Long Tế

Chương 14: Tại sao phải nghỉ ngơi

Những người trong phòng họp ai cũng có suy nghĩ riêng, nhưng đa số đều hi vọng Hạ Mộng Dao có thể tạo ra kỳ tích.

Chỉ có bố con Hạ Khải Siêu không nghĩ như vậy, bây giờ họ chỉ muốn Hạ Mộng Dao thất bại. Nếu cô ấy đàm phán thành công thì chẳng phải là bố con họ rất vô dụng sao?

Thậm chí Hạ Hạo còn có mong muốn ác độc là Lâm Tông Vĩ có thể đối xử với Hạ Mộng Dao theo cách anh ta đối xử với họ, tốt nhất là đánh cô ấy đến mức gần chết.

Hạ Mộng Dao lo lắng gọi xe đến dưới Công ty Đỉnh Phong.

Trên thực tế cho đến tận bây giờ, Hạ Mộng Dao cũng không dám tin là mình lại chạy đến chỗ Công ty Đỉnh Phong vì một câu nói của Trần Phong để đương đầu với nhiệm vụ gần như là không thể hoàn thành.

Hạ Mộng Dao đi vào văn phòng của Lâm Tông Vĩ với quyết tâm thấy chết không sờn, thậm chí cô ấy còn chuẩn bị sẵn tâm lí bị bố con Hạ Khải Siêu sỉ nhục sau khi thất bại.

Mười lăm phút sau, Hạ Mộng Dao đi ra ngoài với vẻ mặt không thể tin được.

Không phải Hạ Mộng Dao không hoàn thành nhiệm vụ, mà ngược lại nhiệm vụ hoàn thành rất thuận lợi, thậm chí còn thuận lợi đến mức khiến cô ấy nghi ngờ mình đang nằm mơ.

Sau khi đi vào, Lâm Tông Vĩ không nhắc một chữ nào đến chuyện của bố con Hạ Khải Siêu. Trái lại, thái độ của anh ta với Hạ Mộng Dao rất tốt, thậm chí cô ấy còn nghĩ rằng anh ta có ý đồ gì đó với mình.

Nhưng đến tận khi Hạ Mộng Dao đi ra từ trong văn phòng, Lâm Tông Vĩ cũng không làm chuyện gì quá giới hạn với cô ấy.

Sau khi quay lại cao ốc Vân Thịnh, tâm trạng của Hạ Mộng Dao vẫn chưa thể bình thường trở lại.

Những người trong phòng họp nhìn thấy biểu cảm mất hồn của Hạ Mộng Dao bèn bất giác thất vọng, rất rõ ràng là cô ấy đàm phán thất bại rồi.

Trong mắt của Hạ Hạo lóe lên một nét vui vẻ, con khốn, tôi còn tưởng cô có tài năng gì, thế mà mới chỉ mười mấy phút đã bị người ta đuổi ra ngoài rồi.

“Hai.” Hạ Vân Thịnh nhìn Hạ Mộng Dao và thở dài, sau đó ông ta bất lực xua tay nói: “Về nghỉ ngơi hết đi.”

“Nghỉ ngơi?” Lúc này Hạ Mộng Dao mới hoàn hồn được: “Tại sao phải nghỉ ngơi ạ?”

“Hừ, cô đàm phán thất bại rồi, không nghỉ ngơi thì còn làm gì, chẳng lẽ cô còn muốn bọn bác cả cho cô đội công trình?” Hạ Tử Lan hừ một tiếng và mỉa mai nói.

“Ai nói tôi thất bại rồi?” Hạ Mộng Dao lạnh lùng nhìn Hạ Tử Lan sau đó ném hợp đồng lên trên bàn họp.

“Cô có ý gì?” Đột nhiên Hạ Tử Lan có dự cảm không lành.

Khóe miệng xinh đẹp Hạ Mộng Dao cong lên: “Không có ý gì, Lâm Tông Vĩ đã đồng ý cho nhà họ Hạ tham gia dự án khu nghỉ dưỡng núi Ngọc Tuyền rồi, hơn nữa chuyện lúc trước anh ta có thể không tính toán.”

Ầm!

Thành viên nhà họ Hạ lập tức hóa đá, họ đứng nguyên ở chỗ cũ giống như tượng đá.

“Không… không thể nào.” Hạ Hạo và Hạ Tử Lan lên lên tiếng nghi ngờ cùng lúc, trên thực tế những thành viên khác của nhà họ Hạ cũng có suy nghĩ giống họ.

“Hợp đồng ở đây, giấy trắng mực đen, bên trên còn có dấu tay, mọi người có muốn xem không?” Hạ Mộng Dao cười nói, cô ấy chưa mở mày mở mặt trong cuộc họp gia tộc như vậy bao giờ.

Hạ Hạo vội vàng chạy đến trước bàn, cầm hợp đồng lên và lật xem, khi nhìn thấy ba chữ Lâm Tông Vĩ rồng bay phượng múa, trái tim của anh ta liền nguội lạnh đi rất nhiều.

“Giả! Đúng vậy, bản hợp đồng này chắc chắn là giả!” Dường như là nghĩ đến điều gì, Hạ Hạo đột nhiên phấn khích nói: “Hạ Mộng Dao, cô to gan lắm, lại dám lấy hợp đồng giả lừa ông nội!”

