Hương thơm từ những khúc thịt sói nướng tỏa ra thật là mĩ vị, một mùi hương thơm ngon nhất mà Lê Hỏa từng được ngửi cho đến giờ.

Ngay khi vừa chín Lê Hỏa liền lấy ngay tim cùng gan của hai con yêu sói ra mặc kệ lửa nóng, nà thực chất cũng không nóng lắm vì đôi bàn bay của Lê Hỏa rất thô và to, trên đấy tràn lan các vế chai sạn lên cách nhiệt cực tốt.

Ngáy lập tực Lê Hỏa cho lên miệng cắn miếng tim đầu tiên, rất ngon, ngon hơn nhiều bữa ăn cuối mà cậu được cho trước khi đi hộ tống đoàn xe Mặc gia đến tiên môn, nhưng khi miếng tim nương đó trôi xuống bụng thì mới bất ngờ.

Ngay khi vừa trôi xuống bụng thì ngay lập tức Lê Hỏa cảm nhận được từ miếng tim nướng đó lan tỏa ra một làn nước ấm đi khắp cơ thể làm dụi, hồi phục lại sự mệt mỏi từ cuộc chiến vừa nãy.

Điều này lam Lê Hỏa hết sức vui mừng, dù cho làn nước ấm đó rất ít nhưng đó chỉ là một miếng, ở đây còn rất nhiều thịt này, ăn mấy ngày không hết.

Lê Hỏa bây giờ đã biết sự kì diệu của yêu thú mang lại và cũng hiểu vì sao tu sĩ lại yêu quý đồ vật từ yêu thú đến thế, cậu nhanh chóng ăn hết hai quả tim cùng hai lá gan, bình thường sức ăn của Lê Hỏa rất cao, ăn 2 thùng cơm còn được thế mà bây giờ mới chỉ ăn hai quả tim hai la gan mà đã quá no rồi, còn có cảm giác trương bụng nữa chứ.

Đúng như những gì mà trong sách nhật ký của bạch hạc viết, thịt yêu thú cung cấp rất nhiều năng lương cho cơ thể, nhiều hơn rất nhiều thức ăn bình thường, điều này là do yêu thú có thể hấp thụ nguyên khí tẩm bộ cơ thể, làm cho nó khí huyết cực thịnh, năng lượng từ đó cũng cao hơn, điều này cũng giống con người, con người khi luyện thể cũng vậy, khí huyết cực thịnh, năng lượng cực cao, cang lên cảnh giới cao nguyên khí nuôi dương cơ thể càng mạnh, từ đó năng lượng trong các khúc thịt, nội tạng... đều rất cao và bổ dưởng, vì thế nên thịt tu sĩ và yêu thú không khác nhau là mấy, (có điều ai chịu đi ăn thịt đồng loại cơ chứ trừ mấy kẻ tu luyện ma công tà ác cần máu huyết mới luyện được...), lên cơ thể tu sĩ cũng là cực kì bổ dưỡng với yêu thú, âm hồn quỷ vật... bọn nó cũng muốn cơ thể của tu sĩ không khác loài người cần cơ thể của chúng nó.

Hiện tại bây giờ Lê Hỏa có thể cảm nhận được năng lượng chàn đầy trong cơ thể, nó cần được giảm bớt đi nếu không thì rất khó chịu.

Lê Hỏa ngay lập tức chạy ra một chỗ trống đánh man ngưu quyền luyện thể.

Đường tưởng là man ngưu quyền chỉ có mỗi một chiêu mà khinh thường nó, man ngưu quyền là võ học luyện thể cao nhất của Mặc gia hiện tại, mà cả Mặc gia cũng chỉ có 2 quyện luyện thể mà thôi, là dưỡng sinh quyền cùng man ngưu quyền, man ngưu quyền là từ tiên môn ban cho không nói làm gì nhưng quyển dưỡng sinh quyền đã khiến Mặc gia phải bỏ ra hơn 40,000 vàng để đấu giá quyển luyện thể đó mà quyển dưỡng sinh quyền kém man ngưu quyền không phải một bậc lên phải biết quyển man ngưu quyền này không phải bình thường đắt.

