Bị đẩy đến phía trước Hiên Viên Thiên Hành bất đắc dĩ ứng chiến. Mà Long Tại Vũ lại rãnh rỗi uống trà, ăn điểm tâm! ( ách đồ ăn ở kĩ viện không thể tự tiện ăn nha!!!)

“Uy, ngươi có thể nhanh lên không? Công lực của nàng không bằng ngươi, cư nhiên còn để đến bây giờ”. Long Tại Vũ nhìn hai người dây dưa không ngớt lạnh lạnh mở miệng: “Phiền ngươi nhanh lên một chút, chúng ta còn có việc cần tính toán nha”

“Ta nói bảo bối a. Ngươi cho dù không hỗ trợ cũng đừng có nói mát a”. Hiên Viên Thiên Hành thoải mái tiếp chiêu, chính là không thấy hắn dùng đòn sát thủ.

“Vậy ngươi chậm rãi ngoạn(chơi). Ta trước ngủ”. Long Tại Vũ ăn uống no đủ, xoay người chuẩn bị tiếp tục ngủ.

“Uy phiền ngươi tìm người lại nâng giường lên ”. Long Tại Vũ xoay người rồi mới phát hiện giường cùng nhuyễn tháp đã bị hai người đánh nhau hủy hoại ( Kì: Vô nghĩa đánh nhau ở nơi nhỏ như vậy có thể hay không không hư đồ! Thật sự ngốc chết!! Tiểu Vũ nhi: ngươi cút một bên đi!)

“Ha ha vậy ngươi chờ, chúng ta cùng nhau ngủ!”. Hiên Viên Thiên Hành một chưởng đem cửa sổ đập nát, người cũng bay theo ra ngoài.

“A đây là có chuyện gì ”. Tú bà nghe được tiếng đánh nhau vội vàng chạy lại, nhìn thấy tình cảnh trong phòng suýt chút nữa hộc máu. Căn phòng đẹp của nàng những đồ gỗ tốt nhất

“A ”. Long Tại Vũ hết nhìn phòng lại nhìn tú bà, lập tức cười gượng một tiếng, bay nhanh ra khỏi phòng chạy đến hướng của Hiên Viên Thiên Hành. Hắn hiện tại đã biết rõ tên cáo già biến thái chết tiệt vì cái gì muốn chạy trốn

“Các ngươi thất thần làm gì? Còn không mau bắt lấy tên tiểu quỷ kia. Hảo hảo dạy dỗ một chút nhất định có thể bán tốt giá ”. Tú bà đối nhóm hán tráng phía sau rống giận: “Còn không đi làm mất cây ra tiền này lão nương nhất định không để cho các ngươi yên ”

“Khải nhi hảo chậm a”. Hiên Viên Thiên Hành cười hì hì từ trên cây nhảy xuống.

“Ngươi con mẹ nó lão tử chém chết ngươi ”. Long Tại Vũ nhìn thấy Hiên Viên Thiên Hành liền đánh tới. Thù mới hận cũ giải quyết luôn một thể!

“Khải nhi đừng kích động. Ta không phải cố ý bỏ ngươi lại. Bên ngoài rộng lớn, như vậy mới hảo thu thập nữ nhân kia không phải sao. Ngươi trước xin bớt giận ”. Hiên Viên Thiên Hành một bên trốn tránh một bên giải thích. Hắn vừa rồi thật sự không phải cố ý bỏ lại Khải nhi. Vì không biết giải thích ra sao nên trước hết mới “Trốn” một chút mà thôi!

“Ai cần ngươi giải thích!”. Long Tại Vũ xuống tay càng ngày càng ngoan, chiêu thức tấn công toàn chỗ hiểm của Hiên Viên Thiên Hành.

“Nguyên lai Khải nhi còn muốn tiếp tục chuyện chúng ta chưa hoàn thành a! Vậy ngươi yên tâm phụ hoàng nhất định sẽ thỏa mãn ngươi”. Hiên Viên Thiên Hành cười đen tối, sử dụng động tác giả lừa gạt Long Tại Vũ, tay chế trụ thắt lưng hắn.

“Ngươi cái hỗn đản. Buông tay, nếu không ta thật sự chết cho ngươi xem ”. Long Tại Vũ dùng sức vặn vẹo thắt lưng. Mẹ nó. Vì cái gì hắn giống nữ nhân khi bị cường bạo thì nói ra như vậy chứ không nghĩ tới hắn một nam nhân còn muốn mỗi ngày lo lắng vấn đề “Trinh tiết” của mình.

“Ngươi ”. Hiên Viên Thiên Hành dừng lại động tác, nhìn Long Tại Vũ: “Ngươi thật sự nghĩ vậy!”

“Vô nghĩa”. Long Tại Vũ nghiến răng nghiến lợi nhìn Hiên Viên Thiên Hành: “Ngươi lần sau nếu không có sự đồng ý của ta mà tự tiện bính ta, ta thật sự bất chấp tất cả mà xử lý ngươi”.

“Vậy chỉ cần ngươi đồng ý là được?”. Hiên Viên Thiên Hành vẫn như trước không buông Long Tại Vũ ra, mà còn dùng biểu tình thật sự sẽ được nhìn hắn.

