- Đã nói như thế ta sẽ thu hắn làm đệ tử thân truyền của chủ nhân.

Nam tử áo trắng nói thẳng.

- Ta còn chưa nói hết.

Nam tử khôi ngô tức giận lên tiếng.

Thân ảnh giáp xanh và nam tử áo trắng nhìn nhau, thân ảnh giáp xanh liền nói:

- Đại ca, ngươi có ý gì? Ngươi không phải không quan tâm Bắc Minh này sao, chẳng lẽ thật muốn đoạt với huynh đệ?

- Đại ca, ngươi mới vừa nói mà, ta nhớ rõ ràng.

Nam tử áo trắng cũng liền nói.

Bao lâu.

Bọn họ tuân theo lệnh của chủ nhân chờ đợi quá lâu rồi, Kỷ Ninh là người đầu tiên bọn họ cuồng nhiệt. Trước kia cũng có người kết hợp công kích phòng ngự chi đạo hoàn mỹ với nhau, dù sao chỉ hiểu một hai đạo, hoàn toàn không quá hợp với đạo của chủ nhân bọn họ. Kỷ Ninh này có kiếm đạo bao hàm các phương hướng.

Bất kể là đi đường giết chóc như chủ nhân của thân ảnh giáp xanh.

Hay là đi hướng phiêu miểu khó lường như chủ nhân nam tử áo trắng.

Hay là chúa tể cầm đại kiếm, chính là chủ nhân của nam tử khôi ngô.

Kỷ Ninh tất cả đều phù hợp! Đều có thể học!

- Ta chỉ nói không nên xem hắn quá nặng.

Nam tử khôi ngô lạnh lùng nói:

- Hơn nữa hắn có thành đệ tử thân truyền của chủ nhân ta hay không cũng không phải ta quyết định. Mà là thanh cự kiếm kia có nguyện ý nhận chủ hay không.

Thân ảnh giáp xanh, nam tử áo trắng khẽ giật mình.

Mà thanh cự kiếm kia có được lực lượng thần kỳ không thể tưởng tượng nổi, chính là vũ trụ chi bảo! Mặc dù là Vĩnh Hằng Đế Quân cũng ước mơ tha thiết, nhưng mà vũ trụ chi bảo là bảo vật chọn người, nó không ủng hộ, căn bản không thể cưỡng ép luyện hóa.

- Ta chỉ có thể xác định hắn có thể thành đệ tử ký danh của chủ nhân hay không.

Nam tử khôi ngô nói:

- Xác nhận đệ tử thân truyền cần phải do thanh kiếm kia nói mới tính.

- Như thế nào, ngươi muốn thu hắn làm đệ tử ký danh sao?

Thân ảnh giáp xanh, nam tử áo trắng đều có chút nghiến răng nghiến lợi.

- Đại ca, ngươi không phải vẫn không thèm ngó tới sao?

Thân ảnh giáp xanh không nhịn được nói thầm.

- Có thể thành đệ tử ký danh hay không cũng phải nhìn hắn có thể sống sót dưới kiếm của ta hay không.

Nam tử khôi ngô vừa mới nói xong, một tiếng nổ ầm vang, lúc này có sáu cánh tay hiện ra, cánh tay đồng thời cầm sáu thanh u lam cự kiếm! Cự kiếm cũng không phải là vũ trụ chi bảo, chỉ có thể xem như đạo chi thần binh phỏng chế vũ trụ chi bảo mà thôi.

XÍU...UU!!

Cả thân ảnh hóa thành kiếm quang xé rách không gian, tốc độ lập tức đạt tới gấp năm lần tốc độ ánh sáng làm người ta sợ hãi thán phục. Cần biết đây là tốc độ Đạo Quân tứ bộ mới có thể đạt tới, đương nhiên cấp độ đạo khác nhau, am hiểu cũng khác nhau. Như Kỷ Ninh sử dụng tích huyết kiếm thuật, từ trước đến nay chưa từng có, hắn dùng kiếm thi triển tích huyết kiếm ý, chính là tích huyết độn thuật.

Tích huyết độn thuật là đôn thuật tộc độ nhất nhất của Kỷ Ninh. Vô ảnh độn thuật càng quỷ dị hơn một chút, tuy tốc độ cũng hơi chậm nhưng từ khi Kỷ Ninh kết hợp năm đạo mạnh nhất với nhau một cách hoàn mỹ, tích huyết độn thuật cũng phát sinh biến chất. Càng tấn mãnh biến chất. Càng nhanh hơn, đại khái gấp ba lần tốc độ ánh sáng, hắn chỉ cần nhảy một cái cũng có tốc độ gấp bốn lần tốc độ ánh sáng.

- Kiếm đạo năm đại kiếm ý của ta đều kết hợp hoàn mỹ với nhau, này độn thuật lại không kịp hắn.

