Long Thần Tại Đô

Chương 484: Diệp Phàm mạnh mẽ vô song

Đùng!

Ngọn lửa đen phun ra từ các vết nứt, cảnh tượng thật kinh hoàng.

Sắc mặt Diệp Phàm thay đổi rõ rệt, anh cảm thấy như sắp có một ngọn lửa lớn đang lao ra từ sâu trong lòng đất, nếu bị bắn trúng thì Diệp Phàm sợ rằng sẽ bị ngọn lửa đen đó nuốt chửng và thiêu rụi trong tích tắc.

Vậy nên Diệp Phàm đã đưa ra quyết định một cách dứt khoát, anh giơ quyền đấm thẳng xuống đất.

“Quyền pháp tự nhiên – Thủy!”

Sau cú đấm vừa rồi của Diệp Phàm, trời bỗng đổ mưa to.

Hơn nữa, những hạt mưa này không ngừng ngưng tụ lại trên không trung, từ nhỏ đến lớn, giống như những dòng suối hội tụ để tạo thành sông, cuối cùng tất cả đều ngưng tụ hết lại trên tay Diệp Phàm, và cứ thế theo đường quyền của anh mà không ngừng lao về phía mặt đất.

Ầm!

Nước khắc lửa, nên vừa gặp phải đã phát nổ.

Dòng sông cuồng bạo phun ra từ cú đấm của Diệp Phàm va chạm với ngọn lửa đen đang lao ra khỏi mặt đất, ngay lập tức gây ra một vụ nổ kinh hoàng.

Mặt đất dưới chân Diệp Phàm đều bị vỡ tan tành, rồi xuất hiện một cái hố lớn với đường kính hai trăm mét, sâu không thấy đáy.

Nếu người bình thường nhìn thấy cảnh tượng như vậy, nhất định sẽ bị dọa cho chết khiếp, chỉ là hai con người thôi, mà trong một chiêu lại có thể tạo thành một cái hố sâu không thấy đáy với đường kính hai trăm mét trên mặt đất.

Sức mạnh này còn đáng sợ hơn một số loại tên lửa đạn đạo nữa?

Đây mà được gọi là người sao?

Sắc mặt của Morrison trở nên vô cùng nghiêm trọng, ma pháp mà anh ta vừa sử dụng có uy lực cực kỳ lớn, nhưng Diệp Phàm lại có thể phá được nó?

Điều này khiến Morrison cảm thấy hết sức khó tin!

Nhưng anh ta cũng không đắm mình vào cú sốc quá lâu, sau khi định thần lại, anh ta liền nhanh chóng niệm lại câu thần chú ma pháp vừa rườm rà vừa khó hiểu.

Ma pháp mà anh ta mới vừa thi triển tương đương với ma pháp cấp năm.

Nên không thể nào làm Diệp Phàm bị thương được nữa.

Nếu đã như vậy, anh ta bèn quyết định niệm câu thần chú ma pháp cấp bảy bằng mọi giá.

Ma pháp tổng cộng có mười cấp.

Vì thế nên ma pháp cấp bảy cũng được gọi là đại ma pháp.

Ma pháp cấp tám và chín gọi là ma pháp cấp thần.

Ma pháp cấp mười gọi là ma pháp cấm kỵ.

Ù ù ù!

Morrison vừa mới bắt đầu niệm chú của ma pháp cấp bảy, bỗng sức mạnh của Ma Vương trong cơ thể anh ta cuồn cuộn trỗi dậy, giống hệt như một cơn bão giữa biển khơi.

Sắc mặt của Diệp Phàm chợt thay đổi, anh cảm nhận được ma pháp mà Morrison đang niệm có sức mạnh lớn nhường nào.

Vậy nên anh đã dứt khoát, lập tức lao về phía Morrison.

Tốc độ của Diệp Phàm rất nhanh, giống hệt như một con báo đang săn mồi, chạy hết tốc lực, như muốn nổ tung, đến nỗi sau lưng anh xuất hiện một làn sương trắng cuộn trào mãnh liệt.

“Mơ đi!”

Nhìn thấy Diệp Phàm muốn ngăn Morrison niệm chú lại, Buck lập tức hét lên rồi dùng tất cả sức lực của mình để giết về phía Diệp Phàm, sức mạnh Ma Vương dâng trào trong người hắn ta dường như là vô tận, năng lượng đen vây quanh cơ thể càng khiến hắn ta trông gớm ghiếc và kỳ dị hơn.

Hắn rút ra một vũ khí từ sau thắt lưng của mình, nó là một con dao găm màu đen với lưỡi dao màu đỏ tươi.

Thoạt nhìn con dao găm này, quả không phải là vật tầm thường, nó khiến cho người nhìn thấy sẽ kinh hồn bạt vía.

Với sự giúp sức của Ma Vương, Buck vung dao găm lên, giống như thần chết đang vung lưỡi liềm để đoạt sự sống, cùng với những đợt tấn công ác liệt liên tục, bắt buộc Diệp Phàm phải dùng toàn bộ tâm trí để đối phó với Buck, vậy nên anh chỉ có thể tử bỏ việc ngăn Morrison niệm chú.

