Cố gia ai cũng biết Cố Thuần Nhã dị ứng với xoài, nên việc giải thích như vậy là hoàn toàn hợp lý.

Nhưng Sở Dung vẫn thắc mắc.

Kì lạ, từ trước đến nay con bé bị dị ứng đâu có sưng cái mỏ lên như vậy.

Nhưng bà cũng không có nhiều thời gian tìm hiểu thêm vì bữa tiệc đang chào đón rất nhiều khách quý..

“Con có cần nghỉ ngơi không?”

“Con không sao đâu ạ.

Bữa tiệc sắp bắt đầu rồi, chúng ta mau đi thôi..”

Tuấn Lãng quay trở lại với bộ mặt tươi tỉnh, anh gần như cười từ lúc bắt đầu đến khi bữa tiệc kết thúc làm Trì Soái có chút không tin nổi..

“Cái tên mặt lạnh này vậy mà lại biết cười..”

Cuối buổi đấu giá từ thiện, Tuấn Lãng đi chi một số tiền cao ngất ngưởng mua một đôi hoa tai trứng bồ câu, trở thành người đóng góp nhiều nhất trong bữa tiệc từ thiện này.

Buổi tối hôm ấy, Cố Thuần Nhã đang tương tư Tuấn Lãng trong phòng thì Cố Hạo Trạch đi vào.

Anh không nói một lời mà chỉ lấy điện thoại ra, mở video anh vừa trích xuất từ camera đưa cho cô xem.

truyện đam mỹ

Cố Thuần Nhã nhìn hai người trong điện thoại đang quấn quýt hôn nhau cuồng nhiệt, mặt cô hết hồng lại trắng.

“Em có ý gì.

Cho chị xem cái này làm gì..”

“Cố Thuần Nhã, chị tốt xấu gì cũng là con gái ngoan trong mắt bố mẹ, thế mà lại yêu sớm với tên mặt than này, lại còn hồn nhiên thể hiện tình cảm như vậy.

May cho chị hôm nay người thấy video này là em, chứ nếu là mẹ thì chỉ xác định đi..”

Cố Thuần Nhã biết mình đuối lý, chỉ có thể lí nhí nói nhỏ..

“Chị sẽ không để ảnh hưởng tới việc học, A Trạch, em xoá giúp chị cái đó đi được không..”

Cố Hạo Trạch lúc này mới vào việc chính, anh hất cằm kiêu ngạo..

“Camera thì em xoá hộ chị rồi.

Nhưng đoạn video trên điện thoại này chị muốn xoá phải có điều kiện..”

Cố Thuần Nhã làm bộ mặt biết rõ từ trước, làm sao thằng em trai này lại có ý tốt đến vậy chứ..

“Em nói đi..”

“Giúp em hẹn Hạ Hạ đi chơi vài ngày.

Các chị sắp thi rồi, phải thư giãn cho đầu óc thoải mái chứ..”

Được rồi, yêu cầu này cũng không có gì quá đáng.

Hơn nữa cô cũng muốn lấy cớ đi chơi với Tuấn Lãng.

Một công đôi việc, cô cũng không tính là thiệt..

“Được, chốt kèo..”

Cố Hạo Trạch vui vẻ ra mặt..

“Đi chơi về xong em sẽ xoá video..”

Tuấn Lãng sau khi biết chuyện thì lập tức tỏ thái độ không vui..

“Thằng nhóc đó dám tính kế em à..”

Cố Thuần Nhã vội vàng xoa dịu anh..

“Không sao mà, như vậy chẳng phải chúng ta cũng sẽ được đi chơi sao..”

Khuôn mặt lạnh băng của Tuấn Lãng vẫn chưa vui nổi, Cố Thuần Nhã phải dùng chiêu làm nũng mè nheo..

“Tuấn Lãng, em muốn được cùng anh đi khắp thế giới.

Em muốn tới Hàn, Nhật, Pháp, Anh, Canada,...”

“Được rồi, được rồi.

Anh đi cùng với em.

Chỉ cần em muốn thì cho dù có là mặt trăng anh cũng sẽ đưa em đi..”

Cố Thuần Nhã biết anh hết giận rồi, liền vui vẻ tặng anh một nụ hôn..

“Vậy em muốn mặt trăng anh có lấy xuống cho em không..”

Ngay lập tức trán cô bị anh cốc một cái..

“Em xem Minions ít thôi..”.