Mãng Hoang Kỷ

Chương 148: Một viên đá làm dấy lên cả ngàn cơn sóng

Bạch vu nữ nhìn thấy uy lực Vũ Thủy Kiếm Vực của Kỷ Ninh thì lòng lạnh như băng đóng: "Đường sống. Ta còn có đường sống sao?" Lúc này nàng vận chuyển bí pháp của giáo phái. Toàn bộ tinh hoa của máu thịt đều chuyển thành nguyên lực rồi bắt đầu ngưng tụ lại. Toàn thân bắt đầu chuyển sang màu đỏ máu mờ mờ.

Mười hai con cổ trùng(sâu độc) nằm sâu trong Tử Phủ cũng bắt đầu thức dậy. Những cổ trùng nàng mang theo cũng bắt đầu rục rịch.

"A." Ở xa xa, Kỷ Ninh lắc đầu. Xem ra cô gái này đã bị Bắc Sơn Hồ bắt ép tới mức phải liều chết đánh nhau rồi.

Lúc này, Kỷ Ninh chuẩn bị thi triển ra Thủy Hỏa Liên Hoa để đưa tiễn cô gái này lên đường đi hoàng tuyền thì.

Bỗng nhiên...

"Chúng ta nhận thua!" Một âm thanh nặng nề vang lên.

"Sao?" Kỷ Ninh kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn lên. Chỉ thấy ở gian phòng xa xa, Bắc Sơn Hồ với vẻ mặt rất bình tĩnh, mỉm cười về phía Kỷ Ninh nói. "Không ngờ hôm nay có thể gặp được công tử Kỷ Ninh thiên tài như vậy. Luyện khí mới Tử Phủ tiền kỳ...mà đã ngộ ra Đạo Chi Vực Cảnh. Bội phục bội phục. Thua dưới tay công tử Kỷ Ninh. Bắc Sơn Hồ ta thua tâm phục khẩu phục."

Bạch vu nữ kinh ngạc nhìn về phía Bắc Sơn Hồ. Nàng nhớ rõ ràng lúc trước Bắc Sơn Hồ còn điên cuồng thế nào, thật sự ép nàng liều mạng với Kỷ Ninh. Nhưng hiện tại, chỉ trong chớp mắt nàng chưa nhận thua mà Bắc Sơn Hồ đã nhận thua.

Trận chiến này. Nàng đại diện cho Bắc Sơn Hồ, tiền đặt cược cũng là Bắc Sơn Hồ bỏ ra. Nên Bắc Sơn Hồ nhận thua thì trận chiến này cũng kết thúc.

"Vù vù."

Mái tóc đen được Bạch vu nữ thu lại, từ dài hơn trăm trượng về chỉ còn dài đến hông.

"Công tử Kỷ Ninh đã thắng." Tử Y cô nương hô lớn. Nàng cũng thay đổi cách xưng hô với Kỷ Ninh. Lúc trước nàng chỉ nói 'Bắc Sơn Bách Vi phái ra người tu tiên'. Nhưng hiện tại đã xưng hô công tử Kỷ Ninh. Bởi vì nàng cực kỳ hiểu rõ việc một Tử Phủ tu sĩ ngộ ra Vũ Thủy Kiếm Vực đại biểu cho cái gì.

Thông thường phải Nguyên Thần đạo nhân mới có thể đạt tới cảnh giới Đạo Chi Vực Cảnh.

Mà Tử Phủ tu sĩ có thể ngộ ra được Đạo Chi Vực Cảnh thì đúng là thiên tài yêu nghiệt thực sự. Thậm chí cả những người có bản lĩnh lớn chuyển thế. Theo những gì nàng nghe nói về những tồn tại này khi còn sống cũng không được như vậy. Cho dù có tu luyện pháp môn luyện khí đứng đầu thì vẫn phải đợi đến lúc trở thành Nguyên Thần đạo nhân thì mới có thể đạt được tầm cỡ này.

