*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Mấy đứa đọc truyện reup trên cái web truyen4u quay đầu là bờ nha.

Truyện chỉ được update trên Wattpad @real__kiwi và Wordpress @kiwigarden92. Những nơi khác đều là trang ăn cắp (╯‵□′)╯

——

Nguyễn Phấn:

"Ha ha ha ha tôi khổ quá mà [tôi nói thay Nguyễn Nguyễn]"

"Nguyễn Nhật Thiên tôi chính là người đầu tiên không phục haha!!!"

Giao nhiệm vụ thành công, các thành viên của câu lạc bộ hoạt hình bèn lui thân, vẫy tay với Nguyễn Chỉ xong thì chạy mất.

Chỉ còn lại Nguyễn Chỉ cứng đờ nhìn chữ trên giấy.

Mà Đỗ Thương Sinh bên cạnh cậu, thấy nội dung trên giấy, lại hơi nhíu mày.

Ngay tại lúc này, OOC trong đầu Nguyễn Chỉ liên tục phát thông báo:

"Chúc mừng ngài, đã đạt được tinh túy của trung nhị nhiệt huyết, đem bệnh trung nhị thời kỳ cuối phát huy thịnh vượng, thành công hoàn thành nhiệm vụ thứ tám, phần thưởng của ngài: Da non vĩnh cửu (sơ cấp) đã vào kho, mời kiểm tra và nhận ~"

Ngay sau đó lại là nhiệm vụ mới:

"Ngoài ra, tính cách thiết lập thứ chín đã vào kho. Tên sách Tuyệt thế Ngạo Thiên, thân phận: vua của đại lục, tính cách: Kiêu ngạo kiêu ngạo kiêu ngạo!"

"Giới thiệu tóm tắt: Nhật thiên."

Nguyễn Chỉ nghe xong giới thiệu tóm tắt thì ngừng thở: "Giới thiệu tóm tắt của ngươi có thể ngắn hơn không?"

OOC rất nể mặt mà đáp lời: "Giới thiệu tóm tắt: Ngạo."

*Trong đoạn trên có 2 từ là "Nhật thiên" và "ngạo thiên". 'Nhật thiên' nghĩa là hàng ngày, ngoài ra theo phương ngữ Tứ Xuyên có nghĩa là không thể tin được. Còn 'ngạo' trong 'ngạo thiên' là kiêu ngạo, phách lối. Nói chung là tui vẫn chưa thấy hai cái này có gì liên quan hay tương đồng. Cao nhân nào hiểu thì bình luận giúp tui nha!

Nguyễn Chỉ: ". . ."

Chắc là thấy Nguyễn Chỉ thật sự bất đắc dĩ, OOC nhanh chóng nói: "Nếu như muốn nghe phiên bản dài, không phải là không có, chỉ là sợ ngươi không chịu nổi."

"..." tình huống nào mới có thể sử dụng từ "không chịu nổi" này đây? Nguyễn Chỉ thấy sau lưng mình lạnh toát: "Nói thẳng đi."

OOC ho nhẹ hai tiếng, dùng một loại tốc độ Nguyễn Chỉ chưa từng nghe tới nhanh chóng đọc:

"Giới thiệu tóm tắt: Hắn, Triệu Nhật Thiên là học sinh khóa trên của Học viện tiểu học quý tộc hoàng gia Prince Lansington! Nàng, là học sinh lớp dưới chuyển trường đến Học viện tiểu học quý tộc hoàng gia Prince Lansington, Đỗ · Vũ Linh Tà Nhi · Thương · Mộng Phỉ Lê Tuyết Anh · Sinh."

"Mục đích mà Đỗ · Vũ Linh Tà Nhi · Thương · Mộng Phỉ Lê Tuyết Anh · Sinh chuyển đến đây là để giành vương miệng dát vàng cực kỳ khó giành được của cuộc thi sắc đẹp mỗi năm một lần, một lần mỗi năm. Chỉ có như thế nàng mới có thể giành được —— đoạn tình tán bảy màu. Đỗ · Vũ Linh Tà Nhi · Thương · Mộng Phỉ Lê Tuyết Anh · Sinh sinh ra đã có năng lực mà người khác không có, chỉ cần có người nhìn thẳng vào hai mắt của nàng, sẽ không khống chế được mà yêu nàng. Lần này nàng tới chính là muốn dùng đoạn tình tán bảy màu ngăn cản siêu năng lực của mình."

