- Cho dù sư phụ ta Bồ Đề, có thể ở thời gian duy độ khác mở ra Tà Nguyệt Đại thế giới, cũng không thể luyện chế ra pháp bảo ổn định thời không.

Pháp bảo ổn định thời không, rất khó có được.

Hơn nữa cái pháp bảo này, chính là Hỗn Độn kỳ bảo.

...

Kỷ Ninh khát vọng nhất chính là thời gian.

Mà Khuy Thiên Thái Hạo Tháp, có thể làm thời gian dài gấp 10 lần, thậm chí nguyện ý tiêu hao lượng lớn pháp lực, còn có thể làm tốc độ chảy thời gian nhanh hơn. Quan trọng nhất là... Cái bảo vật này ở trong Thế Giới lao lung, hơn nữa ngay ở trên người một tên Chân Thần!

- Thích Ngục Chân Thần?

Kỷ Ninh nhíu mày.

Có được Khuy Thiên Thái Hạo Tháp, đúng là Thích Ngục Chân Thần.

Nhưng tên Chân Thần này, có thể nói là Chân Thần đáng sợ nhất trong cả Thế Giới lao lung, cơ hồ tất cả Chân Thần Chân Tiên bị giam giữ ở đây đều biết chuyện xưa của hắn, bất quá biết rõ hắn có Khuy Thiên Thái Hạo Tháp lại cực kỳ ít, Kỷ Ninh sưu hồn tên Chân Thần kia, bởi vì là thủ hạ của Thích Ngục Chân Thần, mới biết được việc này.

- Rất khó đối phó a. Rõ ràng là Chân Thần, lại từng cùng Tổ Thần Tổ Tiên giao thủ qua. Tính cả Khuy Thiên Thái Hạo Tháp, khoảng chừng có ba kiện Hỗn Độn kỳ bảo.

Kỷ Ninh âm thầm nói thầm.

- Tổ Thần Tổ Tiên... Đặt ở Tam Giới, có lẽ xem như tầng thứ đứng đầu. Nói cách khác, thực lực của hắn là tiếp cận cấp độ lĩnh tụ.

- Tiêu hao hết lực lượng của hắn? Cũng không thể thực hiện được.

- Hắn cảnh giới cao, là cao thủ trong Thế Giới lao lung, có thể từ trong Hỗn Độn hấp thu lực lượng của tù phạm Chân Thần Chân Tiên.

Kỷ Ninh thầm nghĩ.

Phải lĩnh ngộ Hỗn Độn chi đạo, mới có thể từ trong Hỗn Độn hấp thu lực lượng, một khi có thể hấp thu lực lượng từ trong Hỗn Độn, liền không lo lắng lực lượng sẽ tiêu hết sạch.

Như Tổ Thần Tổ Tiên, mỗi người đều có thể làm được.

Chân Thần Chân Tiên, chỉ có số rất ít có thể làm được, Thích Ngục Chân Thần hiển nhiên là một cái bên trong.

- Làm sao bây giờ? Làm sao mới có thể đối phó hắn?

Kỷ Ninh suy nghĩ.

- Pháp bảo Trích Tinh phủ của ta, bị ta đặt ở Tà Nguyệt Đại thế giới. Nhưng mặc dù về Tà Nguyệt Đại thế giới một chuyến, mang theo một đám Thiên Tiên Tán Tiên kia bố thành La Hầu Trận. Cách cấp độ lĩnh tụ vẫn chênh lệch rất nhiều.

Kỷ Ninh đã giao thủ với cấp độ lĩnh tụ.

Ma Thủ Đạo Tổ chỉ dùng một tay, liền đánh bại mình khống chế Vạn Vật Sứ Giả, đương nhiên Ma Thủ Đạo Tổ ở trong cấp độ lĩnh tụ cũng coi như một cái công kích rất mạnh.

Mà Thích Ngục Chân Thần chỉ là cùng Tổ Thần Tổ Tiên giao thủ bảo trụ tánh mạng, luận thực lực chỉ sợ cùng mình khống chế Vạn Vật Sứ Giả không sai biệt lắm.

- Có lẽ Kiếm Lực của ta đạt tới tầng thứ năm, sẽ có hy vọng.

Kỷ Ninh nói thầm.

******

Kỷ Ninh tiếp tục ở trong Thế Giới lao lung tiến hành từng tràng chiến đấu, không đơn thuần là Chân Thần, ngay cả Chân Tiên Kỷ Ninh cũng bắt đầu đi giao thủ.

Hắn không ngừng tìm hiểu Bắc Hưu Thế Giới Thần lưu lại kiếm pháp ảo diệu, khát vọng mau chóng đạt tới Kiếm Lực tầng thứ năm.

Thế nhưng mà...

Mặc dù hắn không ngừng tiến bộ, vẫn như trước chênh lệch một tia, loại cảm giác này đủ để làm người nổi điên. Nhưng Kỷ Ninh rất tỉnh táo, hắn hiểu, chỉ cần hắn một mực tiến bộ, cuối cùng sẽ có một ngày đột phá.

