Cận Hải kinh nghi bất định, hắn bay đến chỗ cao, mở ra toàn bộ công suất radar, xem xét hoàn cảnh xung quanh.

Hắn hiện tại có chút hối hận, không có mang Quang Giáp "Payne" của mình vào. Hệ thống radar của "Payne" tiên tiến hơn rất nhiều, cho dù là địa hình hoang dã như ở đây cũng có thể phát huy tác dụng. Lúc này hắn sử dụng là một chiếc "Lĩnh Thắng -908", các phương diện phối trí cũng không có cải tiến nhiều lắm.

Vốn nghĩ đến trường học, chẳng sợ trường học có nát, cũng là trường học, tỷ lệ xuất hiện đánh nhau sinh tử rất nhỏ, vẫn lấy hạ thấp làm chủ.

Hai năm trước như hắn dự tính, thấy vài người cũng được xem là cao thủ tinh nhuệ. Mọi người đều là người từng trải, bất động thanh sắc thử một hai, liền rõ ràng thực lực lẫn nhau, mọi người bảo trì ăn ý tương ứng.

Không nghĩ tới một năm cuối cùng, đột nhiên đi ra một vị cao thủ thần bí như vậy.

Hay là, là tân sinh năm nay?

Hay là, là Long Thành?

Hắn cười không nổi, cảm thấy mình có điểm khẩn trương quá mức, Long Thành có lợi hại thế nào, cũng chỉ là một học sinh. Hơn nữa Quang Giáp xã rầm rộ như vậy, trừ khi Long Thành đầu ngố mắt mù, trong lòng có bao nhiêu rối rắm không thể giải mới có thể đơn thương độc mã đến tìm chết?

Nhắm chừng là cao thủ nhà ai mang đi, trở về nhắc nhở thiếu gia phải cẩn thận chút. Người nào có thể trêu chọc, người nào không thể trêu chọc, thiếu gia vẫn có thể phân rõ.

5. 45 giây, phóng ra 36 viên đạn pháo.

Số liệu kinh người như thế, Cận Hải tự xưng là kiến thức rộng rãi, cũng cảm thấy khiếp sợ. Ở trong sư sĩ mà hắn biết, có thể làm được số liệu đồng dạng, không vượt qua một bàn tay.

Những những người này ai cũng đều là cao thủ nổi danh, không phải hạng người hời hợt.

Cận Hải đã cùng bọn họ giao tiếp qua, đối với bọn họ cũng có hiểu biết.

Không đến 6 giây 36 lần kích phát, từ trên số liệu mà xem, tựa như phản ánh người này là phản xạ tần rất mạnh.

Nhưng mà cũng không hẳn như thế, thần kinh đao đơn thuần, ở trình độ nhất định có thể phá vỡ tốc độ bắn cực hạn của vũ khí, nhưng mà gấp đôi cực hạn trở lên như vậy, còn cần cao áp chống đỡ xuất sắc.

Chỉ có thao tác đủ nhanh, đủ tinh chuẩn, mới có khả năng mang thời gian mỗi lần kích phát áp súc đến cực hạn, đạt tới hiệu qảu gấp đôi cực hạn.

Thần kinh đao đơn thuần là thực thông thường, nhưng mà thần kinh đao có cao áp chống đỡ xuất sắc rất ít gặp. Cái này không phải vấn đề huấn luyện, mà là hai cái tính cách đối ứng là hoàn toàn tương phản.

Sư sĩ phản xạ tần xuất sắc thường thường trời sinh nhiệt tình hiếu động, kích tình bắn ra bốn phía. Mà sư sĩ cao áp chống đỡ xuất sắc, thì thường thường tính cách trầm ổn bình tĩnh, lực nhẫn nại rất tốt.

Cái này cũng là vì sao sư sĩ gồm cả phản xạ tần cùng cao áp chống đỡ phi thường hiếm thấy.

Cận Hải động vài phần tâm tư. Loại sư sĩ này thích hợp đoàn đội tác chiến nhất, nếu đưa cho người này một khẩu pháo cao tần, tuyệt đối là hảo thủ thu gặt sinh mệnh trên chiến trường.

Cận Hải hạ quyết tâm, ngày sau nếu gặp mặt, phải kết bạn một phen. Nếu có cơ hội lung lạc, đó là một công lớn. Không có cơ hội mượn sức, giao cái bằng hữu cũng tốt.

Không nghĩ tới có thể ở Bonin gặp được cao thủ như thế, quá làm người ta hưng phấn.

Về phần thiếu gia cùng đối phương tồn tại ân oán gì đó, Cận Hải không để ở trong lòng, chuyện giữa mấy đứa nhóc thì có thể lớn đến đâu?

Radar không có tìm được mục tiêu khả nghi, Cận Hải là trong dự kiến, đáng tiếc vừa rồi không thấy rõ bộ dáng Quang Giáp đối phương, nếu không hỏi thăm cũng dễ dàng hơn nhiều.

