- Quốc Đống ca, lạnh quá. Chăn này của anh sao không lạnh thế hả?
Triệu Quốc Đống nằm trong chăn mà run lên.
- Bảo em về nhà thì không về, bây giờ còn trách ai? Chịu đi, còn có mấy tiếng nữa là sáng.
Triệu Quốc Đống mệt mỏi nói:
- Anh ngủ trước đây.
Thấy Triệu Quốc Đống ngủ thật, Cổ Tiểu Âu thấy càng lạnh hơn. Cô đảo đảo mắt rồi chùm trong váy mà lén lút bò tới một góc giường Triệu Quốc Đống đang nằm, cô cũng lặng lẽ cho chân vào chăn của Triệu Quốc Đống.
Mặc dù chân ấm nhưng trên người lại lạnh, con sâu ngủ cũng kéo tới. Cổ Tiểu Âu ngáp một tiếng và không chịu được nữa. Cô nghiêng người và mơ mơ màng màng chỗ ấm áp.
Chăn ở giường này tuy dài hơn các chăn khác nhưng chỉ đủ để Triệu Quốc Đống đắp. Hắn mơ màng cảm thấy có một cơ thể chui vào lòng mình, trong đầu còn chưa có phản ứng. Hắn nghĩ là Đường Cẩn nên đưa tay sờ sờ đối phương trong lòng, một bên mở áo lót một bên cũng đưa xuống kéo quần tất của đối phương xuống.
Cổ Tiểu Âu cũng mơ ngủ chỉ thấy người Triệu Quốc Đống nóng lên, rất thoải mái liền cuộn tròn và quay lưng chui vào lòng đối phương. Nhưng cô không ngờ tay đối phương lại thò vào áo lót mình, thoáng cái đã làm rơi áo lót của cô. Tay của hắn đang không ngừng sờ mó vú cô.
Cổ Tiểu Âu giật mình và không còn buồn ngủ nữa, mình sao lại chui vào lòng Quốc Đống như vậy? Mà tay này là của Quốc Đống ca. Bàn tay mạnh mẽ đang bóp vú mình, điều này như bóp nát trái tim Cổ Tiểu Âu.
Một sự khoái cảm chưa bao giờ có truyền khắp người cô, Cổ Tiểu Âu không nhịn được run lên.
Càng làm cô sợ không dám kêu thành tiếng là tay kia của đối phương đã kéo quần tất của cô xuống dưới đầu gối. Mặc dù còn cách quần lót nhưng như có một luồng lửa nóng xẹt qua chỗ đó.
Cổ Tiểu Âu tình nguyện dâng hiến cho Triệu Quốc Đống, nhưng hành động lỗ mãng như thế nào vẫn làm cô sợ kêu thành tiếng.
Triệu Quốc Đống trong nháy mắt đó cũng cảm thấy không đúng. Cơ thể Đường Cẩn hình như không cao như cơ thể trần nửa thân trên như vậy. Đường Cẩn có thân hình nhỏ bé, mà vú Đường Cẩn cũng không cao vút như người trong lòng, mặc dù to tương đương nhau.
Triệu Quốc Đống rất quen với cơ thể của Đường Cẩn, trong nháy mắt đó hắn đã cảm nhận ra vấn đề.
- Tiểu Âu?
Triệu Quốc Đống hoảng sợ kêu lên. Cô bé này chui vào nằm với mình từ lúc nào, là mình tưởng là Đường Cẩn nên thiếu chút nữa mắc sai lầm. Chẳng qua bây giờ muốn ngừng cũng khó. Một tay hắn đặt ở ngực cô, quần tất đã kéo xuống đầu gối, dù là ai cũng nghi ngờ có vấn đề.
Đen quá.
Triệu Quốc Đống tỉnh lại rồi vội vàng kéo quần Cổ Tiểu Âu lên. Hắn định rút tay lại nhưng không ngờ cô bé đè lại tay hắn.
- Quốc Đống ca, em tình nguyện mà.
Cổ Tiểu Âu nhỏ giọng nói.
- Tình nguyện cũng không được.
Triệu Quốc Đống vội vàng dùng sức kéo tay về và đứng lên.
- Anh mà chạy thì em nói với bố em là anh cởi quần của em ra, còn sờ mó người em.
Cổ Tiểu Âu xoay người ôm chặt lấy Triệu Quốc Đống.
- Tiểu Âu, em có ý gì?
Triệu Quốc Đống tránh một chút nhưng không được, cô nhíu mày nói.
- Em biết anh có bạn gái, không phải là Khổng Nguyệt sao?
Cổ Tiểu Âu cười cười như hồ ly tinh:
- Mới chỉ là bạn gái thôi mà, chưa lấy nhau. Mà lấy cũng có thể ly hôn.
- Đừng có nói nhảm.
Mùi hương trinh nữ truyền tới làm Triệu Quốc Đống nóng lên.
- Hừ, đừng nghĩ em không biết. Đám Khanh Liệt Bưu đã sớm chú ý tới Khổng Nguyệt. Nếu không phải có anh thì Khổng Nguyệt đã sớm bị Khanh Liệt Bưu chơi rồi.
Cổ Tiểu Âu cười nói.
- Anh em nói với em vậy ư?
Triệu Quốc Đống không ngờ còn có vấn đề này.
- Còn cần anh của em nói sao? Đám xấu xa Khanh Liệt Bưu có thể bỏ cô gái đẹp như vậy sao?
Cổ Tiểu Âu nhíu nhíu mũi mà nói:
- Quốc Đống ca, anh nói em đẹp hay Khổng Nguyệt đẹp?
