Edit: FAFOEVER.

Bởi Phàn Vụ còn có việc, sau khi cơm nước xong xuôi đợi hơn hai giờ, mới đến thời gian hai người đã hẹn.

Tang Tri Tửu cầm kịch bản, rón rén đi tới bên ngoài cửa phòng của Phàn Vụ, gõ gõ cửa.

Phàn Vụ hiển nhiên vẫn nhớ lời hứa hẹn với nàng, rất nhanh đi ra mở cửa.

Hai người đến bên sô pha, ngồi đọc kịch bản thêm vài lần, Phàn Vụ nhíu mày.

Cô phát hiện Tang Tri Tửu vướng mắc vấn đề ở một chỗ: "Thái độ của ngươi đối với Mộ Nhất Ninh rất kỳ quái, không giống như là ái mộ nàng, muốn cùng một chỗ với nàng, càng giống như là coi nàng là một người bạn hiếm lạ, hoặc là nói, như đối với thần tượng của mình vậy.

"Loại cảm giác sùng bái thì có rất nhiều, còn tình yêu thì cơ bản không nhìn thấy."

Tang Tri Tửu bừng tỉnh, lập tức nhăn mặt.

Nàng nói: "Ta, ta rất nỗ lực yêu thích Mộ Nhất Ninh.

.

.

Nhưng thật giống như biểu hiện ra hiệu quả không tốt lắm."

Phàn Vụ trầm mặc một chút.

Mang theo một chút tư tâm, cô dò hỏi: "Ta hỏi một vấn đề khá là riêng tư, ngươi hiện tại, là yêu thích Alpha, hay là Omega."

Tang Tri Tửu sửng sốt một chút.

Khoảng thời gian nàng vẫn là Beta, yêu thích đương nhiên là Omega.

Nhưng nàng hiện tại phân hoá lần hai thành Omega, muốn nói tiếp tục yêu thích Omega.

.

.

Tựa hồ không thích hợp cho lắm.

Hai Omega ở chung một chỗ, bởi vì vấn đề tin tức tố, phải chịu rất nhiều đau khổ.

[ cta lại quay về với bối cảnh ABO, như các bạn đã biết, Omega có chu kì nhiệt, cách thuần túy nhất là giao hợp với Alpha để triệt tiêu đi sự khó chịu trong người, nhưng thông thường thì sẽ dùng thuốc ức chế.

Vậy nên khi hai Omega ở chung, sẽ phải liên tục dùng thuốc ức chế, mà các bạn thì hiểu đấy, cái gì cũng có giới hạn của nó, dùng nhiều thì lờn thuốc, càng phải dùng nhiều hơn nữa → đau khổ thôi.

]

Nhưng trên thực tế chính là, kỳ thực Tang Tri Tửu vẫn không có thay đổi tính hướng của mình.

Sau vài giây trầm mặc, nàng thở dài: "Hình như, vẫn là đối với Omega khá có hảo cảm."

Phàn Vụ trong lòng "Lộp bộp" một tiếng.

Nhưng cô bên ngoài lại một bộ dạng rất nghiêm túc: "Vậy sao, khả năng đây chính là nguyên nhân lớn nhất.

"Ở trong mắt ngươi, Alpha căn bản là không có cách trở thành người yêu của ngươi, ngươi xem Alpha như là bạn bè, thậm chí là một loại cần cạnh tranh giới tính.

Dưới tình huống này, ngươi làm sao biểu hiện ra sự yêu thích của Trần Duyệt đối với Mộ Nhất Ninh."

« cta đến với hành trình nắn lại cho thẳng của chị công ( ͡° ͜ʖ ͡°) (mặc dù là bách nhưng đặt ở bối cảnh ABO, thì AA hoặc OO mới là cong) »

Tang Tri Tửu căng thẳng đến cắn ngón tay.

Mấy ngày đầu tiên, đều là phân cảnh khá đơn giản, vấn đề này vẫn không có biểu lộ ra.

Nhưng hiện tại, thật sự đã đụng tới cửa ải khó, nàng mới kinh ngạc phát hiện, khả năng tương lai trong một quãng thời gian rất dài, bởi vì vấn đề này, nàng sẽ có thể để lại một lổ hỗng lớn khi đắp nặn nhân vật.

