Bệ đá phân năm tầng, tầng thứ nhất có rất nhiều tâm đăng, vượt qua hai ngàn, tâm đăng tầng thứ hai rất ít ỏi, chỉ có mười sáu chén nhỏ. Tâm đăng tầng ba có tám mười hai, tầng thứ tư có ba mươi lăm. Tầng thứ năm chỉ có hai tâm đăng.

- Bệ đá phân tầng năm. Tầng thứ nhất chính là Đạo Quân nhất bộ, tầng thứ hai là Đạo Quân nhị bộ... Dùng thế mà suy ra, tầng thứ năm là Vĩnh Hằng Đế Quân.

Mộc Hoa cung chủ nhìn hai ngọn tâm đăng trên tầng thứ năm, thổn thức nói.

- Kiếm Cung chúng ta cho tới bây giờ chỉ sinh ra ba vị Đế Quân. Một vị đã chết, hai người ra ngoài phiêu bạt...

Kỷ Ninh gật đầu.

Đạo Quân chính thức của Kiếm Cung có hơn trăm người, về phần tâm đăng tầng thứ nhất chính là các Đạo Quân giáp đen.

- Sư huynh, Đạo Quân tứ bộ của Kiếm Cung chúng ta có ba mươi lăm bộ?

Kỷ Ninh liền hỏi. Đạo Quân tứ bộ xem như biên giới hợp đạo, tuyệt đối xem như đại năng.

- Như Khải Trường Đạo Quân, cũng đã mất tích không biết bao nhiêu hỗn độn kỷ, ngươi nói hắn sống hay chết?

Mộc Hoa cung chủ nhìn xem Kỷ Ninh.

- Bởi vì không cảm ứng được nên tâm đăng không diệt, sinh tử còn khó nói.

Kỷ Ninh gật đầu.

Ví dụ như chết ở dị vũ trụ, căn bản không cách nào cảm ứng ra.

- Đạo Quân tứ bộ có thể xác định còn sống có hai mười hai vị.

Mộc Hoa cung chủ nói ra:

- Mặt khác đều không xác định được sinh tử, Đạo Quân tứ bộ đều đi tìm kiếm cơ duyên hợp đạo, vì hợp đạo, không để ý tính mệnh liền đi vào một ít tuyệt địa chân chính, nhưng có người đi liền không về.

Kỷ Ninh cũng cảm thán, Thiên Nhất Đạo Quân vì hợp đạo không tiếc đi dịch lãng giới mạo hiểm.

- Được rồi, tới đây đốt một chiếc tâm đăng.

Mộc Hoa cung chủ nói ra.

- Dựa theo quy củ bình thường, đều là thành Đạo Quân mới rời đi. Tuy ngươi bây giờ là Thế Giới Cảnh nhưng lại tùy thời có thể thành Đạo Quân, cũng không bắt buộc. Tâm đăng của ngươi tạm ở tầng thứ nhất.

Tâm đăng giống như đoa hoa sen màu đen, phiêu phù trước mặt Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh chỉ ngón tay, một đạo hồn phách rót vào trong tâm đăng, hoa sen “Xùy “ một tiếng sau đó sinh ra một đám hỏa diễm, Kỷ Ninh có thể cảm ứng được chân linh hỏa diễm của mình có cảm ứng rất mạnh, giống như cảm ứng với phân thân.

Kỷ Ninh sử dụng tâm ý bao phủ tâm đăng bay tới tầng thứ nhất.

- Thành Đạo Quân, vừa mới bắt đầu tu hành sẽ rất nhanh, có lẽ ngươi không quá lâu liền đột phá Đạo Quân nhị bộ! Bước vào Đạo Quân tam bộ hơi chút chậm một chút, bước vào Đạo Quân tứ bộ khó khăn nhất.

Mộc Hoa cung chủ biểu lộ phức tạp, nói khẽ:

- Về phần hợp đạo... Xem vận khí.

Bao nhiêu Đạo Quân nghịch thiên đã chết, thành Đế Quân ít càng thêm ít.

- Cho dù hợp đạo thất bại cũng không có gì, có thể tung hoành tiêu dao mười vạn tám ngàn hỗn độn kỷ, cũng đầy đủ.

Mộc Hoa cung chủ cười nói:

- Nghẹn nghẹn khúc khúc đi từ nhỏ yếu tới bây giờ, cho dù may mắn thành Đế Quân nhưng lại bị Đạo Quân nghịch thiên chém giết. Cho dù sống lâu cũng là kẻ đáng thương.

Kỷ Ninh nhìn trên người Mộc Hoa cung chủ đang chán chường sinh ra kiếm ý đáng sợ, lúc này âm thầm gật đầu.