"Không ngờ rằng đến ngày thi đấu, dung nhan tuyệt mỹ của nàng lại khiến cho tam đại lão hổ của Prince Lansington chú ý.

Triệu Nhật Thiên: Ai dám cướp người của Triệu Nhật Thiên này, tôi chính là người đầu tiên không phục!

Diệp Lương Thần: Đây là địa bàn của anh, dám cướp người với anh, anh có trăm loại phương pháp khiến cưng không sống nổi!

Triệu Nhật Thiên không phục, ngay cả trời hắn cũng dám chọc, cớ gì lại sợ một Diệp Lương Thần. Đại chiến giữa hai người bùng nổ.

Đỗ · Vũ Linh Tà Nhi · Thương · Mộng Phỉ Lê Tuyết Anh · Sinh ở bên cạnh khóc lóc: Van xin các anh đừng mê mẩn dung nhan tuyệt thế của em nữa mà, hãy để em sống một mình đau khổ với nhan sắc tuyệt trần này đi!

Vào lúc này lão hổ cuối cùng xuất hiện, xung quanh hắn lấp lánh ánh kim, đỉnh đầu bùng lên ánh kim, mắt cũng hiện ra ánh kim, khí chất của rồng tầng tầng bung tỏa, là vương giả trời sinh, nhất định sẽ làm cho người trong khắp thiên hạ thần phục. Nhưng giờ đây, trong mắt hắn chỉ có mình Đỗ · Vũ Linh Tà Nhi · Thương · Mộng Phỉ Lê Tuyết Anh · Sinh mà thôi!

Nam nhân thấp giọng nói: Đừng đánh, đây là nữ nhân của ta, nể mặt Long mỗ, để ta mang nàng đi. Ta không thể tiết lộ tên mình, chỉ có thể nói cho các người biết, ông nội ta, tên Long Bá Thiên!

Tình yêu của ba người đan xen thành yêu hận của bốn bên! Nhưng Đỗ · Vũ Linh Tà Nhi · Thương · Mộng Phỉ Lê Tuyết Anh · Sinh lại không biết, thật ra hắn hắn và hắn, đều là một người!"

Nguyễn Chỉ: "..." Đồ lừa đảo.

OOC một hơi nói hết giới thiệu tóm tắt, hít sâu thêm một hơi lại tiếp tục: "Dữ liệu đã ghi vào đại não, mời kiểm tra và nhận. Hoàn thành nhiệm vụ có thể nhận được: Cường thân kiện thể (cao cấp). Nhiệm vụ thất bại phải nhận điện giật cao cấp. Cố lên cố lên cố lên ~"

Nguyễn Chỉ vừa lấy lại tinh thần sau khi nghe hệ thống giới thiệu tóm tắt, lại nghe nó nói đến phần thưởng, không nhịn được nghi ngờ: "Phần thưởng này có tác dụng thật sao? Tại sao lần trước Cường thân kiện thể (sơ cấp) ta không cảm nhận được?"

OOC cây ngay không sợ chết đứng: "Cường thân kiện thể cảm giác được để làm gì? Để nhặt xà phòng* dễ hơn à??"

*Nhặt xà phòng, tự si nghĩ đi ai gảnh mà giải thích : )

"..."

Nguyễn Chỉ: "Vậy sao nhiệm vụ lần này với tuyên bố của Vương đạo trùng nhau...chuẩn xác thế?"

OOC hát một điệu dân ca: "Nếu như ngươi muốn đổi nhân vật khác í a, tiểu 0 không ngại tiếp tới cùng a~"

Nguyễn Chỉ: "... Không cần, cứ như vậy đi." Rất tốt : )

Tất cả sự giao lưu đều diễn ra trong đầu, nên thời gian Nguyễn Chỉ nói chuyện với OOC cũng không có lâu, quay phim ở bên cạnh cũng không nhận ra có gì khác thường.