Nếu như lúc trước là vì gia thế Bắc Sơn Bách Vi và Bắc Sơn Hồ làm nàng phải đối đãi cẩn thận thì bây giờ nàng phải thật sự kính nể một thiên tài yêu nghiệt như Kỷ Ninh.

Cần phải biết...

Nếu đạt tới Nguyên Thần đạo nhân là đã trở thành nhân vật quan trọng rồi. Còn nếu trở thành tiên nhân thì phủ An Thiền Hầu sẽ phải chủ động nhờ vả. Còn hơn nữa thì sẽ có ảnh hưởng tới cả toàn bộ quận An Thiền. Thiên tài yêu nghiệt như thế, chỉ cần sống thì trăm phần trăm có thể trở thành Nguyên Thần đạo nhân. Còn tiên nhân sao? Người kia cũng có khả năng cực kỳ lớn.

"Công tử Kỷ Ninh còn muốn tiếp tục tham gia đổ chiến không?" Tử Y cô nương mỉm cười với Kỷ Ninh. Là một con hồ yêu(yêu quái cáo), nụ cười của nàng cũng đầy vẻ quyến rũ.

"Ha ha ha, công tử Kỷ Ninh đã ngộ ra cả Đạo Chi Vực Cảnh thì còn ai dám đánh nữa?"

"Chúng ta cũng chẳng thể nào tìm ra được một Tử Phủ tu sĩ ngộ ra Đạo Chi Vực Cảnh khác. Dù có mang lên đấu thì cũng lại thua tiếp thôi."

"Tốt nhất là kết thúc đổ chiến thôi."

"Linh Quả Tửu của đổ chiến lần này thuộc về công tử Bách Vi và công tử Kỷ Ninh rồi."

Mỗi gian phòng đều truyền tới tiếng cười.

Nếu không có thù oán gì thì ai lại dại dột đi đắc tội với thiên tài yêu nghiệt như thế chứ? Dù bọn họ là tinh anh trong môn phái, rất nhiều người là Vạn Tượng chân nhân. Nhưng muốn từ Vạn Tượng chân nhân lên tới Nguyên Thần đạo nhân vẫn rất khó. Kỳ thật bọn họ còn chưa biết thần hồn của Kỷ Ninh đã đạt tới cấp độ 'thần thức'. Nếu mà biết được thì chắc chỉ còn nước trợn mắt há hốc mồm.

Phải biết rằng, với Vũ Thủy Kiếm Vực, thần thức, Kỷ Ninh đã vượt qua được thử thách của vị Tam Thọ đạo nhân để lại từ khi khai thiên tích địa, lấy được thần thông Trích Tinh Thủ.

Kỷ Ninh cũng biết. Thể hiện như vậy là đủ rồi. Nếu mình mà thi triển ra thần thông Trích Tinh Thủ...thì đúng là đâm đầu vào chỗ chết! Đương nhiên là mình vẫn có thể thi triển ra. Vì dù sao với biểu hiện yêu nghiệt như vậy, cho dù có đánh ra công kích mạnh tới cỡ nào. Người khác cũng sẽ đưa ra đủ loại lý do. Ví dụ như Kỷ Ninh học được thần thông nào đó, pháp bảo trong tay có chút đặc biệt. Cảnh giới lại cao...Tóm lại, thiên tài đều làm những việc khác người. Đó mới chính là bình thường.

"Công tử Kỷ Ninh." Trong gian phòng phía xa xa, Bắc Sơn Hồ mỉm cười nói lớn tiếng. "Ta vốn đối địch với Bắc Sơn Bách Vi nên có điều mạo phạm tới công tử. Nhưng không phải nhằm tới công tử, tất cả đều nhắm vào tên Bắc Sơn Bách Vi. Nếu có gì mạo phạm thì xin lượng thứ cho. Đồng thời ta cũng muốn nhắc nhở công tử Kỷ Ninh. Bắc Sơn Bách Vi vốn là một tên nham hiểm giảo hoatk. Ngươi đừng để hắn lừa."