Nhân vật này, nhưng là liên quan đến tương lai mình có thể tự do lựa chọn nghề nghiệp của chính mình không a!

Tang Tri Tửu nhìn về phía Phàn Vụ: "Vậy, vậy phải làm sao bây giờ?

"Có biện pháp giải quyết không?"

Phàn Vụ không giống những lão sư dạy biểu diễn kia của Tang Tri Tửu, kiến thức lý thuyết của cô có thể sẽ không sánh được những người đó, thế nhưng kinh nghiệm thực tế thì chắc chắn sẽ hơn.

Bây giờ đang trong tình huống khẩn cấp, kiến thức lý thuyết là không kịp, muốn biện pháp giải quyết, vẫn phải là dựa vào kinh nghiệm thực tế của diễn viên.

Phàn Vụ xoa xoa sống mũi.

Nói thật, việc này đối với cô mà nói vẫn thật sự có chút đau đầu.

Cho dù không phải xuất phát từ Phàn Vũ bên kia, chỉ xem bây giờ Tang Tri Tửu trong đoàn phim vô cùng quan trọng, cô đều cần phải nghĩ biện pháp để giải quyết.

Tang Tri Tửu đại khái cũng biết mình không giải quyết được, yên lặng không dám nói lời nào.

Qua một hồi lâu, Phàn Vụ mới một lần nữa ngẩng đầu lên: "Chỉ có thể thử xem bắt đầu phải thay đổi từ bây giờ.

"Kỳ thực Trần Duyệt nhân vật này, ngươi nắm bắt tương đối khá.

Ví dụ như, nàng đặc biệt tự phụ kiêu ngạo, một cuộc sống tự do là tương lai mà nàng hướng tới.

.

."

"Tiếp đó, ngươi miễn là bù đắp thêm tình yêu nồng nàn của nàng đối với Mộ Nhất Ninh, đã gần đủ rồi."

Tang Tri Tửu như gà con mổ thóc, gật gật đầu.

Phàn Vụ có chút buồn cười, nói thêm: "Nhưng đối với phương diện này, cùng bản tính của ngươi có chút trái ngược.

"Ngươi cần bắt đầu từ bây giờ, thử nghiệm tự lừa dối.

.

.

Hoặc là nói, phải tự thuyết phục chính mình, tin tưởng rằng, ngươi đối với Alpha là sẽ động tâm, ngươi là thành tâm yêu thích Mộ Nhất Ninh nhân vật này.

Mà không phải ngoài miệng thì nói yêu thích, nhưng bên trong lại ngấm ngầm ghét bỏ."

Tang Tri Tửu có chút đăm chiêu gật gật đầu.

Nàng trước đó đã chuẩn bị tâm lý từ rất sớm, vì bộ phim này, nàng muốn buông xuống tất cả thành kiến đối với Phàn Vụ, nỗ lực thích ứng với tình cảm của Trần Duyệt đối với Mộ Nhất Ninh.

Lúc Phàn Vụ đưa ra biện pháp này, cũng giống với khi nàng học cách "đắm chìm vào diễn xuất", Tang Tri Tửu một mặt cảm thấy cực kỳ có đạo lý, một mặt lại cảm thấy áp lực to lớn.

Nàng thuộc kiểu người không giấu nổi tâm tình, có ý kiến gì hầu như đều viết hết lên trên mặt.

Phàn Vụ liếc mắt đã nhìn ra nàng đang suy nghĩ gì, lại tỉ mỉ đưa ra kiến nghị: "Trước đó ngươi buổi tối đều là ngồi xe trở về trung tâm Y thành đúng không? Mấy ngày nay ngươi nên ở lại đoàn phim, ta sẽ tận lực để trống thời gian để đối diễn với ngươi, ngươi không có chuyện gì cũng có thể ở bên cạnh ta, xem xem có thể từ trên người ta tìm được linh cảm hay không."

Tang Tri Tửu thở phào: "Được!"

Chuyện đã đến nước này, nàng nhìn Phàn Vụ, thật tâm nói: "Phàn Vụ.

