Ma Long Phiên Thiên

Chương 718: Một long võ giả cuối cùng trên thế giới(2)

Gần trăm vạn năm nay Long Huyết đại lục từng hai lần tiến vào thời đại long chiến cực kỳ thảm liệt. Bản chất của thời đại long chiến thật ra là long võ giả dốc sức ngăn cản long tộc lại tụ long huyết trở về cuộc chiến chủng tộc thiên địa.

Giờ phút này trời đất biến đổi rất rõ ràng biểu thị đại kế của long tộc đã thành công mở ra, nhân tộc long võ giả sắp sửa đối mặt tai kiếp to lớn xưa nay chưa từng có.

Phút chốc mọi người nhìn nhau lo sợ không yên, không biết làm sao, bọn họ có lòng muốn ngăn lại chuyện sắp xảy ra nhưng phát hiện dường như mình bất lực, chỉ có thể trơ mắt nhìn tình thế phát triển.

Rất nhanh nguyên khí trong thiên địa lại tăng biến đổi, hơn nữa loại biến đổi này không chỉ xảy ra nguyên khí vô chủ trong trời đất, nó dần lan đến chân long huyết mạch và hơi thở chân long trong người long võ giả.

Bây giờ những người có mặt đều có cảm rõ ràng lực lượng triệu hoán đang tác dụng trong cơ thể mình, dường như định hút đi hơi thở long huyết trong cơ thể, khiến chân long huyết mạch trong người họ dần biến nhạt, ngày càng nhạt.

Còn chưa hết.

Cùng biến mất theo chân long huyết mạch trong người có long nguyên lực họ tu luyện nhiều năm trong đan điền dần trống rỗng, nguyên lực biến mất.

Tuyết Lập Băng biểu tình kinh khủng, hãi hùng hét to:

- Trời ạ, tu vi của ta, tại sao có thể như vậy!

Gã cố gắng muốn ngăn cản nguyên lực trôi đi nhưng vô ích.

Người khác cũng là như vậy, ngay cả Kim Sở Ngạn, Phong Liệt đều không ngoại lệ, ai nấy cùng biến sắc mặt.

Phong Liệt rõ ràng cảm giác được Ma Long Hoàng huyết mạch trong người mình ngày càng nhạt, cảm giác khủng hoảng chưa từng có tràn ngập lòng hắn.

"Chết tiệt, Ma Long Hoàng huyết mạch của ta sao có thể biến mất? Không được, ta phải ngăn lại."

Trầm ngâm một lúc, hắn không rảnh xử lý đám Kim Sở Ngạn, tâm ý mau động trốn vào trong long ngục không gian, định ngăn cản Ma Long Hoàng huyết mạch, nguyên lực trôi đi, cũng không quên thu Kim Câu vào.

Nhưng tiếp theo hắn thất vọng, dù ở trong long ngục không gian cũng không thể ngăn cản lực kêu gọi như có như không, thậm chí không yếu đi chút nào.

Mắt thấy không thể thực hiện được, sắc mặt Phong Liệt dần biến trắng như tờ giấy. Đối với long võ giả không còn chân long huyết mạch ý nghĩa điều gì? Dù là đồ ngu cũng hiểu được.

Phong Liệt sốt ruột vội tiến vào không gian huyền thiên thần tháp, muốn dựa vào thần khí xoay chuyển.

Nhưng kết quả không hề thay đổi, Ma Long Hoàng huyết mạch trong người hắn dần nhạt đi.

Phía xa Kim Câu ở trên không trung phát ra tiếng hú kinh khủng. Sâu trong long ngục một số long thú cấp thấp cũng vô cùng kinh hoàng, rống gầm liên tục, khí thế càng lúc càng yếu.

- Chết tiệt, không lẽ không thể thay đổi ư? Ta không cam lòng! xem tại TruyenFull.vn

- Ha ha, trùng sinh gì? Thần khí gì? Mọi thứ chỉ là giấc mộng mà thôi, bây giờ nên tỉnh mộng rồi. Ủa? Đây là...

Chính lúc Phong Liệt tuyệt vọng cười khổ thì mắt bỗng sáng lên.

Hắn vui mừng phát hiện một phần ba thiên long huyết mạch không rời đi, ngược lại sinh ra bài xích tiếng tổ long ngâm rót vào lòng, hình như không cam lòng khuất phục.

Hơn nữa thiên long kình trong đan điền của hắn không hề tan biến.

- Ha ha ha ha, trời không tuyệt ta, trời không tuyệt ta, ha ha ha ha!

Phong Liệt ngẩn ra rồi thì lòng mừng như điên, ngửa đầu cười dài, như là từ địa ngục bay lên thiên đường.

- Long huyết trở về đúng là chuyện không thể nghịch chuyển, nhưng liên quan gì ta? Nhưng không biết lão tử có phải trở thành long võ giả cuối cùng trên thế giới không? Ha ha, ha ha ha ha!

Phong Liệt đắc ý cười to mấy tiếng, lóe người ra khỏi long ngục không gian.

