Hô.

Lúc này trên người nam tử có một đạo hào quang bay ra ngoài, hào quang đụng chạm lên người Kỷ Ninh, lập tức chui vào thân thể Kỷ Ninh. Lúc này thân ảnh đang ngồi khoanh chân tại đó cũng hơi ảm đạm một chút, đồng thời một tiếng vang sinh ra, cửa nhà đá đóng lại.

Kỷ Ninh đứng ở đó, trong đầu hiển hiện vài bức hình ảnh.

Hình ảnh chính là nam tử khôi ngô còn yếu ớt đang thi triển kiếm thuật, sau đó trở thành Tổ Thần, trở thành Thế Giới Cảnh, trở thành Đạo Quân, trở thành Đế Quân rất nhiều tràng cảnh luyện kiếm.

Kiếm pháp từ yếu tới mạnh, đã hoàn toàn vượt quá Kỷ Ninh tưởng tượng, vị chúa tể này từ Thế Giới Cảnh đã kết hợp hai đạo hoàn mỹ. Tuy còn kém Kỷ Ninh nhưng không kém quá nhiều.

Hắn càng kinh diễm thành tựu vĩnh hằng, được tôn xưng là chúa tể! Cấp độ Vĩnh Hằng Đế Quân, cho dù Đạo Quân nghịch thiên cũng không dám khiêu khích. Bởi vì lúc bọn họ là Đạo Quân cũng là tồn tại nghịch thiên, khi thành tựu Đế Quân thần thông kiếm thuật càng không tưởng tượng nổi.

- Kiêm thật mạnh.

Kỷ Ninh hoa mắt thần mê, trong đầu xuất hêện rất nhiều kiếm chiêu có uy năng không thể tưởng tượng nổi. Có chút vượt qua đạo ảnh hưởng, có được ma lực không thể tưởng tượng nổi.

Một kiếm mặc dù cách cả trăm lần lãnh thổ quốc vô tận cũng không bị thời không ảnh hưởng, một kiếm chém giết địch nhân.

Một kiếm thậm chí có thể nghịch chuyển thời không trở lại năm tháng quá khứ, đáng tiếc không thể nào làm cho sinh linh đã chết phục sinh sống lại hiện tại..

...

Dị vũ trụ Cổ Vực, thế giới nội vực trung tâm vũ trụ khởi nguyên chi địa. Nơi này vô cùng thần bí, nơi này có ba mươi lăm đại năng Vĩnh Hằng Đế chết trận, thần bí hay không chưa phải trọng yếu nhất.

Những chuyện lặt vặt này với đại năng vĩnh hằng mà nói không quan trọng, bọn họ cũng không phải quá quan tâm những đại năng vĩnh hằng chết đi, bọn họ quan tam nhất chính là vũ trụ chi bảo.

Những chuyện lặt vặt kia, bọn hắn quan tâm là một ít che giấu của vũ trụ bổn nguyên! Lúc trước Hủy Diệt Thần Đình chi chủ quật khởi trở thành cường giả đệ nhất vũ trụ, thống nhất cả vũ trụ.

Hô!

Một thân ảnh mang lụa đen phi hành trên không trung, cứ như vậy bay qua xiềng xích bổn nguyên giữa ngoại vực và nội vực, trực tiếp phi hành tới thế giới nội vực.

- Cái gì.

- Làm sao có thể?

- Không phải nói muốn đi vào thế giới nội vực phải đi qua xiềng xích bổn nguyên sao?

Lúc này trước một xiềng xích bổn nguyên đang có mười tám tên Thế Giới Cảnh và ba gã Đạo Quân, trong đó có một gã Thế Giới Cảnh chính là Hỏa Tấn Thủy Quân, Hỏa Tấn Thủy Quân lang thang tại ngoại vực vô số năm tháng. Cũng nhận được đại thu hoạch, tự giác tiến bộ rất lớn, hiện tại muốn thử xông xiềng xích bổn nguyên, hắn lại thất bại, cho dù hắn đi được tám trăm dặm.

- Làm sao có thể bay qua?

Hỏa Tấn Thủy Quân cũng khó có thể tin nhìn thân ảnh uyển chuyển trên bầu trời.

Thân ảnh mang lụa đen phi hành, dường như thời không chẳng ảnh hưởng tới nàng, nhìn như chậm chạp nhưng kì thực rất nhanh, đã biến mất khỏi tầm mắt của đám Thế Giới Cảnh, Đạo Quân.

- Thế Giới Cảnh, Đạo Quân đều phải hành tẩu xiềng xích bổn nguyên. Nếu không tất nhiên sẽ bị nuốt vào vực sâu... Dám bỏ qua xiềng xích bổn nguyên trực tiếp bay vào nội vực cũng chỉ có Vĩnh Hằng Đế Quân.