.

.

tỷ, cảm ơn ngươi."

Phàn Vụ nhíu nhíu mày.

Cô rất lâu không có nghe được xưng hô này của Tang Tri Tửu với mình.

Nhất thời ngứa tay, cô không nhịn được đưa tay ra, xoa xoa đầu đối phương.

Bên trong kịch bản, Mộ Nhất Ninh thời gian đầu vẫn đối với Trần Duyệt biểu hiện ra một loại trạng thái xem thường, nhìn thấy người cũng không có kêu tên, chỉ gọi nàng là "Nhóc con*".

[*] hán việt là “tiểu tử”, nhưng ta thích từ “nhóc con” hơn, đáng yêu hơn phải không nào o (ᴗ) o.

Lúc này bầu không khí vừa vặn, Phàn Vụ không kìm lòng được bật thốt lên: "Nhóc con."

Tang Tri Tửu sững sờ, lập tức hai má liền đỏ ửng.

Không biết có phải là bởi vì lúc này trong phòng chỉ có hai người các nàng, trước đó tại trường quay thì, thời điểm mà Phàn Vụ lúc diễn gọi cái tên đó, nàng chỉ có cảm giác giận tím mặt, nhưng vào giờ phút này, nàng thế nhưng lại không có chút tức giận nào, trái lại nổi lên một chút thẹn thùng cùng mừng thầm.

Đây chính là khác biệt sao?

Tang Tri Tửu tinh tế cảm thụ được cảm giác ngắn ngủi này của chính mình.

Phàn Vụ liếc mắt nhìn thời gian, đứng lên nói: "Hôm nay trước hết cứ tới đây thôi, cũng muộn rồi."

Cô tiễn Tang Tri Tửu ra đến cửa: "Nay ta có chút bận rộn, làm lỡ khá nhiều thời gian.

Ngày mai không có như vậy, ngươi ăn cơm tối xong là có thể tới tìm ta."

Tang Tri Tửu không muốn buông tha bất kỳ một thời gian tập luyện nào: "Có thể ăn cơm tối cùng nhau không?"

Phàn Vụ sửng sốt một chút, nhớ tới chuyện buổi trưa hôm nay nhìn thấy Phàn Vũ tiến vào phòng nghỉ của nàng, đột nhiên nở nụ cười: "Ừm, đương nhiên.

Kỳ thực cơm trưa cũng được, nếu như ngươi không ngại.

Bắt đầu từ ngày mai đi, từ giữa trưa cũng có thể đến phòng nghỉ của ta, ta vừa lúc diễn một phân cảnh cùng ngươi chiều hôm đó luôn."

Tang Tri Tửu mắt sáng lên: "Ừm!"

Phàn Vụ vừa mở cửa, vừa nhắc nhở lại lần nữa: "Nhớ tới, nếu ngươi muốn chuyển đổi tư tưởng, quan trọng nhất phải là để bản thân mình tin tưởng trước.

"Gần đây nếu như có người hỏi ngươi yêu thích Alpha hay là Omega.

.

.

Đáp án của ngươi chỉ có thể là Alpha."

Tuy rằng không biết tại sao Phàn Vụ cố ý nhắc nhở về vấn đề kỳ quái này, nhưng Tang Tri Tửu vẫn gật đầu: "Ừm, ta biết rồi."

Phàn Vụ rất hài lòng.

Cửa phòng vừa mở ra, trùng hợp là, bên ngoài đúng lúc có một nhân viên khách sạn đi tới, đẩy một toa ăn nhỏ đem lên cho khách, đi ngang qua gian phòng của Phàn Vụ.

Bởi vì khoảng cách có chút gần, trên toa ăn mùi vị của các loại thức ăn trộn lẫn lại với nhau.

Tang Tri Tửu mũi vừa ngửi thấy, đột nhiên có cảm giác buồn nôn, nhịn không được, xoay người đụng phải ngực của Phàn Vụ, không khỏe nôn ra một trận.

Phàn Vụ cùng nhân viên khách sạn giật hết cả mình.

