Tên truyện: Margaret | Marguerite (Ngày Xuân)
Tác Giả: Liêm Thập Lí
Thể loại: Hiện đại, gương vỡ lại lành, HE
Số chương: 89 chương chính văn + 7 ngoại truyện
Nhân vật chính: Trình Liệt, Hứa Tri Nhan
Editor: Bột
__________
Văn ÁnNăm Hứa Tri Nhan tròn 18 tuổi, Trình Liệt chở cô đi ngắm sao.
Phải chăng do bầu không khí hợp tình, hoặc có lẽ vì đêm nay quá đẹp, để người ta dằn lòng không đặng muốn rộng mở con tim.
Hứa Tri Nhan ngắm bầu trời đầy sao, hỏi: “Trình Liệt, anh thích em đúng không?”
Đôi mắt đen đặc gợn sóng, Trình Liệt nhìn cô.
Hứa Tri Nhan cười khẽ, hỏi tiếp: “Nếu bọn mình yêu nhau, anh sẽ hứa hẹn với em những gì?”
Cô biết câu hỏi này thật nhạt nhẽo, cũng biết tuổi 18 thề non hẹn bể bao xa chẳng được.
Vậy mà trong đêm tràn ngập ánh trăng ấy, Trình Liệt trả lời cô thế này.
Anh nói: “Sẽ hướng về phía em, mãi mãi là như thế.”
Sau này, Trình Liệt ngồi tù oan, Hứa Tri Nhan còn tưởng thôi vậy là hết.
8 năm sau, bản án cũ được lật lại, Hứa Tri Nhan đi tìm anh.
Đêm đó, Trình Liệt đưa cô về nhà, hai người đôi co mãi trước cửa nhà cô.
Hứa Tri Nhan hỏi anh: “Anh nghĩ tất cả là quá khứ rồi đúng không? Nếu anh nói phải, em thề từ giờ sẽ không bám riết lấy anh nữa.”
Trình Liệt im lặng.
Cô không cam lòng: “Anh trả lời đi, đúng hay không?”
“Không.” Anh khàn giọng đáp.
Cũng chính khoảnh khắc ấy, hai người trao nhau cái hôn say đắm, nóng bỏng mà quyến luyến.
Trăng cao vương dọc đường, từ cửa nhà tới mãi phòng ngủ.
…
“Ta đau đáu hướng em, mãi mãi, không rời, không bỏ.” —— Lỗ Tấn.
__
Văn án cũ (tác giả đã xóa)
17 tuổi, Trình Liệt theo đuổi Hứa Tri Nhan, rầm rộ cả trường không ai không biết.
Đi họp phụ huynh về, ba Trình châm thuốc, hỏi anh: “Hóa ra đợt này trộm hoa trong vườn nhà để đi tán gái à? Con có biết tán không đấy? Tán gái phải tặng hoa hồng, con trộm cúc dại làm gì? Dốt lắm nữa!”
Trình Liệt uể oải: “Em ấy thích hoa đó.”
Ba Trình: “Thế à, mai ba trồng thêm vài chậu cho con dâu tương lai.”
Trình Liệt: “…”
25 tuổi, Hứa Tri Nhan gặp lại Trình Liệt, anh không còn nét ấm áp năm xưa, giờ nhìn cô như người xa lạ.
Hứa Tri Nhan phá bỏ từng lớp, từng lớp phòng ngự của anh.
Cô nhận ra anh vẫn là chàng thiếu niên ngông nghênh ngày xưa ấy, năm tháng chỉ khoác thêm hơi thở đàn ông cho con người này mà thôi.
Ba Trình nhìn hai người, lại nhìn mấy chậu cúc dại thưa dần trong vườn nhà, buộc phải tâm sự với con trai.
Ba Trình: “Bây giờ là con theo đuổi con bé, hay con bé theo đuổi con?”
Trình Liệt: “Em ấy theo đuổi con.”
“Ờ… Cái thằng trời đánh này, tự hào quá nhỉ? Người ta xuống nước là con lên mặt đấy à. Có làm được cái gì nên hồn không hả?”
“…”
Ý nghĩa của loài cúc dại: Kiêu hãnh, vui vẻ, sẵn lòng, chờ mong tình yêu.
Mọi người thường thích bứt cánh hoa, lẩm nhẩm tiếng lòng còn do dự: Thích, không thích, thích, không thích…
Tiếng lòng Trình Liệt thuở 17 là: Hứa Tri Nhan, em có thích anh không?
Tiếng lòng Hứa Tri Nhan năm 25 lại là: Trình Liệt, em vẫn luôn chờ anh, anh còn thích em không?
*
Tác giả: (Lời của Lỗ Tấn thật đó)
Nam nữ chính học cùng lớp, nhưng nam hơn nữ một tuổi.
Nam chính không (thể) phạm pháp, nam nữ chính sẽ là những người mang năng lượng tích cực.
Giới thiệu ngắn gọn: Người yêu tôi là thợ làm vườn.