- Yên tâm, thần lực của ta còn có thể chống đỡ rất lâu, hơn nữa thực lực tâm ma mạnh hơn quá khứ, các ngươi sẽ sụp đổ nhanh hơn.

Hoàn Mộc chủ nhân lạnh lùng nói ra.

Hai người lao vào chém giết.

Biết rõ là Tâm Ma Chi Chủ làm tất cả, đâm lao phải theo lao, Vô Gian Môn và Nữ Oa trận doanh đã sớm có thù hận sâu không đội trời chung.

- Nguyên đạo nhân.

Cộng Công phẫn nộ gào thẻ, phủ ảnh phô thiên cái địa chém vào vô tận phất trần, tất cả đều bị ngăn cản.

Nguyên lão nhân phòng ngự quá lợi hại.

Cộng Công hoàn toàn bị chế trụ.

Bành bành bành.

Thần Nông thị thống lĩnh Bàn Cổ Khai Thiên trận đại chiến Mặc Trúc Đạo Tổ.

Bản tôn và phân thân Huyết Hộc Ma Tổ lúc này bay vào đại quân của đối phương, trợ giúp đại quân chém giết Nữ Oa trận doanh.

Lúc này nhìn sang, hai đại trận doanh đã có một tồn tạiđuứng đàu tự do, đó chính là —— Hậu Nghệ!

Vốn dị tộcThứ Tu Đại Ma Thần chém giết với Hậu Nghệ, tuy hai dị tộc đã rút lui, Hậu Nghệ hiện tại có hai lựa chọn, trợ đại quân đối phó đại quân Vô Gian Môn. Một khác là chém giết với cao thủ đồng cấp, Hậu Nghệ cũng hiểu mấu chốt của lần giao thủ này chính là Tâm Ma Chi Chủ.

Dù sao hai phe đại quân giao chiến, Vô Gian Môn mặc dù có Huyết Hộc Ma Tổ trợ giú, đối phương có Phục Hy thị trợ giúp, hai bên đại chiến không ngớt, Vô Gian Môn vẫn lâm vào hạ phong.

- Tâm ma.

Hậu Nghệ mục tiêu tập trung Tâm Ma Chi Chủ.

- Tâm Ma, nhận lấy cái chết.

Kỷ Ninh ba đầu sáu tay, cầm sáu thần kiếm trong tay, hắn chém giết cận thân thể hiện thực lực kinh người.

- A di đà phật.

Giác Minh Phật Tổ đứng ra, bàn tay màu vàng đánh thẳng vào Tâm Ma Chi Chủ.

Toại Nhân Thị chém mộc trượng sau đó hóa thành hỏa diễm bay tới.

- Ha ha ha, chỉ bằng các ngươi cũng muốn ngăn cản ta sao?

Tâm Ma Chi Chủ vừa thoát khỏi trói buộc đạt được tự do, hắn đang nghẹn một bụng, hiện tại Kỷ Ninh, Giác Minh, Toại Nhân Thị đánh tới, hắn cũng thi triển ba đầu sáu tay, chỉ thấy sáu đầu cánh tay của hắn hóa thành dòng sông.

Dòng sông rất mạnh, mặc dù Kỷ Ninh kiệt lực ngăn cản vẫn bị va chạm bay ngược, đó là lực lượng mang tính nghền áp.

Ầm!

Giác Minh Phật Tổ cũng bị đánh bay.

Ầm!

Toại Nhân Thị lảo đảo lui về phía sau.

Ba người đều có thần thông hộ thể, không có nguy hiểm phải chết, nhưng mà Tâm Ma Chi Chủ chỉ thi triển ba đầu sáu tay, biến hóa thành sáu nhánh sông! Chỉ ba nhánh sông đã có thể áp chế bọn họ, nói cách khác cần sáu Tổ Thần đỉnh cấp như Kỷ Ninh mới có thể chế trụ Tâm Ma Chi Chủ thực lực Tổ Thần đỉnh phong, hiển nhiên Nữ Oa trận doanh không có thực lực như vậy.

Ba nhánh sông áp chế đám người Kỷ Ninh, còn có ba nhánh sông áp chế Toại Nhân Thị.

- Toại Nhân Thị, chết đi.

Tâm Ma Chi Chủ quát lạnh như băng.

Kỷ Ninh, Giác Minh đều có thần thể sánh ngang Tiên Thiên Linh Bảo cực phẩm, cực kỳ khó giết.

Toại Nhân Thị là thần thể có thể hóa hỏa diễm, tuy khó giết nhưng lại dễ giết hơn so với Kỷ Ninh, Giác Minh.

Đúng lúc này ——

- Ân?

Bỗng nhiên Tâm Ma Chi Chủ ẩn ẩn có cảm giác kinh hãi, hắn lập tức quay đầu nhìn lại.

Hắn nhìn nơi xa xa có Hậu Nghệ đang đứng.