Phàn Vụ phản ứng rất nhanh, trực tiếp đỡ nàng vào trong phòng vệ sinh, để lại nhân viên khách sạn ở đó, nghi hoặc liếc mắt nhìn toa ăn nhỏ mình đang đẩy, sau đó đầu óc mơ hồ tiếp tục đi tiếp.

Trong phòng vệ sinh.

Tang Tri Tửu cuối cùng cũng ngừng nôn khan.

Phàn Vụ đúng lúc đưa tới một cái khăn mặt sạch sẽ: "Xảy ra chuyện gì? Ăn phải đồ gì không tốt sao?"

Cô săn sóc nhắc nhở: "Đoàn phim có một vị bác sĩ đi theo, ngươi có cần ta hẹn không, để nàng tới đây giúp ngươi xem một chút?"

Tang Tri Tửu vội vã vung vung tay.

Nàng tự nhận mình đối với hiện tượng này hiểu rõ nguyên nhân: "A.

.

.

Không cần không cần."

"Ta là vào buổi tối ăn không thấy ngon miệng, không có ăn cơm, cho nên mới bị như vậy."

"Trước đây vì đóng phim phải giảm cân, buổi tối không ăn đồ ăn, lúc đói bụng quá cũng sẽ giống như vậy."

Vừa mới dứt lời, nàng liền cảm giác dạ dày mình có chút chua, thật giống như chính mình có hơi tàn nhẫn.

Tang Tri Tửu có chút hối hận ——

Sớm biết thế thì nên nghe lời Lận Gia Hòa, lần này lại ở trước mặt "Mộ Nhất Ninh của nàng"* làm xấu mặt, cảm giác thật xấu hổ.

[*] chỗ này sở dĩ xưng hô như vậy là do chị nhà đang muốn tìm cảm giác yêu thích của nhân vật mình đang đóng.

Phàn Vụ có chút dở khóc dở cười.

Cô nói: "Khách sạn này ở tại thành phố điện ảnh và truyền hình, có cung cấp bữa ăn khuya, nếu thực sự đang đói bụng, tí nữa xuống nên gọi ít đồ ăn đi."

Tang Tri Tửu lắc đầu: "Sẽ mập."

Phàn Vụ hai mắt đánh giá nàng: "Ừm.

.

.

Nếu như là "Trần Duyệt", lại mập một chút cũng không sao."

"Thân thể của ngươi mới quan trọng hơn."

Tang Tri Tửu gật đầu.

Nàng vuốt bụng: "Vậy, ta đi ăn chút cháo, lấp đầy bụng liền ngủ."

Phàn Vụ gật đầu.

Cô lần thứ hai đem người đưa tới cửa, lần này, hai người cuối cùng cũng thuận lợi chào tạm biệt nhau.

Chờ khi trở lại phòng của mình, cảm giác thiêu đốt nơi dạ dày vừa nãy cũng biến mất.

"Ta đã nói rồi mà, buổi tối tuy rằng không ăn cơm, nhưng cả một hộp hoa quả salad lớn, ta đều ăn hết, làm sao có khả năng đói bụng thành như vậy được?" Nàng tự lẩm bẩm, từ bỏ dự định gọi bữa ăn khuya.

Sau khi rửa mặt, liền nằm dài trên giường nghỉ ngơi.

Tuy nói Phàn Vụ đưa ra kiến nghị đều là xuất phát từ công việc của hai người mà cân nhắc, nhưng ở vài phương diện khác, cô cũng xác thực có mục đích ngăn cản muội muội của mình thân cận với Tang Tri Tửu.

Vào giữa buổi trưa, khi Phàn Vũ lại mang theo hộp cơm đến, trong phòng nghỉ ngơi chỉ có Lận Gia Hòa cùng một vị chuyên gia trang điểm.

Phàn Vũ đứng ở cửa, sửng sốt một chút, dò hỏi: "Gia Hòa tỷ, Tửu Tửu đâu?"

Những ngày này, nàng cũng xem như ở trước mặt Lận Gia Hòa lăn lộn đến có chút quen thuộc.

Lận Gia Hòa nhìn nàng cười cười: "Tửu Tửu đi tìm đạo diễn bên kia ăn cơm, nàng dặn ta để lại cho ngươi đùi gà ngươi yêu thích, mau vào đi."