Chỉ có người hâm mộ trên đạn mạc đang cười lăn cười bò:

"Nội tâm Nguyễn Nguyễn: Tôi chỉ tới đây để hẹn hò sao phải làm khó tôi như thế?!"

"Há há há a há há"

Đỗ Thương Sinh ở cạnh bèn cúi đầu dò hỏi: "Bây giờ chúng ta đi luôn nha?"

Nguyễn Chỉ gật đầu: "Đi! Không đi rất uổng phí! Vừa được cúp học vừa được chơi, tốt biết bao."

Khán giả:

""_(: з" ∠)_ chân thực."

"Tỉ muội phía trước hahaha thương cô 1s."

"Tôi đang cười haha trong nháy mắt phải dừng lại nhìn lịch học lớp 12 mà khóc ra tiếng chó :("

Đỗ ảnh đế gật gật đầu, hai người đi thẳng đến cổng trường. Bởi vì bọn họ đã hoàn thành nhiệm vụ, nên bây giờ không thể ngồi xe của chương trình nữa, đành tự mình tìm xe đến khu trò chơi.

Hai người quết định đón xe đi.

Đi được nửa đường thì đụng phải Thường Kiến và Lưu Phi Vũ.

Lưu Phi Vũ vừa thấy Nguyễn Chỉ liền vẫy tay một cái.

"Hai người cũng không có tiết sao?"

Chữ "cũng" này khiến Nguyễn Chỉ thấy chua chua: "Chúng tôi có nhiệm vụ mới, phải đến khu trò chơi điện tử, không cần lên lớp. Hai người thì sao?"

Lưu Phi Vũ vẫn là dáng vẻ yếu mềm như trước, cô nghe Nguyễn Chỉ nói xong thì liếc nhìn Thường Kiến bên cạnh, đỏ mặt, "Tụi tôi nghe nói gần đây có một tiệm cà phê mới mở, định đến xem thử." Cô nói xong lại bổ sung thêm: "Tiết này, Thiên lão sư xin nghỉ rồi."

Khán giả đạn mạc:

"Giáo, giáo viên xin nghỉ ...( ̄(0) ̄) mô phật."

"Tại sao? Tại sao giáo viên của chúng ta không xin nghỉ hả?!"

"..." Nguyễn Chỉ cũng không nghĩ đến lại có chuyện tốt như vậy, gật gật đầu, định tạm biệt hai người để đến khu trò chơi.

Nhưng cậu chưa kịp lên tiếng, quay phim bên cạnh bỗng nhiên gọi hai nhóm lại.

Quay phim: "Vương đạo công bố nhiệm vụ mới, xin mọi người chờ một chút."

Quay phim dẫn mọi người đến chỗ râm mát đứng chờ, không biết từ đâu bỗng xuất hiện một chiếc xe dán logo Đại tác chiến, nhân viên công tác từ trên xe bước xuống, đọc nhiệm vụ của Vương Xuyên.

Truyện chỉ được update trên Wattpad @real__kiwi và Wordpress @kiwigarden92. Những nơi khác đều là trang ăn cắp (╯‵□′)╯

——

Nhân viên công tác nói: "Nhiệm vụ lần này là hình thức khiêu chiến đơn giản, song phương tình nhân mỗi người cầm một tấm bảng trắng, sau khi tôi đọc xong câu hỏi tình huống hãy viết ra đáp án của mình, hãy chọn đáp án nào mà bạn cho rằng có khả năng cao nhất nửa kia cũng sẽ chọn. Nhóm có nhiều đáp án trùng khớp nhất sẽ nhận được danh hiệu Tình nhân ăn ý hôm nay, ngày mai có một ngày tự do hoạt động không cần quay phim, cùng một một vé phòng đơn suối nước nóng năm sao."

Sau đó nhân viên công tác bổ sung thêm: "Nhóm Vương Mỹ Cầm và Lâm Tu Viễn cũng đang tiến hành phần trả lời câu hỏi, các bạn khán giả có thể thông qua phát sóng trực tiếp đồng thời giám sát."

Nguyễn Chỉ nghĩ đến nhiệm vụ ở khu trò chơi còn chưa làm xong: "Chúng tôi còn phải đi làm nhiệm vụ khu trò chơi mà...?"