Cận Hải cũng không nóng nảy, hắn đoán đối phương sẽ còn xuất hiện. đấu pháp cao tốc pháo thủ, đánh một pháo đổi một chỗ, nhắm chừng đang ở phía trước chờ bọn họ.

Sau khi nghĩ thông suốt điểm ấy, Cận Hải một lần nữa trở lại bên trong đội ngũ.

Đội ngũ rối loạn dần dần khôi phục bình thường, nhưng mà sĩ khí tổn hao nhiều, rất nhiều người trong lòng đều muốn rút lui có trật tự. An bài một ít người cứu trợ đội viên bị thương, thu thập tàn cục, Cận Hải thúc giục mọi người đi tới, một đám người một lần nữa chậm rãi đi về phía Trung Tâm An Ninh.

Long Thành đang bay, cảm thấy có điểm không thích hợp.

Sao lai không có ai đuổi theo?

Ở kế trong hoạch của hắn, đối phương nhất định sẽ đuổi theo không bỏ mới đúng. Đối phương người đông thế mạnh, chỉ cần tản ra, là có thể rất nhanh tìm được bóng dáng của hắn. Sau đó hắn lại lợi dụng cơ động, không ngừng phân tán đội ngũ đối phương, từ đó đạt được chiến cơ, tiêu diệt những nhóm nhỏ kẻ địch.

Đối phương không truy kích, kế hoạch mặt sau cũng không cần nói đến.

Cùng với mình suy nghĩ là không giống rồi!

Bị xem thấu? Long Thành có chút cảnh giác, đối phương chỉ sợ có cao thủ, xem thấu ý đồ của mình.

Kế tiếp làm sao đây?

Long Thành suy tư một lát, rất nhanh có chủ ý, nếu đối phương không đến tìm hắn, vậy hắn sẽ đi tìm đối phương.

Hắn bắt đầu bay trở lại, đi điểm chôn dấu vũ khí lấy pháo. Trong kế hoạch trước đây, cơ động cao là trung tâm, như vậy mới có thể cam đoan hắn không bị đối phương bao vây. Vì theo đuổi cơ động cao, vũ khí đều bị hắn an trí phân tán.

Như vậy vừa có thể giảm bớt sức nặng trên người, cũng có thể cho kẻ địch truy kích một sự bất ngờ.

Nhưng mà Long Thành không nghĩ tới đối phương lại có thể ra bài không án theo lẽ thường, đành phải trở về lấy pháo.

Fermi chú ý toàn bộ hành trình của Long Thành, đại khái đoán được kế hoạch của Long Thành, không khỏi khuyên nhủ: "Không bằng bỏ đi Long Thành, lần sau chúng ta còn có cơ hội."

Long Thành lắc đầu: "Không."

Phi hành dọc theo đáy sơn cốc chừng bảy tám phút, Long Thành đi đến một trong những địa điểm hắn giấu vũ khí.

Từ dưới vách đá kín đáo, lấy ra một khẩu pháo lớn.

“Thiên Nữ”, tên thực văn nhã thanh tú, nhưng lại là đơn binh trọng pháo không hơn không kém. Xuất phẩm của công xưởng vũ khí hạng nặng Nam Sơn, sức nặng của nó hầu như không chênh lệch nhiều lắm so với Yến Chuẩn trước khi cải tiến, còn phối trí giá pháo chuyên môn.

Gánh “Thiên Nữ”, Yến Chuẩn tốc độ lập tức hạ xuống rất nhiều.

Bất quá có tình báo Fermi truyền đến, Long Thành vẫn đi được đường tắt, tìm được một điểm thích hợp để phục kích.

Mất ba phút, Long Thành mới bố trí xong “Thiên Nữ”. Cắm tốt giá pháo, chặt chẽ đóng vào mặt đá cứng rắn. Chỉ dựa vào như vậy còn chưa đủ, ở đuôi pháo của nó, có một kết cấu chuyên môn chống đỡ, dùng để đặt trên bả vai Quang Giáp pháo thủ, nhằm đề kháng sức giật rất lớn.

Nếu nói "Trường Long" là pháo điện từ quỹ đạo thường quy tuyệt đại đa số sư sĩ có thể đủ sử dụng, “Thiên Nữ” lại hoàn toàn tương phản, cần kỹ xảo phi thường chuyên nghiệp.

Long Thành lấy ra đạn pháo của “Thiên Nữ”, đặt ở một bên, thứ này không có biện pháp sử dụng khoang đạn dược tự động nạp vào.

Đạn pháo của “Thiên Nữ” hoàn toàn khác với đạn pháo khác, mỗi một quả đạn pháo đều to lớn kinh người, Yến Chuẩn phải dùng hai tay mới có thể ôm lấy nó. Bên trong đạn pháo là từ một trăm năm mươi cây đinh hợp kim cường độ cao chiều dài một thước rưỡi cấu thành.