Khi Hùng Nhân Quý báo cáo với việc này với Bí thư đảng ủy kiêm giám đốc nhà máy Khanh Quang Vinh về việc muốn mời Đồn công an tham chiến ăn bữa cơm, cũng cả việc Đồn công an xin tài trợ; Hùng Nhân Quý không ngờ Khanh Quang Vinh lại tỏ vẻ hứng thú và nói nếu có thời gian sẽ tham gia bữa tiệc ăn mừng này.
Điều này làm Hùng Nhân Quý rất khó hiểu. Dù là Phó chủ tịch huyện hay là Trưởng phòng Công an huyện Giang Khẩu tới thì Khanh Quang Vinh cũng chưa chắc đã tự mình tiếp đón. Triệu Quốc Đống tuy là con cái nhà máy nhưng chỉ là một Trưởng đồn công an mà thôi. Mình ra mặt tiếp đã đủ mặt mũi, giám đốc nhà máy tham gia thì hơi thừa.
Chẳng qua Khanh Quang Vinh tỏ thái độ như vậy thì Hùng Nhân Quý càng vui hơn. Như vậy thực hiện lời hứa với Đồn công an cũng không vấn đề gì.
Bữa tiệc được tổ chức trong nhà khách của nhà máy, chẳng qua bữa tiệc sang trọng hơn trước nhiều. Lần này uống là rượu ngũ lương dịch, mà thuốc trên bàn cũng là Hồng sơn.
Triệu Quốc Đống lần này có chuẩn bị mà tới. Hắn mang theo bốn người La Minh Sơn, Hạ Hồng Hải, Viên Chấn Dũng và Trần Quốc Cương. Trong này chỉ có Hạ Hồng Hải hơi kém một chút, ba người kia đều uống giỏi. Nhất là Viên Chấn Dũng trước khi chuyển ngành đã công tác ở Tây Tạng, uống cả lít rượu trắng cũng không sao.
- Bí thư Hùng, lần này theo ý của lãnh đạo mà làm tốt công việc, tôi cũng mới dám mang người ở đồn tới đây báo cáo với lãnh đạo.
Nhìn Từ Xuân Nhạn nghiêng người rót rượu, mắt Triệu Quốc Đống sáng lên.
- Ha ha, Tiểu Triệu, xem ra hôm nay cậu muốn báo thù phải không? Ở trong nhà máy thì sợ rằng cậu không có cơ hội này đâu.
Hùng Nhân Quý nhìn quanh thì mấy người lão Lỗ, lão Mã cũng không hề thua kém.
- Đúng thế, Bí thư Hùng, bọn họ tới một làm ngã một, tới hai làm ngã cả hai.
- Bí thư Hùng, cảnh sát chúng tôi không chỉ giỏi phá án mà dù bất cứ trường hợp nào cũng không sợ.
Triệu Quốc Đống tự tin nói.
- Ha ha, Tiểu Triệu, lần này các cậu phá được án, bắt được người. Chuyện này chúng tôi cũng biết, lần này có lẽ Đồn công an Giang Miếu làm mất lòng Chủ tịch thị trấn rồi phải không? Chẳng qua phản ứng của Đồn công an rất tốt, ai cũng nói Kính Hải kia đến đuôi cọp cũng dám sờ vậy mà Đồn công an dám đụng, được.
Hùng Nhân Quý giơ chén lên nói;
- Chén đầu mọi người cạn. Coi như Nhà máy dệt mời Đồn công an Giang Miếu, cảm ơn các anh ủng hộ Nhà máy dệt chúng tôi. Tôi nghĩ không ai dám có ý đồ với nữ công nhân nhà máy nữa.
- Bí thư Hùng, đây là chính khí. Đồn công an nếu không xử lý đám cặn bã của xã hội thì còn có tác dụng gì. Cạn.
Triệu Quốc Đống cũng không khách khí giơ chén lên uống cạn.
Bữa tiệc vừa bắt đầu thì dù là ai cũng không thể khống chế được. Từ Xuân Nhạn không ngừng rót rượu cho hai bên, đám người không ngừng ngửa đầu so rượu. Một trận chém giết khiến dù là kim cương cũng phải lắc lư.
Hạ Hồng Hải có vẻ không chịu được nữa, Triệu Quốc Đống nháy mắt với Viên Chấn Dũng, Viên Chấn Dũng liền khơi mà chiến tranh cạn ba chén liên với lão Lỗ của nhà máy. Lão Lỗ tuổi đã cao hơn nữa lúc trước đã uống hơn chục chén nên bị tập kích bất ngờ đến độ không thể chống đỡ nổi, lập tức ngã ngựa.
Mà một phó phụ trách đội tự vệ khác cũng bị Triệu Quốc Đống bị khiêu khích, sau đó lại Triệu Quốc Đống và La Minh Sơn hợp sức đánh ngã.
Mà Hạ Hồng Hải được Mã Chánh Khuê chăm sóc nên cũng cúi đầu ngã xuống.