Hậu Nghệ đang lạnh lùng nhìn sang nơi đây, trong tay đang cầm cung thần cổ xưa, trong tay hắn còn có mũi tên màu den.

- Hậu Nghệ?

Tâm Ma Chi Chủ cười lớn vang vọng cả hư không.

- Hậu Nghệ, ha ha ha, ta không sợ nhất chính là tiễn thuật, đến đây đi, đến đây đi.

Hậu Nghệ lại trầm mặc bình tĩnh, một tay cầm cung, tay kia kéo tên.

Ông ~~~~

Kéo căng cây cung.

Đầu mũi tên chỉ tẳng vào Tâm Ma Chi Chủ.

Cả chiến trường lâm vào bình tĩnh lạ thường, tất cả tiên ma nơi đây lại cảm ứng được áp lực to lớn, đó là áp chế tâm linh.

- Đây là?

Ngay cả Thứ Tu Đại Ma Thần, Đao Tôn đang xem cuộc chiến cũng biến sắc.

- Cung tiễn thuật này thật đáng sợ!

Thứ Tu Đại Ma Thần lẩm bẩm nói:

- Hậu Nghệ thật là lợi hại, thế giới thổ dân này quá mạnh.

- Thật lợi hại.

Đao Tôn cũng cảm thấy áp lực.

Ngay cả Nguyên lão nhân đang chém giết với Cộng Công cũng quay đầu nhìn sang Hậu Nghệ, hắn cũng dạt tới tâm lực tầng thứ năm, hắn có thể cảm giác được tâm lực Hậu Nghệ tầng thứ năm, dây cung của Hậu Nghệ vào lúc này mang theo uy áp vô hình đáng sợ, đây là một loại tâm lực, thần lực, hồn phách kết hợp hoàn mỹ với nhau tạo thành cung tiễn đáng sợ.

- So với một tiễn năm xưa hắn bắn chết Kim Ô Yêu Hoàng còn đáng sợ hơn nhiều.

Phục Hy thị cũng quan sát cảnh này và than thở.

- Mũi tên này...

Kỷ Ninh cũng cảm thấy nội tâm hồi hộp, tuy cung tiễn không phỉa nhắm vào mình nhưng có cảm giác như thỏ trắng gặp lão hổ, mặc dù lão hổ đang ngủ nhưng thỏ trắng run rẩy không chịu nổi.

- Mũi tên này...

Ngay cả Vạn Ma Chi Chủ cũng biến sắc, thời điểm đại chiến phá diệt lần trước hắn không đặt Hậu Nghệ vào mắt, mũi tên Hậu Nghệ không đuổi kịp hắn, nhưng bây giờ đối mặt này một mũi tên này, cho dù hắn là Vạn Ma Chi Chủ cũng không cách nào trốn tránh, hắn phải nhanh chóng ngăn cản mũi tên này.

Cảm giác uy hiếp cực kỳ đáng sợ.

Ngay cả Tâm Ma Chi Chủ thực lực mạnh nhất cũng kinh hãi như thế nhưng hắn có lòng tin tuyệt đối vào mình.

- Chết đi.

Tâm Ma Chi Chủ thu hồi bốn cánh tay đang chém giết Toại Nhân Thị, bốn đầu dòng sông lao nhanh.

XÍU...UU!.

Dây cung thu hồi.

Chỉ thấy mũi tên xẹt qua không gian, mũi tên trong quá trình bay đi hấp thu lực lượng trong thiên địa, thiên địa nguyên lực và hỗn độn chi lực hội tụ cực nhanh, thanh thế của mũi tên càng ngày càng lớn, lúc này mũi tên bay đi đã dài tới ngàn vạn trượng...

Dường như cầu vồng thật lớn xẹt qua hư không.

Các đại năng trên chiến trường đều cảm thấy áp lực.

- Ha ha ha...

Tâm Ma Chi Chủ cười như điên, hắn lại tấn công Toại Nhân Thị, bốn dòng sông lao nhanh, Toại Nhân Thị hóa thành hỏa diễm nhưng bị tiêu tan nhanh chóng, lúc tiêu hao không còn chính là lúc Toại Nhân Thị đã chết.

- XÍU...UU!.

Hào quang như cầu vồng bắn tới trước mặt Tâm Ma Chi Chủ, tốc độ mũi tên không cho phép Tâm Ma Chi Chủ trốn tránh, Tâm Ma Chi Chủ cũng khinh thường tránh né, ánh mắt của hắn cũng nhìn lên mũi tên như cầu vồng kia, đối với hắn mà nói Hậu Nghệ uy danh ngập trời cũng chẳng có gì, thứ có thể uy hiếp tới hắn chính là mũi tên nhìn như không ngờ trước mặt.

Trong nội tâm kinh hãi làm cho Tâm Ma Chi Chủ không dám có một tia chủ quan, hắn biểu hiện ra hung hăng càn quáy và phóng đãng nhưng lúc mũi tên bay tới lại vô cùng cẩn thận.