Trong khi phải ứng phó với sự tấn công liên tục của Buck, Diệp Phàm bỗng thay đổi ý định, nếu Buck cứ kiềm chân anh thì anh không thể nào ngăn Morrison niệm chú lại được, vậy anh phải nhanh chóng nắm bắt khuyết điểm việc Morrison đang niệm chú không thể làm gì được, nên tranh thủ thời gian dùng hết sức tấn công Buck trước khi Morrison niệm chú xong, chẳng phải thế là ổn rồi sao?

Nghĩ vậy, nên Diệp Phàm ngay lập tức dốc toàn lực để giết Buck.

Nhưng Buck lại một mực nghĩ Diệp Phàm muốn tấn công vào Morrison đang niệm chú, vì thế hắn ta mới tấn công dữ dội về phía Diệp Phàm hòng để kiềm chế anh.

Chỉ có dùng cách này thì mới khiến Diệp Phàm không thể nào ngăn Morrison niệm chú.

Đợi cho đến khi Morrison thực hiện xong câu thần chú ma pháp, lúc đó có thể dùng được một nguồn sức mạnh lớn để đánh Diệp Phàm, thậm chí nếu không thể giết được Diệp Phàm trong một đòn, thì ít nhất cũng sẽ làm cho anh bị thương nặng.

Cứ như thế, Diệp Phàm sẽ sớm bị anh ta giết chết.

Vậy nên, Buck chỉ muốn tung những đòn tấn công dữ dội nhất vào Diệp Phàm mà quên mất phòng bị, hắn cho rằng Diệp Phàm không thể nào tấn công hắn vào lúc này.

Nhưng ngay sau đó Buck đã phát hiện ra mình đã tính toán sai.

Chỉ thấy Diệp Phàm không chút do dự sử dụng chiêu thức của người tu hành tâm cảnh, rồi sau lưng anh bắt đầu xuất hiện ảo ảnh, sau đó, một sức mạnh vô hình đã chặn được đòn tấn công của Buck.

Đồng thời, Diệp Phàm cũng tung ra song quyền, thi triển theo quyền pháp tự nhiên.

“Quyền pháp tự nhiên – Kim!”

Diệp Phàm hét lên, song quyền đánh ra linh khí dữ dội, ngay lập tức, đạo vân chấn động tác dụng lên mặt đất, rồi có vô số nguyên tố kim loại trồi lên, tạo thành một nắm đấm có kích thước bằng một gò đất nhỏ, sau đó đấm thẳng về phía Buck.

Đối mặt với nắm đấm kim loại có kích thước bằng một gò đất nhỏ, sắc mặt của Buck thay đổi rõ rệt, hắn lập tức thi triển thuật cấm chế.

Rầm!

Sau khi kích hoạt thuật cấm chế trên người, thì sức mạnh của Ma Vương bộc phát dữ dội từ người hắn ta.

Trong tích tắc, sức mạnh Ma Vương mà hắn sử dụng đã mạnh hơn trước rất nhiều.

“Sức mạnh Ma Vương!”

Buck ngửa mặt lên trời gào thét, thúc giục sức mạnh Ma Vương dữ dội tập hợp lại, sau lưng hắn ta ngưng tụ hình bóng của Ma Vương cao mười mấy mét, bóng của Ma Vương giơ hai tay lên cao rồi chặn lấy nắm đấm kim loại có kích thước bằng một ngọn đồi nhỏ.

Đùng!

Chiêu thức tấn công này thật sự kinh hủng.

Mặc dù Buck rất mạnh, nhưng dưới sự đàn áp liên tục của những nắm đấm kim loại bằng những gò đất nhỏ, hết đợt này đến đợt khác, khiến sức mạnh Ma Vương xuất hiện sau lưng hắn ta có dấu hiệu sụp đổ.

Hơn nữa, Buck cảm thấy lồng ngực mình như sắp vỡ ra, và máu ào ạt trào ra từ miệng.

Trong khi Diệp Phàm thi triển những nắm đấm kim loại to bằng gò đất nhỏ liên tục đánh về phía Buck, thì anh còn sử dụng sức mạnh của người tu hành tâm cảnh để tiếp thêm lực cho nắm đấm, vì vậy Buck mới không thể nào chống lại được.

“Aaa...”

Cuối cùng, Buck dốc hết toàn lực để ra đòn, bóng của Ma Vương sau lưng hắn đã đập tan một vài nắm đấm kim loại to bằng gò đất nhỏ, nhưng như vậy thì Buck cũng đang tự vắt kiệt sức lực của mình, và hoàn toàn mất đi lực chiến đấu.

Nhưng vào lúc này, Morrison cũng đã niệm xong câu thần chú ma pháp.

“Ma pháp đen – Tàn sát địa ngục.”

Khi Morrison niệm xong thần chú ma pháp, thì ngay lập tức cả khu vực bị không khí lạnh lẽo bao trùm, ngay cả bầu trời vốn trong xanh bỗng chốc trở nên u ám, trên trời xuất hiện mây đen cuồn cuộn, trong không trung lại có những tiếng hú thê lương thảm thiết.

Ngoài ra, những cảnh tượng hãi hùng cũng bắt đầu xuất hiện, khiến khu vực này dường như đang hoàn toàn trở thành một địa ngục thu nhỏ chốn trần gian.