Quay phim đọc lên đáp án Vương đạo chuẩn bị sẵn: "Không gấp, không gấp đâu, nghỉ ngơi một chút."

Nguyễn Chỉ: ". . ."

Trong phòng trực tiếp lúc này khán giả đang gảy bàn tính:

"Vương Xuyên cẩu tặc từ lúc nào lại hào phóng như vậy? Suốt ba tháng phát sóng luôn muốn kiếm lời từ tỉ lệ người xem, giờ lại cam lòng cho khách mời nghỉ ngơi sao?!"

"Wow, phòng đơn suối nước nóng năm sao? Là YYY mà tôi biết sao? Một tháng chỉ tiếp mười khách, mỗi phòng chính là một căn nhà luôn??"

Những người duy nhất không trông mong chỉ có chút vui mừng và sốt sắng chắc là fan Nguyễn Chỉ và Đỗ Thương Sinh cùng các khách mời khác.

Nguyễn phấn đang khóc hu hu trên đạn mạc:

"Mềm mùm mụp cố lên! Liều một phen, ngày mai được nghỉ ngơi rồi!"

"Tuy rằng nếu Nguyễn Nguyễn thắng ngày mai mẹ sẽ không gặp được con, nhưng mẹ mừng cho con!"

Trọng điểm của Nguyễn Chỉ lại không giống lắm với mọi người, trọng điểm của cậu ở câu "một ngày tự do hoạt động không cần quay phim" kia, rốt cuộc có thể ngủ nướng mà không sợ bị quay phim quay trộm rồi!

Nguyễn Chỉ nhìn Đỗ Thương Sinh bên cạnh, trong mắt là sự kiên định trước nay chưa từng có: "Tiền bối, cố lên!"

Truyện chỉ được update trên Wattpad @real__kiwi và Wordpress @kiwigarden92. Những nơi khác đều là trang ăn cắp (╯‵□′)╯

Tuy Nguyễn Chỉ rất muốn thắng nhưng trong lòng cậu cũng có chút lo, còn Đỗ Thương Sinh không hổ là ảnh đế, nhìn có vẻ rất bình tĩnh. Anh nghe thấy Nguyễn Chỉ nói chuyện chỉ khẽ gật đầu, lại thấp giọng nói: "Yên tâm, chúng ta sẽ thắng."

Trong đầu Nguyễn Chỉ đã bắt đầu suy xét đến những vấn đề có thể bị hỏi, nín thở, tim đập nhanh, sau khi nghe Đỗ Thương Sinh nói, bỗng nhiên không thấy khẩn trương như vậy nữa, trong lòng như được một dòng nước trong lành rót qua, cả người thả lỏng.

Lúc Nguyễn Chỉ vừa thở ra một hơi vừa vặn át đi tiếng OOC ở trong đầu cậu cười khinh "Hừ"

Ngay lúc này các nhân viên của Luyến ái đại tác chiến bắt đầu phát dụng cụ.

Bốn người bọ họ, mỗi người nhận được một cái bảng trắng và một cây bút.

Nhân viên công tác thấy mọi ngời đã chuẩn bị xong, bắt đầu hỏi câu đầu tiên: "Hãy cho biết màu sắc mà cả hai yêu thích."

Nguyễn Chỉ nghe xong thì tay cũng dùng tốc độ cực nhanh mà viết ra đáp án. Trước khi tham gia Đại tác chiến cậu đã nhờ An Nhã gửi tất cả tài liệu liên quan đến Đỗ Thương Sinh đến cho cậu, màu sắc mà ảnh đế thích đương nhiên là cậu rõ ràng.

Lưu Phi Vũ lại đỏ mặt, Thường Kiến ngồi quay lưng với cô lại đang vò đầu.

Hai người bọn họ tuy rằng ở chung cực kỳ hòa hợp, hơn nữa trong Đại tác chiến họ đúng là đôi tình nhân mỗi ngày chăm chỉ phát kẹo, tình cảm từ từ ấm lên, nhưng mà quả thật...họ không quan tâm đến vấn đề thế này.

Lưu Phi Vũ nghĩ đến ngày thường Thường Kiến mặc quần áo màu gì, dựa vào cảm giác viết là màu đen, còn Thường Kiến nghĩ muốn nhũn não lại cảm thấy nữ sinh đều sẽ thích —- hồng phấn.