- Đúng thế, đích thị là Vĩnh Hằng Đế Quân.

- Vị Đế Quân này là ai?

Những Đạo Quân, Thế Giới Cảnh này cũng đoán được, Vĩnh Hằng Đế Quân quá hiếm thấy, quá rất thưa thớt, cần biết Vĩnh Hằng Đế Quân sinh hoạt tại khởi nguyên chi địa chỉ có hai vị, một là Phù Bác Đế Quân, một người khác là Bắc Phù Đế Quân. Nhưng thân ảnh uyển chuyển kia không phải hai vị này.

- Rốt cuộc là Vĩnh Hằng Đế Quân nào?

- Ta cũng coi như kiến thức rộng rãi nhưng không nghĩ ra là ai, chẳng lẽ là Vĩnh Hằng Đế Quân mới hợp đạo thành công? Nhưng một khi có Đạo Quân hợp đạo thành tựu vĩnh hằng, chỉ sợ tin tức sẽ bị Hủy Diệt Thần Đình cũng biết.

Những Đạo Quân, Thế Giới Cảnh đang nghi hoặc và suy đoán, lúc này bọn họ âm thầm ghi nhớ thân ảnh uyển chuyển mang lụa đen kia, nhận định đây là tồn tại vĩ đại không thể trêu chọc.

******

Thế giới nội vực.

Ba mươi lăm thi thể cổ xưa phân ở các nơi, trước thi thể ba vị kiếm đạo đại năng.

Tên nam tử áo bào trắng mắt bạc đang nhìn chằm chằm vào nơi này:

- Vừa rồi nhất định có chấn động đặc thù gì đó... Chẳng lẽ bí mật vũ trụ bổn nguyên trong truyền thuyết giấu ở chung quanh đây?

Nam tử áo trắng mắt bạc cẩn thận dò xét, bất cứ cái gì liên lụy tới bí mật vũ trụ bổn nguyên đều làm các đại năng điên cuồng. Hủy Diệt Thần Đình chi chủ là ví dụ, ai không điên cuồng?

Ào ào...

Gió thổi.

Bóng người hiện.

- Cái gì?

Nam tử áo bào trắng mắt bạ run rẩy, sắc mặt biến hóa:

- Tại sao ta còn không có cảm ứng và chuẩn bị đã tới bên cạnh ta?

Hắn chính là Đạo Quân tứ bộ, còn là Đạo Quân tứ bộ thanh danh lan xa, sau khi chém giết với Vĩnh Hằng Đế Quân hồi lâu mới chạy trốn khỏi chết tới đây, phần năng lực này làm các Đạo Quân sợ hãi thán phục.

Hắn chậm rãi quay đầu nhìn sang bên cạnh, cách hắn mười trượng lập tức xuất hiện một thân ảnh uyển chuyển mặc lụa đen, khí tức của nàng như vô cùng vô tận, đứng ở đỉnh phong của thế giới này.

Tất cả mọi thứ chung quanh giống như thần phục nàng.

- Cổ Tinh Quân, Đan Tôn Giả?

Nam tử áo bào trắng mắt bạc sợ hãi, liền cung kính quỳ xuống:

- Vãn bối bái kiến Tinh Quân.

Hủy Diệt Thần Đình, địa vị tối cao đương nhiên là Hủy Diệt Thần Đình chi chủ thống trij cả vũ trụ.

Tiếp theo chính là mười sáu Tinh Quân.

Mười sáu Tinh Quân cao thâm mạt trắc, trong đó thần bí nhất cường đại nhất chính là ba vị Cổ Tinh Quân! Sở dĩ phân biệt với mười ba người khác mà gọi là ‘ Cổ Tinh Quân ’, là vì ba vị này thời điểm vũ trụ sinh ra đã tồn tại.

Sư tôn Hủy Diệt Thần Đình chi chủ Bạch Đế là một trong ba Cổ Tinh Quân.

Mà Đan Tôn Giả cũng là một trong ba Cổ Tinh Quân, nàng càng thêm thần bí như thần long thấy đầu không thấy đuôi, rất ít lộ diện. cho dù là Vĩnh Hằng Đế Quân cũng khó mà gặp được nàng, trong cả vũ trụ người có chút địa vị đều biết chân dung Đan Tôn Giả.

Một bộ lụa đen, dung mạo lạnh lùng như băng, gương mặt nàng vĩnh viễn bao phủ trong sương mù, căn bản thấy không rõ.

- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Thân ảnh uyển chuyển với lụa đen lúc này nhìn chằm chằm vào kiếm đạo cháu tể trước mặt:

- Tại sao nội tâm ta có nhận thấy?

- Đại ca, đừng nóng vội.

- Đừng nóng vội.

- Ta sẽ nghịch chuyển thời không phục sinh các ngươi, đại ca, nhị ca, tam ca...