Bởi vì cuộc chiến số mệnh đã bắt đầu, đại năng Vô Gian Môn cũng sẽ tham gia vào cuộc chiến cuối cùng lần này.

- Bây giờ là chúng ta chiếm hữu ưu thế!

Tam Thanh đạo nhân lạnh lùng nói:

- Cũng không cần vội vã phát động cuộc chiến cuối cùng, thế nhưng Vô Gian Môn lại khác... Bọn chúng hiện tại hơi lâm vào yếu thế, một khi thực thắng lợi vô vọng, bọn chúng sẽ động thủ, Toại Nhân Thị, Kỷ Ninh, hai người các ngươi tốc độ nhanh nhất, thời khắc mấu chốt hai người các ngươi phải phòng ngừa Vô Gian Môn đánh lén.

- Ân.

Toại Nhân Thị gật đầu.

- Tốt.

Kỷ Ninh cũng gật đầu.

Hai người bọn họ đều có cửu giác điện xà độn thuật, cho dù Vô Gian Môn muốn động thủ, hai người bọn họ phát hiện cũng có thể ngăn chặn.

- Bên phía chúng ta cũng xuất hiện thương vong rồi.

Như Lai nói khẽ.

- Thương vong khó mà tránh khỏi.

Trong mắt Toại Nhân Thị bắn ra thần quang, chiến ý ngập trời, trầm giọng nói,

- Có đôi khi, thắng lợi nhất định phải dựa vào máu tươi đúc thành.

Năm đó Nhân tộc quật khỏi trong nghịch cảnh, chính là Toại Nhân Thị suất lĩnh, cũng sử dụng máu tươi và xương trắng đúc thành huy hoàng của Nhân tộc..

Kỷ Ninh cũng yên lặng nhìn xem.

- Lôi thôi sư huynh.

Bỗng nhiên Kỷ Ninh nhìn thấy trong ‘Nữ Oa Bổ Thiên trận’ có thân ảnh của lôi thôi đạo nhân, hắn chính là đại sư huynh lúc còn ở Hắc Bạch học cung.

- Không nghĩ tới hắn cũng thành Thuần Dương Chân Tiên.

Kỷ Ninh thầm than.

- Lúc này không đột phá thành Chân Tiên, có lẽ còn có thể tránh né đại chiến.

Đại năng giả đều có đệ tử hoặc thân nhân.

Nếu như thực lực không được, chỉ là Thiên Tiên cũng không thể tham gia cuộc chiến, như con gái Minh Nguyệt của Kỷ Ninh, như đệ tử Mộc Truyền chân nhân của Xích Minh Đạo Tổ đều là Thiên Tiên, bọn họ tham gia không có ý nghĩa. Mặc kệ như thế nào Nữ Oa trận doanh cũng phải lưu lại hỏa chủng cho mình, những thiên tài này không cần tham chiến, về phần như Thu Diệp, Thanh Nhai, Tiểu Vũ càng không phải Thiên Tiên, bọn họ không có tư cách tham chiến.

Nếu như đạt tới Thiên Thần Chân Tiên thì khác, lôi thôi sư huynh, Đông Cát Bồ Tát có là thiên tài cũng phải tham gia đại chiến.

Trừ phi có đại năng địa vị cực cao trong Nữ Oa trận doanh muốn bảo vệ bọn họ, ví dụ như Tam Thanh đạo nhân, Như Lai, Toại Nhân Thị, Kỷ Ninh... Chỉ cần bọn họ muốn bảo vệ Thiên Thần Chân Tiên, giả thiết con gái Kỷ Ninh thành Thuần Dương Chân Tiên. Kỷ Ninh không muốn con gái mạo hiểm, Nữ Oa trận doanh hoàn toàn đáp ứng tâm tư của Kỷ Ninh.

Mặc dù là đại năng cũng ít khi làm vậy, cho dù có làm như thế tối đa chỉ bảo vệ một hai người mà thôi.

Như Bồ Đề Đạo Tổ... Hắn không bảo vệ bất cứ đệ tử nào dưới trướng của mình! Tất cả đều lên chiến trường!

- Thiên tài chói mắt năm đó, hôm nay cũng chỉ là quân cờ trên chiến trường.

Kỷ Ninh cảm giác lực lượng của con người hoàn toàn vô lực trong chiến trnah, cho dù là Chân Thần Đạo Tổ cũng phải vô lực trước số mệnh.

Bởi vì song phương sử dụng một ít đại trận, tùy ý một kích đều vượt quá Chân Thần Đạo Tổ, gần với Đạo Tổ đỉnh cấp.

...