...

Thời gian trôi qua, từng ngày từng tháng...

Trong Tam Giới.

Chuyên Húc giới vực Đế Khâu Đại Thế Giới, lại một hồi chiến tranh giới vực đang tiến hành.

Đây là trận chiến tranh giới vực thứ hai sau Hoàng Đế giới vực, luận quy mô thì nhỏ hơn ở Hoàng Đế giới vực rất nhiều, thế nhưng so với rất nhiều giới vực trước, như Xích Minh giới vực... thì lớn hơn nhiều.

Trận doanh Nữ Oa tham chiến, có tất cả hơn tám trăm tên Thiên Thần Chân Tiên.

Một phương Vô Gian Môn, thì có hơn sáu trăm tên Thiên Thần Chân Tiên cùng với Khôi Lỗi phụ trợ.

- Trận chiến tranh này thắng thua khó liệu.

Bích U Đạo Tổ đứng ở trên tường thành nghiêng nhìn.

Hắc Y Thần Vương cười nói:

- Thắng thua khó liệu rất bình thường, số mệnh chi tranh, vốn là lẫn nhau tranh giành số mệnh. Chỉ cần đừng tái xuất hiện yêu nghiệt như Kỷ Ninh thì tốt rồi.

- Thượng Cổ ra một Hậu Nghệ, Tam Giới ra một Kỷ Ninh, đã đủ nhiều. Trận doanh Nữ Oa lại ra một yêu nghiệt như vậy, chúng ta dứt khoát nhận thua ở số mệnh chi tranh là tốt rồi.

Bích U Đạo Tổ lắc đầu.

- Ân, Hậu Nghệ kia rất đáng sợ.

Hắc Y Thần Vương cảm thán nói.

- Chưa nghe nói qua hắn dùng búa lợi hại, quá khứ không phải một mực dùng mũi tên sao, dùng mũi tên là đánh xa, dùng búa là cận chiến, khác biệt lớn lắm, vì sao dùng búa cũng lợi hại như vậy.

- Nghe nói Hậu Nghệ đã từng bổ chém qua Quế Thụ trên Thái Âm tinh.

Bích U Đạo Tổ cười nói.

- Quế Thụ há dễ chém như vậy, có thể bổ chém chết Quế Thụ, như vậy thực lực của hắn chỉ sợ đã có thể hủy diệt toàn bộ Thái Âm tinh. Trước kia cũng sớm nghe nói, Đại đệ tử của Bồ Đề một mực ở dưới chân núi đốn củi, hiện tại xem ra, Hậu Nghệ một mực không có buông tha a.

- Chỉ là ta lo lắng...

Bích U Đạo Tổ nhíu mày.

- Dùng búa lợi hại như vậy, nhưng dù sao thiên phú của Hậu Nghệ ở trên cung tiễn mới cao nhất, không biết hôm nay cung tiễn của hắn, đã lợi hại thành cái dạng gì.

- Ân, là cái phiền toái, nếu như cung tiễn của hắn thật sự quá mức lợi hại, chỉ sợ đến lúc đó chỉ có để cho Hoàn Mộc sư thúc hoặc Ma Chủ đi ngăn cản.

Hắc Y Thần Vương cảm khái.

- Ân.

Bích U Đạo Tổ cũng gật đầu, lập tức cảm thán.

- Cách quyết chiến cuối cùng nhất cũng sắp rồi, Kỷ Ninh kia yêu nghiệt không thua kém Hậu Nghệ chút nào. Thậm chí luận trình độ phát triển càng kinh người hơn. Ngắn ngủi mấy trăm năm, liền luyện thành kiếm thuật siêu việt Thiên Đạo cực hạn. Thiên phú tuyệt thế Kiếm Tiên như vậy... cho hắn vạn năm thời gian, ai biết sẽ trở thành cái dạng gì, chỉ sợ lại là một Hậu Nghệ mới.

Hắc Y Thần Vương cũng gật đầu.

Trước kia hắn một mực không có để ý Kỷ Ninh, nhưng trận chiến ở Trục Lộc Đại Thế Giới, đặc biệt là về sau tràng cảnh Kỷ Ninh cùng Ma Thủ Đạo Tổ giao thủ, cũng làm cho Hắc Y Thần Vương chính thức kiêng kị Kỷ Ninh, hơn nữa hắn cũng thừa nhận, tiềm lực của Kỷ Ninh đáng sợ đến bực nào.

...

Hàn Băng tinh.

Trong Thế Giới lao lung.

Năm năm tuế nguyệt, đảo mắt đã qua.

Từ năm đó sau khi lọt vào ám sát, đi vào Thế Giới lao lung một lòng chiến đấu tôi luyện, tìm hiểu kiếm pháp huyền diệu, đã qua năm năm.