"Đi đạo diễn bên kia sao?" Phàn Vũ có chút không rõ, vừa đi vào vừa hỏi: "Làm sao đột nhiên qua bên kia ăn cơm?"

"Tửu Tửu có thể quen thuộc sao?"

Lận Gia Hòa qua loa, dù sao nghệ sĩ của mình vì đắp nặn nhân vật mà rơi vào tình cảnh đó, ra bên ngoài hít thở không khí cũng tốt.

"Hình như là bởi vì công tác cần, ta cũng không rõ.

.

."

"Không cần phải để ý đến nàng, chúng ta ăn là được."

Phàn Vũ có chút rầu rĩ không vui, nhưng vẫn gật đầu: "Biết rồi."

Lận Gia Hòa tay cầm hộp cơm qua bên cạnh nàng nhìn xuống: "A, ngươi mỗi ngày đều được ăn phong phú, Tửu Tửu còn nhớ để lại cho ngươi cái đùi gà, ngươi so với người khác đều nhiều hơn một cái a."

Phàn Vũ xấu hổ cầm lấy chiếc đũa: "Thật sao?

"Ngươi muốn ăn không, ta chỉ cho một mình ngươi."

Ngoại trừ không muốn để cho nàng nói chuyện yêu đương, Phàn Vụ ở những phương diện khác đối với nàng là cực kỳ tốt.

Có thể không ai biết nhưng, việc ăn, mặc, ở, đi lại của Phàn Vũ kỳ thực đều là dùng những thứ tốt nhất.

Ví dụ như hộp cơm trong tay nàng, dinh dưỡng trong đây nhiều hơn gấp nhiều lần hộp cơm bình thường, ngay cả bản thân Phàn Vụ cũng không có, chỉ yêu cầu hậu cần chuẩn bị cho một mình nàng.

Lận Gia Hòa lắc đầu: "Không cần, ngươi ăn đi.

Ta ăn đủ rồi."

Phàn Vũ cười gật đầu, làm bộ không có chuyện gì nữa, cúi đầu ăn cơm.

Lúc này, nàng còn ở trong lòng an ủi mình, Tang Tri Tửu đi đạo diễn bên kia, khả năng chỉ là một sự ngẫu nhiên.

Nhưng trên thực tế, bắt đầu từ ngày đó, nàng mỗi ngày buổi trưa chỉ có thể ăn cơm trưa cùng Lận Gia Hòa.

Từ lúc đó trong đoàn phim, Phàn Vụ cùng Tang Tri Tửu đi đâu cũng như hình với bóng, từ lúc diễn cho đến lúc ở bên ngoài.

Bất cứ ở một góc nào của đoàn phim, nơi nào có Phàn Vụ xuất hiện, Tang Tri Tửu liền nhất định sẽ cách đó không xa.

Thậm chí một buổi tối nào đó, Phàn Vụ thậm chí lấy lí do "Tang Tri Tửu tối nay muốn qua đây", liền đem Phàn Vũ đưa ra gian phòng của mình.

Phàn Vũ trong lòng cuối cùng cũng nổi lên lo sợ.

Ngày nào đó, thừa dịp Tang Tri Tửu đang không có cảnh quay, đang ngồi trong sân thổi quạt nhỏ nghỉ ngơi, Phàn Vũ chưa từ bỏ ý định tiến tới.

Tang Tri Tửu coi nàng là bạn bè trong đoàn phim, nhiệt tình mời nàng ăn trái cây.

Phàn Vụ có chút tâm sự, sau khi nuốt một miếng quýt, không nhịn được dò hỏi: "Tửu Tửu.

.

.

Ta có thể hỏi ngươi một vấn đề không?"

Tang Tri Tửu hơi kinh ngạc, thu hồi lại ánh mắt đang nhìn Phàn Vụ đang đứng cách đây không xa.

"Vấn đề gì, ngươi hỏi đi."

Phàn Vũ mím mím môi: "Ngươi, ngươi hiện tại là yêu thích Alpha, hay là yêu thích Omega vậy?".