Đại quân song phương chém giết giao chiến nửa canh giờ liền lui quân. Bởi vì loại chém giết kiệt lực như thế tiêu hao pháp lực phi thường to lớn. Bởi vì gần như tất cả tiên ma trong tam giới đều giao chiến... Bất kể Nữ Oa trận doanh hay là Vô Gian Môn đều cung ứng rất nhiều đan dược, cho nên chỉ có thể chiến đấu nhiều tràng.

Mỗi một hồi, song phương đều cẩn thận từng li từng tí, tận lực kéo một khối thịt trên người đối phương xuống, cố gắng tìm kiếm sơ hở của đối phương.

Ngày đại chiến đầu tiên, trong Nữ Oa trận doanh có sáu trăm mười hai Thiên Thần Chân Tiên chết trận, ba trăm hai mươi vạn Thiên Tiên vẫn lạc. Tán tiên tán ma vô số kể... Vô Gian Môn chết một trăm hai mươi hai Thiên Thần Chân Tiên, một trăm tám mươi chín vạn Thiên Tiên, tán tiên thần ma nhiều vô số kể.

Chiến đấu ngày thứ sáu. Nữ Oa trận doanh chết chín trăm hai mươi lăm Thiên Thần Chân Tiên, hơn năm trăm sáu mươi hai vạn Thiên Tiên vẫn lạc, tán tiên thần ma vô số kể... Vô Gian Môn chết năm trăm ba mươi mốt Thiên Thần Chân Tiên, hơn bảy trăm năm mươi lăm vạn Thiên Tiên, tán tiên thần ma vô số kể...

Chiến tranh ngày thứ mười chín...

Chiến tranh ngày thứ hai mươi sáu.

Song phương kiệt lực suy nghĩ tìm sơ hở của đối phương, mỗi một lần giao phong đều cẩn thận từng li từng tí, chết tổn thương thế xem như rất nhỏ, dù sao lần này là tất cả thần ma trong tam giới tham gia.

Chiến tranh ngày sáu mươi chín, ngày hôm nay giao phong cuồng bạo và kịch liệt hơn rất nhiều, ngày hôm nay có quá nhiều Thiên Thần Chân Tiên vẫn lạc, bởi vì Vô Gian Môn và Nữ Oa trận doanh đồng thời âm thầm mang trùng thú ra sử dụng, đại quân trùng thú tỏa ra uy thế cuồn cuộn, lập tức ảnh hưởng cân đối chiến cuộc, xuất hiện chém giết đại quy mô.

- Lui.

Hiên Viên Hoàng Đế bắt đầu hạ lệnh.

Nữ Oa trận doanh và Vô Gian Môn cũng bắt đầu lui binh, hào khí chiến trường vô cùng khốc liệt, vô số ánh mắt tiên ma vô cùng điên cuồng, những người có thể tu luyện thành tiên ma... Cũng chưa muốn lui, đều liều chết muốn giết chết đối phương.

- Trùng thú của chúng ta ít hơn chúng một ít.

Phục Hy thị nhíu mày.

- Bọn chúng đạt được khôi lỗi pháp môn của Vạn Vật Chi Chủ, đạt được pháp môn bồi dưỡng trùng thú cũng không có gì lạ.

Tam Thanh đạo nhân lạnh lùng nói:

- Tuy trùng thú của chúng nhiều hơn chúng ta một ít nhưng tất cả đều nằm trong khống chế.

- Trường Thanh kiếm tiên...

Kỷ Ninh lắc đầu.

Phản đồ Trường Thanh, Kỷ Ninh vẫn muốn chém giết hắn.

Không nghĩ tới trong chém giết ngày hôm nay, bởi vì song phương đại quy mô sử dụng trùng cho nên phá hư cân đối, Trường Thanh kiếm tiên gặp hiểm cảnh lại đột phá! Cái gì cảm ứng Thiên Đạo, hiểu ra một đầu Thiên Đạo, Trường Thanh kiếm tiên lúc ấy liền nuốt Đại La tiên đan và mau chóng đạt tới Đại La Kim Tiên ( Đạo Tổ), hắn đột phá liền bị Nữ Oa trận doanh điên cuồng tiến công, hắn trở thành tiêu điểm, sau khi bị vây công... Trường Thanh kiếm tiên chết còn nhanh hơn.

Trong mấy giây trở thành Đạo Tổ, Trường Thanh kiếm tiên đã bị hơn mười đại trận vây công diệt sát tại chỗ.

Gần như tất cả tiên ma trong tam giới đều tụ tập tại nơi này, ai chói mắt nhất, ai hấp dẫn đại lượng ‘hỏa lực’, trừ khi có thực lực đứng đầu, nếu không thật cách cái chết không xa..

- Trận chiến này chết quá nhiều người.

Thần Nông thị thở dài.

- Không có cách nào.

Toại Nhân Thị cố nén đau lòng.

Kỷ Ninh cũng cảm thấy khó chịu.