Kỷ Ninh ngẩng đầu nhìn qua.

Hay cho một tên Bắc Sơn Hồ!

Lợi hại!

Lúc trước còn tranh giành hơn thua tới đỏ cả mắt. Vậy mà bây giờ, sau khi nhìn thấy mình thi triển ra Vũ Thủy Kiếm Vực thì lại giống như vừa tỉnh táo sau khi có một thùng nước lạnh đổ lên đầu vậy. Lại còn nói lảng sang chuyện đối đầu với Bắc Sơn Bách Vi để dịu đi quan hệ giữa hắn và mình, rồi lại chia rẽ quan hệ giữa mình và Bắc Sơn Bách Vi.

"Còn việc công tử Kỷ Ninh muốn vào Liệt Thiên kiếm phái...cũng sẽ không có vấn đề gì đâu." Bắc Sơn Hồ cười. Lúc trước hắn còn nói cả đời này Kỷ Ninh không thể bước vào Liệt Thiên kiếm phái, đảo mắt cái đã đổi ý rồi.

Kỷ Ninh thầm nghĩ. Không thể coi thường đám công tử ở hầu phủ được.

"Bắc Sơn Hồ. Da mặt ngươi dày thật đấy. Chẳng lẽ với tư chất của huynh đệ Kỷ Ninh ta lại không thể vào được môn phái nào sao?" Bắc Sơn Bách Vi lập tức cười ha hả. "Còn về việc quan hệ với ngươi ư? Cả thành An Thiền này ai mà không biết tới thanh danh của ngươi. Ai lại không biết cách làm người của Bắc Sơn Bách Vi ta?"

"Lâu ngày mới biết lòng người. Miệng thơn thớt, dạ ớt ngâm. Ngươi nghĩ rằng ta không nhìn thấu ngươi sao?" Bắc Sơn Hồ cười gằn.

"Sao, vậy ta xem ngươi nhìn thấu tới chỗ nào của ta rồi." Bắc Sơn Bách Vi lắc đầu.

...

Bỗng nhiên, từ một cửa sổ gian phòng phía trên, một bóng người hóa thành đường sáng phi xuống. Lúc này đại trận phong cấm đã được thu lại, bóng người này bay thẳng đến cạnh Kỷ Ninh.

"Sao?" Kỷ Ninh nhìn cô gái ở trước mặt. Thoạt nhìn thì chắc chỉ tầm mười mấy tuổi, trời sinh đã có khí chất cao quý.

"Công tử Kỷ Ninh. Ta tên là Hồ Thủy. Ông nội của ta là chưởng giáo Thiên Xuyên Tông. Với thiên tử của công tử Kỷ Ninh...chỉ cần vào Thiên Xuyên Tông ta thì sợ rằng đến cả lão tổ tiên nhân cũng sẽ thu ngươi làm đệ tử." Người thiếu nữ xinh đẹp này có thân hình yểu điệu, trên đầu có cắm mấy cây trâm, đôi môi nhỏ nhắn nói ra âm thanh cực kỳ dễ nghe.

Kỷ Ninh kinh ngạc nhìn cô gái tên Hồ Thủy này.

Thiên Xuyên Tông?

Đó là môn phái nào vậy? Chưa từng nghe nói bao giờ. Được rồi, chính mình cũng chưa biết quá lòng bàn tay số tông phái ở quận An Thiền. Tại vì sinh ra ở Yên Sơn nên kiến thức cũng thiếu hụt nhiều.

"Hồ Thủy cô nương. Thiên Xuyên Tông của ngươi còn chưa xếp được vào mười tông phái đứng đầu quận An Thiền. Lại muốn mời công tử Kỷ Ninh gia nhập sao. Ha ha. Không khỏi có chút vọng tưởng đi." Một gã nam tử mặc đồ đen cũng bay từ trên cao xuống.