Người tu hành nhìn như tuổi thọ vô tận, suốt Thiên Tiên có thể xưng là thiên địa đồng thọ. Nhưng trên thực tế vẫn có cực hạn! Ngay cả một thế giới hỗn độn bình thường một hỗn độn kỷ sẽ phá diệt và sinh ra lần nữa. Mà Thế Giới Cảnh, kể cả Đạo Quân, bọn họ sống dài nhất mười vạn tám ngàn hỗn độn kỷ!

Không hợp đạo, đại nạn vừa đến cũng là chết.

Cho nên...

Một gã Đạo Quân sống dài nhất chính là mười vạn tám ngàn hỗn độn kỷ. Cho nên trong lịch sử Kiếm Cung có hơn tám vạn tên Đạo Quân cường đại, hôm nay cũng chỉ còn hơn một trăm tên.

Hợp Đạo thành công mới có thể xưng là vĩnh hằng, trong đó người cường đại nhất như các chúa tể, thời gian trôi qua nhưng bọn họ vẫn đứng ở đỉnh phong. Chúa tể vĩ đại Mang Nhai quốc sống còn dài hơn cả lịch sử thập nhị cung.

Sau khi đốt tâm đăng liền ra khỏi tòa tháp.

Bên ngoài tòa tháp trừ Tô Vưu Cơ ra còn có dị tộc áo xanh, hắn có mái tóc giống như mấy trăm xúc tu, hai mắt màu vàng.

- Bái kiến chủ nhân.

Dị tộc áo xanh nhìn thấy Kỷ Ninh đi ra, hắn quỳ xuống cung kính nói.

- Ngươi là?

Kỷ Ninh nghi hoặc.

- Đây là tôi tớ của ngươi.

Mộc Hoa cung chủ nói ra:

- Là tôi tớ Mang Nhai quốc chuẩn bị cho ngươi.

- Mang Nhai quốc tặng một tên tôi tớ? Tôi tớ Thế Giới Cảnh?

Kỷ Ninh nghi hoặc, một gã tôi tớ Thế Giới Cảnh có thể dùng làm gì

Mộc Hoa cung chủ nói:

- Đừng xem nhẹ hắn, hắn phi thường trọng yếu với ngươi đấy! Trong thập nhị cung, Đạo Quân chính thức mới tìm được một tên tôi tớ, như những Đạo Quân giáp đen không có chiếm được. Mỗi người trong bọn họ là Mang Nhai quốc bồi dưỡng được, có được phân thân chi thuật, hơn nữa hồn phách đều cực kỳ cường đại. Hắn đi theo ngươi cũng là một phân thân mà thôi, phân thân của hắn còn ở trong Mang Nhai quốc.

- Sư huynh, ý ngươi là?

Kỷ Ninh hơi hiểu ra.

- Đúng, hắn dùng để truyền tin tức.

Mộc Hoa cung chủ nhìn Kỷ Ninh, nói:

- Ví dụ như ngươi gặp được đại phiền toái, muốn cầu cứu. Ngươi có thể nói cho hắn biết! Phân thân hắn ở tại Mang Nhai quốc sẽ thượng bẩm! Mang Nhai quốc sẽ lập tức truyền tin tức tới các nơi trong Mang Nhai quốc, tới tât cả Đạo Quân Đế Quân gần nhất.

- Những người ở gần nơi của ngươi nhất sẽ đi tới cầu cứu.

Mộc Hoa cung chủ cười nói.

Đôi mắt Kỷ Ninh lóe sáng.

Quá lợi hại.

Mượn nhờ phân thân chi thuật có thể liên hệ mật thiết với Mang Nhai quốc và các Đạo Quân thậm chí Đế Quân.

- Vô tận cương vực quá lớn, phân thân Thế Giới Cảnh hơn một ngàn cương vực là khó có thể cảm ứng. Cho nên Mang Nhai quốc an bài những Thế Giới Cảnh này đều có hồn phách rất mạnh.

Mộc Hoa cung chủ nói ra.

Kỷ Ninh gật đầu, hắn hiểu ra.

Phân thân cảm ứng, lẫn nhau khoảng cách là có cực hạn.

Như Tổ Thần Tổ Tiên phân thân, chỉ sợ khoảng cách mười cương vực là không thể cảm ứng lẫn nhau.

Như Thế Giới Cảnh phân thân, khoảng cách vượt qua hơn một ngàn cương vực là không cảm ứng được nữa.

Cảm ứng này là hồn phách cảm ứng lẫn nhau. Cho nên hồn phách càng mạnh cảm ứng khoảng cách càng xa! Như hồn phách Kỷ Ninh, Kỷ Ninh tuy là Thế Giới Cảnh nhưng có hồn phách so với Đạo Quân! Mà Mang Nhai quốc bồi dưỡng những Thế Giới Cảnh này có phân thân, hồn phách đạt được uẩn dưỡng nên mạnh hơnThế Giới Cảnh rất nhiều, phạm vi cảm ứng càng lớn.

- Thế Giới Cảnh có được phân thân chỉ là số ít.

Kỷ Ninh cảm khái, nói:

- Hồn phách mạnh thì càng ít.