Mọi người đang náo nhiệt thì cửa phòng được mở ra.
- Giám đốc Khanh.
Triệu Quốc Đống vội vàng đứng dậy. Hắn không ngờ Khanh Quang Vinh lại tới đây, bảo sao Hùng Nhân Quý lại để thừa một vị trí. Mình còn nghĩ đối phương tưởng Liêu Xương Thịnh sẽ tới, thì ra là để chỗ cho Khanh Quang Vinh.
- Ha ha, Tiểu Triệu, cậu bây giờ làm quan lớn rồi quên Khang thúc sao? Không đến chỗ chú chơi ư.
Khanh Quang Vinh tỏ vẻ thân thiện dễ gần làm Triệu Quốc Đống giật mình, ngay cả Mã Chánh Khuê cùng với Từ Xuân Nhạn đều có chút ngạc nhiên.
- Khanh thúc nói gì vậy, chú bận như vậy nên cháu đâu dám tới làm phiền. Huống chi Bí thư Hùng rất ủng hộ bọn cháu nên cháu không tới làm phiền chú.
Triệu Quốc Đống vội vàng nói.
Hùng Nhân Quý đã sớm nhường vị trí cho Khanh Quang Vinh, Khanh Quang Vinh nói:
- Mọi người ngồi đi, lão Hùng cũng nói với chú lần này do Đồn công an nên mới khiến các nữ công nhân của nhà máy yên tâm đi làm. Nào, tôi mời mọi người một chén.
Khanh Quang Vinh vừa ra trận làm Triệu Quốc Đống có chút bất đắc dĩ. Người của Đồn công an chỉ có thể cầm chén lên. Nếu Khanh Quang Vinh mời mấy người vài chén thì sợ trận này chỉ có mình và Viên Chấn Dũng còn sống mà về.
- Nào, ăn thôi. Tiểu Triệu, đừng khách khí, về nhà coi như về nhà mẹ. Có gì cần nhà máy ủng hộ thì cứ nói với lão Hùng.
Khanh Quang Vinh nói làm Triệu Quốc Đống có chút hưng phấn. Lần này ngoài đến đây báo thù thì còn mục đích quan trọng hơn đấy là muốn đối phương thực hiện lời hứa. Có Khanh Quang Vinh ở đây thì hiệu quả tốt hơn nhiều.
- Khanh thúc, chú cũng biết tình trạng Đồn công an đó. Tuy là cơ quan trực thuộc Công an huyện nhưng căn bản không rót kinh phí xuống bao nhiêu. Mà Đảng ủy Khu Giang Miếu lại không có nguồn thu, cho nên Đồn công an chỉ có thể mặt dày đi quyên góp, toàn bộ dựa vào các cơ quan trong khu vực ủng hộ. Năm nay cháu tới thì đúng là không khác gì tay trắng. Chiếc xe jeep của đồn đã quá cũ và chạy hơn 10 năm. Cháu muốn đổi sang một xe con cho nên mong Khanh thúc và Bí thư Hùng ủng hộ.
Triệu Quốc Đống nói rất thành khẩn nhưng không mất khí độ của hắn.
- Ừ, Nhân Quý, năm ngoái nhà máy ủng hộ Đồn công an bao nhiêu?
Khanh Quang Vinh nói.
- Mười ngàn, trước đó tôi đã nói nếu Đồn công an có thể giải quyết việc kia thì chúng ta sẽ ủng hộ 20 ngàn.
Hùng Nhân Quý nói.
- Ồ, 20 ngàn ư? Ít quá, như vậy đi, Đồn công an làm nhà máy chúng ta được xả giận, chúng ta cũng không nên quá keo kiệt. Ủng hộ Đồn công an 30 ngàn đi, anh đưa ra trong hội nghị Đảng ủy.
Khanh Quang Vinh vỗ bàn nói:
- Tiểu Triệu, bây giờ nhà máy cũng có chút khó khăn nên tạm thời chỉ được từng đó. Nếu cuối năm mà Đồn công an có khó khăn thì cháu tới tìm Nhân Quý và chú.
Triệu Quốc Đống rất vui vẻ. Khanh Quang Vinh nếu tỏ thái độ thì việc này đã xong, hơn nữa cuối năm còn có thể đến xin tiếp.
- Khanh thúc, cháu thay mặt Đồn công an Giang Miếu cảm ơn chú và Bí thư Hùng đã ủng hộ chúng cháu. Về sau Đồn công an sẽ càng làm tốt công việc để đáp lại.
Triệu Quốc Đống đứng lên giơ chén mà nói:
- Cháu xin cạn chén này để cảm ơn nhà máy.
Không khí sau đó rất sôi nổi. Chuyện đã xong thì Triệu Quốc Đống không hề băn khoăn nữa, ai mời thì hắn cũng không từ chối.
Khanh Quang Vinh cũng uống với Triệu Quốc Đống hai chén rồi nói:
- Tiểu Triệu, cháu rất quen với Thị trưởng Thái?