Kỷ Ninh dễ dàng chà đạp ba đại cự nhân hỏa sơn. Nhìn thấy nam tử khôi ngô từ xa bay tới, hắn không dám lãnh đạm, liền bằng vào pháp bảo dây thừng phân tách ba gã cự nhân hỏa sơn, làm chúng không thể ảnh hưởng tới mình.

- Trước thử một kiếm.

Nam tử khôi ngô lúc này quát lớn.

Kiếm quang từ xa bay tới, uy thế mênh mông cuồn cuộn.

Hóa thành một đạo thẳng tắp, trực tiếp bổ thẳng vào Kỷ Ninh, giờ phút này cả thế giới như tối sầm lại, chỉ có một kiếm đáng sợ bổ tới. Trong lúc nhất thời lại làm Kỷ Ninh căn bản không thể tránh né, chỉ có thể ngăn cản.

Ầm ầm ầm...

Lỗ đen kiếm quang xoay tròn giống như hoa sen bóng tối.

Một tầng tầng xoay tròn, tốc độ xoay tròn hung hãn liền hóa thành thiên băng thức, khi thì ôn nhu phiêu hốt như vô ảnh thức...

PHỐC PHỐC PHỐC PHỐC PHỐC PHỐC...

Lúc này u lam đại kiếm trực tiếp bổ vào lỗ đen kiếm quang, sau khi tầng tầng thay đổi, cho đến khi cải biến kiếm chiêu của nó, đồng thời đã làm suy yếu đối thủ.

- Kiếm chiêu phòng ngự thật mạnh.

Nam tử khôi ngô cũng cảm giác được u lam đại kiếm của hắn lâm vào tầng thay đổi kia, cũng suy yếu không ít giống như một luân hồi, vĩnh viễn trốn không thoát

- Phá phá phá.

Nam tử khôi ngô bình tĩnh như trước, hắn tin tưởng vững chắc kiếm đạo của chủ nhân.

Mặc ngươi cứng cỏi, tất cả đều dùng lực phá pháp!

Cưỡng ép phá đi!

Ầm!

Kỷ Ninh lúc này bay ngược ra sau, về sau lùi năm bước trên mặt đất, có chút kiêng kị nhìn chằm chằm vào nam tử khôi ngô.

...

- Ngăn cản, ha ha ha, một kiếm của đại ca bị hắn ngăn cản chính diện. Lợi hại ah. Tên gia hỏa lần trước tuy kết hợp công thủ hoàn mỹ nhưng lại bị một kiếm của đại ca đánh ngã.

Thân ảnh giáp xanh đứng trước thần điện xa xa sợ hãi than thở.

Nam tử áo trắng nói:

- Bắc Minh nắm giữ năm đầu kiếm đạo trọn vẹn, kiếm đạo luân hồi với nhau, kiếm của hắn không có bất cứ khuyết điểm nào, thậm chí mỗi khi thi triển đều mạng tới cực hạn... Nếu như nói tính bền dẻo, kiếm đạo của Bắc Minh có tính dẻo mạnh nhất.

- Nếu như hắn có thể mang kiếm đạo này đánh với yêu nghiệt dung hợp hoàn mỹ khác, yêu nghiệt kia trên kiếm đạo sẽ có khuyết điểm. Thế nhưng Bắc Minh lại am hiểu các phương diện, hắn hoàn toàn có thể dùng sở trường của mình khắc sở đoản của đối phương.

Thân ảnh giáp xanh cũng tán thưởng:

- Lợi hại lợi hại ah, ngộ trọn vẹn năm đầu kiếm đạo mạnh nháta, tương lai hắn trở thành Đạo Quân biên giới hợp đạo, hoàn toàn có khả năng sẽ là Đạo Quân mạnh nhất..

Đạo Quân nghịch thiên cũng có bài danh.

Như lãnh thổ quốc gia vô tận Mang Nhai quốc Lê Tinh cung chủ, đám đại năng Mang Nhai quốc cho rằng Bối Tháp Lai Ách đạt tới biên giới hợp đạo, đoán chừng có thể so sánh với Lê Tinh cung chủ. Lê Tinh cung chủ năm đó cùng ba đao chém giết Vĩnh Hằng Đế Quân. Cho dù như thế trong lãnh thổ quốc gia vô tận hắn chỉ xếp thứ hai trong các Đạo Quân mà thôi.

Bởi vì Đạo Quân nghịch thiên nhất cũng có thể kết hợp đạo mạnh nhất.

Mặc dù kết hợp cũng có phân chia cao thấp.

- Ân.

Nam tử áo trắng cũng tán thưởng:

- Đúng vậy a, đáng tiếc, chúng ta không nhìn thấy ngày đó.

Thân ảnh giáp xanh bỗng nhiên trầm mặc.