Vèo! Vèo! Vèo!

Từng bóng người bay xuống. Thậm chí cả Bắc Sơn Bách Vi, Hồn Vô Kỳ cũng đều xuống cả.

Bắc Sơn Bách Vi liền truyền âm tới Kỷ Ninh: "Kỷ Ninh. Tạm thời đừng đồng ý gia nhập bất kỳ môn phái nào."

"Ừ." Kỷ Ninh cũng hiểu đạo lý dục tốc bất đạt. Quận An Thiền có rất nhiều môn phái. Hơn nữa các loại phe cánh, quan hệ lại vô cùng phức tạp...Chọn môn phái chính là việc quan trọng của mình nên phải thận trọng.

Lúc này, Kỷ Ninh nhìn đám nhân vật lợi hại ở trước mặt. Những người này đều là thành viên của môn phái, bộ tộc và giáo phái. Bọn họ đều muốn tới để kết giao bằng hữu với Kỷ Ninh. Con người kiệt xuất như vậy., . .ai cũng đều vui vẻ kết giao. Còn ghen tị ư? Có lẽ cũng có chút ghen tị nhưng bọn họ hiểu được. Quận An Thiều có bao nhiêu thiên tài? Nếu cứ ghen tị này ghen tị kia thì cũng khỏi cần tu tiên luôn đi.

"Các vị!" Kỷ Ninh liền nói. "Ta với mới tới quận An Thiền không lâu. Mà chuyện gia nhập môn phái lại rất quan trọng. Nên ta cần phải thêm chút thời gian cân nhắc cẩn thận. Không thể nào trong nhất thời nửa khắc mà suy nghĩ đầy đủ được."

"Sao, được rồi. Chuyện lớn như vậy cũng không thể qua loa được."

"Công tử Kỷ Ninh. Ta là Nhạc San thuộc Mạnh tộc."

"Công tử Kỷ Ninh..."

Cả đám cùng bắt đầu trò chuyện. Với trí nhớ kinh người của người tu tiên, Kỷ Ninh cũng nhanh chóng biết thêm được một đống tên tuổi. Khi trước, rất nhiều người trong bọn họ đều không lộ diện. Bây giờ Kỷ Ninh kết bạn với cả đám thì mới hiểu được quận An Thiền ngọa hổ tàng long tới mức nào.

...

"Kỷ Ninh? Kiếm thuật?" Hỏa Càn đồng tử cũng hàn huyên đôi ba câu với Kỷ Ninh rồi lui ra ngay. Hắn mang đám tôi tớ đi ra khỏi động Vô Ưu, vừa đi vừa nhíu mày suy nghĩ. "Nếu là người đầu thai tới quận An Thiền thì chắc là người có bản lĩnh lớn chuyển thế. Hẳn là kiếp trước cũng ở quận An Thiền. Nhưng nghe nói trong mấy chục năm gần đây, không có vị bản lĩnh lớn am hiểu kiếm pháp nào chuyển thế. Cho dù có chuyển thế thì cũng phải có những tiên nhân bạn bè tới đón chứ chẳng phải đi gia nhập môn phái như thế này."

"Chẳng lẽ lại có rủi ro khi chuyển thế. Kiếp trước, hắn không phải người thuộc quận An Thiền sao?"

"Hay là còn nguyên nhân khác?"

Hỏa Càn đồng tử suy ngãm.

Hắn vốn cũng là tiên nhân chuyển thế, kiếp này cũng chưa sống được lâu lắm nên cũng chỉ có thể mơ hồ với ký ức của kiếp trước. Thỉnh thoảng mới nhớ ra một đoạn ngắn hoặc ngẫu nhiên cảm thấy có cái gì đó quen thuộc! Tuy không hoàn toàn nhớ ra ký ức của kiếp trước, nhưng khả năng tìm hiểu trận pháp, ngộ đạo...thì lại tăng lên rất nhiều. Hiển nhiên có thể ảnh hưởng được tới ký ức tiềm ẩn. Thực lực của hắn càng mạnh thì lại càng nhớ ra nhiều thứ, cho đến khi nhớ ra toàn bộ ký ức của kiếp truwóc.