“”. Long Tại Vũ không nói gì ngẩng đầu. Ông trời a! Hắn không phải là nghe không hiểu tiếng người chứ?

“Trước buông”. Long Tại Vũ đem tay Hiên Viên Thiên Hành hạ xuống, cảm thấy sự buông lỏng nhỏ liền lập tức rời khỏi lòng ngực Hiên Viên Thiên Hành.

“Ngươi ai yên tâm ta thật sự sẽ không đối với ngươi làm cái gì. Rừng núi hoang vắng, khong khí thật sự quá kém!”. Hiên Viên Thiên Hành xia cánh tay bị Long Tại Vũ nắm lấy.

“Hừ.” Long Tại Vũ dựa vào cây thụ ngồi xuống nhắm mắt.

Hiên Viên Thiên Hành xem Long Tại Vũ không hề để ý đến mình mà cũng ngồi xuống bên cạnh cây thụ, nhìn bầu trời ngẩn ngẩn người.

Long Tại Vũ cảm giác trên người tiếng hô hấp ngày càng dồn dập liền đứng lên.

“Khải nhi làm sao vậy?”. Hiên Viên Thiên Hành phát giác Long Tại Vũ khác thường, vội vàng quan tâm hỏi. Nếu hiện tại là ban ngày, hắn nhất định có thể nhìn thấy trên mặt Long Tại Vũ ửng đỏ một cách mất tự nhiên.

“Không có việc gì”. Long Tại Vũ hít sâu một hơi ý đồ điều chỉnh hô hấp tốt hơn, không cho Hiên Viên Thiên Hành nghe ra điều gì.

“Thật sự không có việc gì?”. Hiên Viên Thiên Hành không yên tâm tới gần Long Tại Vũ. Thanh âm Khải nhi không bình thường!

“Ngươi nhiều chuyện gì chứ? Chạy trở về đi ngủ”. Long Tại Vũ nổi giận gầm lên một tiếng. Dựa theo phương pháp trước kia điều tức. Là xuân dược. Mẹ nó chính mình như thế nào liền quên đồ trong kỹ viện đều có xuân dược!

“Ngươi ”. Hiên Viên Thiên Hành nghe Long Tại Vũ phát ra tiếng hít thở ồ ồ, lập tức hiểu được. Khải nhi ăn điểm tâm ở kĩ viện, điểm tâm nhất định có sảm xuân dược. Tuy rằng chỉ là xuân dược bình thường nhưng nhất định vẫn rất khó chịu!

“Ta đến giúp ngươi”. Hiên Viên Thiên Hành ôm Long Tại Vũ vào ngực, bàn tay khai giải hai chân hắn.

“Ân ngươi làm gì ”. Long Tại Vũ vô lực tựa vào lòng ngực Hiên Viên Thiên Hành. Tên hỗn đản này không phải nói sẽ không bính hắn sao?

“Yên tâm ta sẽ không ôm ngươi. Hiện tại rất khó chịu đi. Ta đến giúp ngươi”. Hiên Viên Thiên Hành ôm chặt lấy Long Tại Vũ, làm cho hắn ngồi trên đùi mình.

“Ngươi tránh ra. Ta chính mình có thể”. Long Tại Vũ tức giận mở miệng. Đều là hắn, vừa rồi chính mình đã muốn điều tức sẽ không sao, ai muốn hắn nhiều chuyện?

“Như vậy sao được. Yên tâm giao cho ta”. Hiên Viên Thiên Hành gắt gao dán lưng Long Tại Vũ lại, làm cho hắn cảm nhận nhiệt độ của chính mình! Một bàn tay cởi bỏ áo khoác của Long Tại Vũ, bàn tay linh hoạt như xà tiến vào áo trong của hắn, cầm lấy ngọc hành đã muốn nóng bỏng!

“Ngươi ân hỗn đản, buông tay”. Long Tại Vũ được tay của Hiên Viên Thiên Hành trợ giúp làm hắn bất đắc dĩ không thể khống chế chính mình. Lập tức ở trong lòng thề: về sau sẽ không bao giờ… Ăn đồ ở kĩ viện nữa

“Ta không phải hỗn đản là xấu đản thoải mái không?”. Động tác Hiên Viên Thiên Hành nắm lấy ngọc hành của Long Tại Vũ nhanh hơn, cảm giác nó ở trong tay mình trướng đại.

“Buông ra a ân ”. Long Tại Vũ ngăn cản khoái cảm đang ăn mòn, ý đồ giữ lại một tia thanh tỉnh.

“Đừng sợ. Ta sẽ không thương tổn ngươi”. Hiên Viên Thiên Hành cởi bỏ quần áo chính mình, đỉnh ngọc hành của Long Tại Vũ căng thẳng, hai chân gian ra co rúm lại

“A mau buông tay ”. Long Tại Vũ cảm giác được hai chân có dị vật, phản xạ co hai chân lại.

“Đúng, cứ như vậy. Khải nhi, Khải nhi của ta. Ta thật sự không thể buông tha ngươi. Về sau không được rời khỏi ta ”. Hiên Viên Thiên Hành thở dốc, động tác cũng nhanh hơn, cùng Long Tại Vũ cùng nhau đi lên thiên đường dục vọng.