- Ừ, đều đẹp cả.
Triệu Quốc Đống đoán có lẽ quan hệ lạnh nhạt thời gian qua của mình và Khổng Nguyệt có nguyên nhân là như vậy.
- Em hỏi anh là anh đẹp hơn. Phải trả lời, không được tránh né. Nếu không em sẽ nói với bố em.
Cổ Tiểu Âu nhíu mày nói.
- Em thấy anh thật sự sợ em sao?
Triệu Quốc Đống có chút buồn bực, cô bé này như nghĩ mình sợ hay sao vậy, không dám làm gì cô ta. Ngửi mùi hương, nhìn cơ thể trắng nõn kia thì nghĩ mình là thánh sao.
- Anh sờ người em thì sao chứ? Làm anh giận thì em có tin là anh đè em ra không?
Triệu Quốc Đống không biết sao mình lại xúc động như vậy. Có lẽ đó là do cảm giác ham muốn vẫn còn vì động tác vừa nãy. Tay hắn cho vào áo lót của Cổ Tiểu Âu, bộ ngực cao vút đầy đặn rơi vào tay hắn. Triệu Quốc Đống vừa nhẹ nhàng sờ mó vừa nói:
- Muốn cạnh tranh với Khổng Nguyệt sao? Được, cho em cơ hội.
Cổ Tiểu Âu không ngờ Triệu Quốc Đống lại trở nên dữ dằn như vậy, sao như bị kích thích vậy, thoáng cái ôm cô vào lòng, hai tay lại sờ ngực cô. Cô vội vàng định há miệng kêu, Triệu Quốc Đống sao cho cô có cơ hội liền hôn môi cô.
Miệng Cổ Tiểu Âu có hình khác so với Đường Cẩn và Khổng Nguyệt. Khổng Nguyệt và Đường Cẩn có bờ môi nhỏ và mềm mại, mà môi của Cổ Tiểu Âu lại đầy đặn. Nhưng lại làm cho Triệu Quốc Đống có cảm giác khác.
Ngọn lửa dục phát ra, Triệu Quốc Đống phát hiện mình đã không thể khống chế được tâm trạng của mình. Hai tay hắn không ngừng sờ nắn cặp vú đầy đặn, cứng rắn của Cổ Tiểu Âu, người cũng không tự chủ dán sát vào cô bé. Những nụ hôn mánh liệt đã hòa tan trái tim cô gái ngây thơ.
Cổ Tiểu Âu mới đầu còn xấu hổ, từ chối thì bây giờ đã điên cuồng chào đón, thực tế chỉ là mấy chục giây mà thôi. Cổ Tiểu Âu hoàn toàn vứt bỏ sự xấu hổ và kiêu ngạo, cô nhiệt tình nghênh đón vuốt ve của Triệu Quốc Đống.
không biết lúc nào quần tất và quần lót của Cổ Tiểu Âu đã bị kéo tới đầu gối, bàn tay đầy ma lực của Triệu Quốc Đống hoạt động giữa hai chân cô. Làm Cổ Tiểu Âu vừa khẩn trương và mong chờ. Phụ nữ đều có thời điểm này, trong mấy tạp chí nói khá mập mờ, có thể là đau hoặc sướng. Có lẽ chỉ khi chính thức quan hệ thì người phụ nữ mới có cảm giác thật nhất.
Chẳng qua Triệu Quốc Đống hình như không dám hoàn thành hành động biến cô gái thành đàn bà. Trên thực tế hắn cảm thấy mình nhịn đến mức tối đa, nếu cô gái này là Khổng Nguyệt, Hàn Đông hoặc thậm chí là Đồng Mạn thì hắn sẽ không do dự phá trinh các cô. Nhưng Cổ Tiểu Âu thì hắn không thể không suy nghĩ nhiều mới dám làm. Hắn thậm chí cảm giác mình không phải đàn ông. Không có người đàn ông nào chịu đựng sự dày vò như vậy.
Cuối cùng hắn cũng không dám dùng súng mà tiến vào. Bởi vì hắn cảm thấy hôm nay chưa thích hợp. Chơi một cô gái còn trinh, dù cô có tình nguyện cũng không nên đơn giản như vậy. Huống chi đây là Cổ Tiểu Âu uống rượu, hắn không muốn cô hối hận.
Tay quyến luyến sờ một chút vú của Cổ Tiểu Âu rồi thu lại, sau đó hắn dịu dàng móc lại áo lót cho cô rồi kéo quần lót, quần tất lên. Hắn nhìn thẳng vào cô rồi nói:
- Nhớ, lần này anh cho em cơ hội hối hận. Lần sau anh sẽ không do dự lấy đi của em.
Triệu Quốc Đống đặt tay lên môi ngăn Cổ Tiểu Âu trả lời:
- Không cần nói, chúng ta có cơ hội mà. Em còn nhỏ, anh muốn em suy nghĩ kỹ có vài thứ đã làm thì không quay đầu lại được. Được rồi, ngủ đi, sáng mai về nhà sớm một chút.
Lần này Triệu Quốc Đống ngủ rất ngon. Khi hắn dậy thì Cổ Tiểu Âu đã sớm rời đi, cô chỉ để lại tờ giấy trên gối.
- Quốc Đống ca, cảm ơn anh cho em cơ hội suy nghĩ. Nhưng em muốn chúng ta sẽ có lần sau.
Lời nói đầy mập mờ làm Triệu Quốc Đống ngẩn ra rồi vội vàng xé đi. Nếu bị người khác nhìn thì sẽ nghĩ như thế nào?