Đương nhiên cũng có những người bản lĩnh lớn thực sự có thể làm hắn nhớ ra toàn bộ ngay. Nhưng việc đó quá khó khăn.

...

Bắc Sơn Hồ tới nói hai câu với Kỷ Ninh, đấu đá vài câu với Bắc Sơn Bách Vi xong thì liền dẫn đám người hầu rời đi.

Trên xe ngựa.

Bắc Sơn Hồ ngồi một mình trên xe, nhíu mày lại.

Hắn nhớ lại từng cảnh tượng ở động Vô Ưu. Ngay từ câu nói đầu tiên hắn nói với Bắc Sơn Bách Vi. Hắn cẩn thận nhớ lại toàn bộ...không ngừng suy ngẫm...

"Việc tranh đấu của ta và tên Bắn Sơn Bách Vi thì khỏi phải bàn. Nhưng tại sao lại dính tới cả tên Kỷ Ninh kia. Xem ra người này có tiềm lực quá lớn. Không chừng sau này sẽ ảnh hưởng tới thế cuộc quận An Thiền mất. Thậm chí có thể ảnh hưởng cả tới việc cha ta có thể trở thành An Thiền Hầu hay không." Bắc Sơn Hồ nhíu mày suy ngẫm. Có rất nhiều người có thể được chọn làm người kế nhiệm chức An Thiền Hầu.

Thế lực càng mạnh thì lại càng có nhiều ủng hộ. Dĩ nhiên là sẽ càng có cơ hội trở thành An Thiền Hầu.,

"Ài!"

"Tên Bắc Sơn Bách Vi này lại gặp được kẻ yêu nghiệt như vậy. Số hắn thật quá may mắn." Bắc Sơn Hồ cắn răng lắc đầu. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

...

Sau khi tạm biệt với Hồn Vô Kỳ, Kỷ Ninh cùng với Bắc Sơn Bách Vi đi lên Cửu Tinh Tiên Liên.

Ở trong xe.

Bạch Thủy Trạch nằm ở một bên. Bắc Sơn Bách Vi ngồi cạnh Kỷ Ninh với vẻ mặt tươi cười, nói: "Kỷ Ninh. Lần này ngươi thi triển ra Vũ Thủy Kiếm Vực làm cho nhân vật khắp nơi bị kinh ngạc. Ngươi không thấy tên sắc mặt của tên Bắc Sơn Hồ biến đổi liên tục sao. Tên nhãi ấy rất hiểu chuyển. Tuy hắn kiêu ngạo nhưng vẻ mặt biến đổi cũng rất nhanh. Đó chính là ưu điểm hiếm thấy của hắn."

"Tạm thời ngươi cứ ở nhà ta. Quý phủ nhà ta tiếp nhận rất nhiều khác. Dù sao thì lần này ngươi đã tạo được danh tiếng khá lớn. Trong động Vô Ưu có rất nhiều nhân vật ở các nơi. Nên trận chiến kia sẽ nhanh chóng được truyền tới tai của không ít môn phái. Nhờ đó sẽ có rất nhiều người muốn mời ngươi vào môn phái. Ngươi ở nhà ta thì có thể được yên tĩnh. Ngày mai ta sẽ cho ngươi xem một ít tin tức, giới thiệu về toàn bộ các thế lực lớn ở quận An Thiền. Dĩ nhiên cũng sẽ có các tin tức về các môn phái để ngươi chọn lựa."

Kỷ Ninh gật đầu cười: "Vậy thì làm phiền Bách Vi huynh rồi."