Trên đạn mạc fan Thường Kiến cười sắp chết:

"Thường Kiến đại ca, có thể đừng thẳng nam* như vậy không anh, em hoài nghi chỉ cần hỏi đến màu sắc mà phụ nữ yêu thích thì trên từ 80 dưới đến 3 tuổi anh đều viết là hồng phấn đúng không [đầu chó]"

*Thẳng nam này là nói mấy anh trai thô kệch ko có tinh tế nha. Không phải cong – thẳng đâu :))

Truyện chỉ được update trên Wattpad @real__kiwi và Wordpress @kiwigarden92. Những nơi khác đều là trang ăn cắp (╯‵□′)╯

——

Nhân viên công tác thấy họ viết xong, nhanh chóng đọc câu hỏi tiếp theo: "Chiều cao của hai người."

Bình thường thì chỉ cần là bạn bè ở cạnh nhau vài ngày, thì có thể ước lượng được đại khái chiều cao của đối phương, câu hỏi này không có độ khó, bốn người viết xong không đến nửa phút.

Ngay sau đó, nhân viên công tác dọc câu hỏi thứ ba: "Phim điện ảnh mà cả hai thích nhất."

Lưu Phi Vũ cùng Thường Kiến suy nghĩ một chút, nhanh chóng cho ra đáp án.

Phía bên này, Đỗ Thương Sinh cũng nhanh chóng viết xong đáp án, chỉ có Nguyễn Chỉ là còn suy nghĩ.

Cậu biết phim mà mình thích nhất, nhưng lại không biết phim Đỗ Thương Sinh thích nhất.

Nội dung này khôn có trong tài liệu mà An Nhã đưa cho cậu.

Nguyễn Chỉ nhíu mày suy nghĩ hồi lâu, vẫn không thể nghĩ ra đáp án nào, cuối cùng viết "Không có."

Vì đảm bảo tính hấp dẫn của chương trình phát sóng trực tiếp. Phân đoạn tiến hành thi đấu chỉ có một quay phim phụ trách quay để tiếp tục phát sóng, quay phim của người còn lại tạm thời tắt máy.

Cho nên dù xem kênh chính hay là kênh riêng khán giả cũng chỉ có thể thấy đáp án của một người trong mỗi đôi tình nhân, vì không thể nhìn thấy đáp án của cả hai, có thể khiến cho chương trình thêm vẻ huyền bí. Đôi Nguyễn Chỉ và Đỗ Thương Sinh, ống kính bị cắt là của Đỗ Thương Sinh. Còn nhóm Lưu Phi Vũ và Thường Kiến, ống kính của Lưu Phi Vũ bị cắt đi.

Nhân viên công tác chờ Nguyễn Chỉ viết xong đáp án, tiếp tục hỏi đến vấn đề thứ tư: "Kịch bản mà bạn và đối phương thích nhất."

Vấn đề này Nguyễn Chỉ thấy càng khó trả lời hơn.

Thật ra là từ nhỏ đến lớn, Nguyễm Chỉ cũng không cảm thấy đặc biệt yêu thích kịch bản nào hết. Tuy là Nguyễn Chỉ xuất thân chính quy, khả năng diễn xuất mạnh, nhưng không biết tại sao lúc xem kịch bản năng lực cảm thụ lại rất yếu. Nguyễn Chỉ có thể biểu đạt được nội dung câu chuyện, nhưng trong lòng cậu lại không có tình cảm rung động.

Nếu như nhất định phải chọn một cái, một kịch bản cậu thích nhất thì...Nguyễn Chỉ suy nghĩ một chút, viết đáp án.

Nhưng đến lúc điền kịch bản mà Đỗ Thương Sinh thích thì bút trên tay Nguyễn Chỉ lại dừng, cậu chỉ biết câu chuyện mà mình thích, hoàn toàn không biết Đỗ Thương Sinh thích cái nào, xoắn xuýt nữa ngày lại dựa vào cảm giác đoán mò một cái.

Fan Đỗ Thương Sinh không nhìn thấy đáp án của Đỗ Thương Sinh nhưng vẫn có thể thấy của