Hắn lạnh lùng liếc đám Kim Sở Ngạn, Tuyết Lập Băng, Tề Vân Hạc chạy tứ tán như ruồi không đầu, mắt bắn ra sát khí, khóe môi cong lên.

- A, chết tiệt, trời ơi, tu vi của ta đâu? Nguyên lực của ta đâu? Ta không cam lòng!

- Sao có thể như vậy? Sao có thể như vậy? Bổn công tử rất nhanh sẽ trùng kích hư hoàng cảnh! Tại sao? Tại sao chứ? Ha ha ha ha ha!

- …

Đám thiếu niên thần võ vệ như là phát điên, đấm ngực giậm chân, ngửa đầu hú dài, rống lung tung khiến chim muông bỏ chạy.

Những thiên chi kiều tử luôn cao cao tại thượng một khi không còn tu vi, điều đó khó chịu hơn cả giết họ.

- Thôi, giữ lại một mạng cho các ngươi, hiện tại thiên hạ sắp tẩy rử, mau chóng trở về Tứ Phương Thành dàn xếp mới được.

Phong Liệt nhẹ lắc đầu, tâm ý động, thúc đẩy thần đồ biến mất ngay tại chỗ.

....

Hôm nay Long Huyết đại lục là một ngày khiến mọi người khó quên.

Hôm nay, nhân tộc mất máu, long tộc sắp trở về.

Trên Long Huyết đại lục, tất cả long võ giả chìm trong khủng khoảng, bên trong cơ thể của bọn họ mất hết long huyết, đan điền cũng mất đi nguyên lực. Bọn họ chấn kinh, bọn họ tuyệt vọng, bọn họ sợ hãi...

Nhưng mặc kệ thế nào, bất cứ người nào đều không thể ngăn cản chuyện xảy ra, chỉ có thể bị động tiếp nhận.

Long võ giả sớm thói quen khống chế lực lượng cường đại, đã quen đứng trên chúng sinh, nhưng một khi không còn thực lực, kết quả có thể nghĩ.

.....

Mấy ngày trước thuộc hạ chịu đàn áp, mấy ngày trước người thường chịu nô dịch, họ sẽ thay đổi như thế nào?

Trong một thành nhỏ mấy chục vạn người, dân chúng cả thành vốn là ánh mắt tuyệt vọng nhìn bên trên một long võ giả cường đại chuẩn bị cắt đứt sinh mạng mọi người, ai nấy vẻ mặt kinh hãi muốn chết, phụ nữ và trẻ em cất tiếng khóc thét thanh vang tận mây xanh, khiến người bi thương.

Trên trời là một tà tu cực kỳ âm độc.

Người này diện mạo khắc khổ, ánh mắt âm tà, khuôn mặt bệnh trạng treo nụ cười tàn nhẫn. Gã có tu vi thần thông cảnh tam tầng, uy nhiếp mạnh mẽ đè ép tinh thần mỗi người.

Đối với người thường cả thành thì gã chính chúa tể khoảnh trời này, quyết định sống chết của mọi người.

Gã lấy hồn phách sinh linh làm dẫn tu luyện thân mình, hai năm ngắn ngủi đã tàn sát một trăm sáu mươi tòa thành trồi người thường, giết người ức vạn.

Hôm nay kết cuộc của vài chục vạn người thường là cái chết, không thể thay đổi.

Nhưng khi gã sắp xuống tay thì tình hình bỗng biến đổi.

Trong ánh mắt sợ hãi, tuyệt vọng của mọi người, long võ giả khí thế mạnh mẽ, cao cao tại thượng kinh khủng hét to mấy tiếng rồi bỗng nhiên từ trên trời té xuống, chật vật lăn trong đám người, kêu gào không thôi, dấy lên xôn xao.

- Vậy, vậy là sao?

- Vị đại nhân này hình như thực lực yếu đi, chẳng lẽ bị trúng độc?

- Ha ha ha, đây là ông trời mở mắt, mọi người còn chờ gì nữa? Xong lên chém thằng khốn thượng tưởng này ra ngàn mảnh đi! Xông lên!

- Cho Trương lão tam ta theo với.

- Giết!!!

Dần dần vài chục vạn người thường từ tuyệt vọng chuyển thành kinh ngạc, từ kinh ngạc biến thành mừng như điên, sau đó hóa thành tràn đầy hận ý và sát khí, tình cảm quần chúng hùng dũng.

Một số kẻ luyện thể thành tựu đều nhào hướng tà tu, giơ lên đao kiếm, sắt thô ráp đập vào người long võ giả vốn nên là cao cao tại thượng.

Mặc dù long võ giả thần thông cảnh này đã mất đi nguyên lực nhưng thân thể vẫn vô cùng mạnh mẽ, đao kiếm bình thường chém vào người gã chỉ trầy da chứ khó mà bị thương.

Tuy nhiên, gã chịu đả kích đánh mất long huyết và nguyên lực, biến thành ngơ ngơ ngẩn ngẩn, rất nhanh bị người chọc mù hai mắt, xuyên qua yết hầu, tắt thở, cuối cùng còn lại một lũ linh hồn thần thông cảnh cường đại thoát xác bỏ trốn.