Khác với võ công khác là công kích, phòng thủ, bộ pháp..., thì luyện thể chỉ là tôi luyện cơ thể mà thôi, nó gần như không có tác dụng gì trong chiến đâu, nhưng nếu không có nó một gia tộc về võ học không thể tồn tại được vì nó chính là thứ đẩy nhanh tốc độ tụ luyện ở cảnh giới luyện thể.

Không biết cái khác thế nào chứ man ngưu quyền mà bây giờ Lê Hỏa luyện dù chỉ có một đòn nhưng nò không chỉ đơn giản là đấm không mà còn là việc vận dụng từng múi cơ trên cơ thể cùng tôi luyện, vận chuyển khí huyết cường hóa trái tim, dồn áp lực lên xương cường hóa xương, thậm chí là cả nội tạng... nó là một kiểu tập luyện mọi thứ trên cơ thể lên việc tiêu tốn năng lượng không phải chuyện đùa mà trong khi đó mỗi lần đấm đều dùng hết sức lực nên Lê Hỏa chỉ trụ được khoảng một tiếng là hết cỡ.

Bình thường thì một người luyện man ngưu quyền sẽ duy trì được khoảng 2-3 tiếng, điều này không có nghĩa là người ta hơn Lê Hỏa mà ngược lại, người ta kém Lê Hỏa rất nhiều vì họ còn sợ.

Luyện man ngưu quyền không giống với vẻ bề ngoài đơn giản như thế mà phải nhìn vào bên trong mới biết được, tất cả mọi khúc cơ đều hoạt động kiệt lực, các khúc xương đều phải chịu áp lực, tim bị đẩy đến giới hạn quá cao, cho lên phải ke chuẩn sức mạnh tung ra để tránh cho cơ thể chịu áp lực quá lớn mà bị phản tác dụng gây lên các ám thương ảnh hưởng đến nhiều mặt về sau, như suy tim chẳng hạn...

Nhưng điều đó không được áp dụng với cơ thể Lê Hỏa, đây có thể gọi là tư chất của Lê Hỏa, từ lúc mới luyện man ngưu quyền cậu đã nhận ra cơ thể mình hoàn toàn có thể gắng chịu áp lức từ man ngưu quyền mang lại, cậu chỉ việc tung ra toàn lực cho đến lúc hết sức, sau đó chỉ việc nghỉ ngơi một thời gian là mọi thứ là như thường, cái đó gọi là tư chất cao, tư chất càng cao thừa nhận áp lực càng lớn tu luyện tốc độ càng nhanh và ngược lại tư chât thấp tu luyện chậm, và điều này càng được củng cố khi Lê Hỏa ăn hỏa linh chi 10,000 năm cải thiện tư chất lên thì cái việc e ngại ám thương về sau là không cần thiết.

Hệt lực Lê Hỏa lại cúi đầu vào ăn thịt sói yêu nướng tiếp, ăn cho đến lúc cảm tưởng như vỡ bụng ra mới dừng, Lê Hỏa lại tiếp tục luyện tập, lần này thì là tập tàn nhẫn đao pháp, cách đây it lâu Lê Hỏa vừa giết mười mấy mạng người xong công thêm mới chiến một trận với ba con sói lên cậu lại có cảm ngộ về đao pháp, nói chung là đao pháp này vẫn cần phải giết người mới thành được.

Cứ thế mà thời gian trôi đi, để an hết chỗ thịt đó Lê Hỏa cần hơn ba ngày mới ăn hết được, ba ngày nay Lê Hỏa tu luyện cật lực, mỗi ngày chỉ ngủ đủ giấc là tám tiếng còn lại bỏ vào việc luyện tập, cậu chỉ luân phiên luyện man ngưu quyền cùng tàn nhẫn đao pháp, còn hạc diệp bộ cùng kim ưng trảo thì đã viên mãn rồi lên luyện cũng vô ích.