“Ông nội, ông cho người kiểm tra bản hợp đồng này là thật hay giả ngay đi ạ, cháu cũng cảm thấy Hạ Mộng Dao làm giả hợp đồng, làm sao nó có thể bàn thành công việc hợp tác với Công ty Đỉnh Phong trong mười phút được.” Hạ Tử Lan ở bên cạnh cũng vội vàng nói.

Hạ Mộng Dao nhìn hai người giống như nhìn kẻ ngốc. Làm giả hợp đồng? Não cô ấy bị úng nước mới làm như vậy, chuyện này chỉ cần gọi điện thoại là có thể hỏi được.

“Im hết cho ông!” Hạ Vân Thịnh quát lên một tiếng, sau đó cầm hợp đồng lên đọc kỹ.

Một lúc sau, tay ông ta bắt đầu run lên, là thật… là thật!

Nhà họ Hạ không chỉ xây dựng được quan hệ hợp tác với Công ty Đỉnh Phong, hơn nữa điều kiện trong hợp đồng còn vượt qua tưởng tượng của Hạ Vân Thịnh! Mức giá Công ty Đỉnh Phong đưa ra cho nhà họ Hạ gấp đôi so với mức nhà họ Hạ muốn!

“Mộng Dao, cháu đã cứu nhà họ Hạ một cái mạng rồi!” Hạ Vân Thịnh xúc động nói.

Nghe thấy lời này, trái tim Hạ Hạo và Hạ Tử Lan lập tức nguội lạnh, sắc mặt họ trắng bệnh giống như bị sét đánh.

Hạ Mộng Dao thật sự đàm phám thành công rồi!

Trái tim của Hạ Hạo rơi xuống đáy vực. Anh ta không tưởng tượng được, tại sao thái độ của Lâm Tông Vĩ với Hạ Mộng Dao lại khác thái độ với bọn họ.

“Con khốn này, có phải mày…”

“Bốp.”

Hạ Vân Thịnh đứng lên, tát mạnh một cái làm Hạ Hạo ngã xuống đất.

“Thằng súc sinh này, mày còn có liêm sỉ nữa không?” Toàn thân Hạ Vân Thịnh run lên vì tức giận, ông ta không ngờ Hạ Hạo lại hẹp hòi đến mức này.

“Ông nội, sao ông lại đánh cháu? Ông hỏi con khốn này xem nó lấy cái gì đàm phán với Lâm Tông Vĩ?” Hạ Hạo điên cuồng nói, hôm nay năm lần bảy lượt chịu đả kích làm anh ta mất đi chút lí trí cuối cùng, còn dám cãi lại Hạ Vân Thịnh.

Sau khi Hạ Hạo nói xong câu này, ánh mắt nhìn Hạ Mộng Dao của rất nhiều thành viên nhà họ Hạ cũng thay đổi. Đúng vậy, Hạ Mộng Dao lấy cái gì đàm phán với Lâm Tông Vĩ. Lâm Tông Vĩ từ chối nhiều công ty như vậy, tại sao lại đồng ý hợp tác với Hạ Mộng Dao?

Nhìn ánh mắt kì lạ của những người khác, Hạ Mộng Dao ấm ức vô cùng, đương nhiên là cô ấy biết trong đầu họ đang nghĩ gì, nhưng đúng là cô ấy cũng không rõ tại sao Lâm Tông Vĩ lại hợp tác với nhà họ Hạ?

Chẳng lẽ là… Trần Phong?

Hạ Mộng Dao đột nhiên nghĩ đến tin nhắn Wechat Trần Phong gửi cho mình nửa tiếng trước.

Trần Phong quen Lâm Tông Vĩ!

Hạ Mộng Dao bừng tỉnh nhưng sau đó có một sự tò mò trào dâng trong lòng cô, sao Trần Phong lại quen nhân vật có máu mặt như Lâm Tông Vĩ vậy?

Hạ Mộng Dao còn chưa có thời gian suy nghĩ, Hạ Vân Thịnh đã đá Hạ Hạo ngã xuống đất, sau đó gọi bảo vệ lôi anh ta ra ngoài.

“Khải Siêu, ngày mai con giao tất cả đội công trình con có cho Mộng Dao!” Hạ Vân Thịnh lại lạnh lùng nhìn Hạ Khải Siêu và nói.

Hạ Khải Siêu vội vàng gật đầu, lúc này Hạ Mộng Dao là người có công lớn với nhà họ Hạ, cho dù cô ấy muốn hái sao trên trời, Hạ Vân Thịnh cũng sẽ hái cho cô ấy.

“Ngoài ra trước đây tôi đã nói, cho dù là ai chỉ cần có thể giúp nhà họ Hạ xây dựng được quan hệ hợp tác với Công ty Đỉnh Phong, tôi sẽ thưởng tòa nhà ở phía đông thành phố cho người đó. Mộng Dao đã hoàn thành nhiệm vụ này, tôi sẽ giao tòa nhà ở phía đông thành phố cho con bé. Mọi người đều không có ý kiến gì chứ?” Hạ Vân Thịnh lại quét mắt nhìn rất nhiều họ hàng nhà họ Hạ trong phòng họp.

Những người họ hàng này thi nhau gật đầu, trong ánh mắt nhìn Hạ Mộng Dao toàn là sự ghen tị, tòa nhà ở phía đông thành phố trị giá hơn ba mươi triệu tệ, Hạ Mộng Dao chỉ đi một chuyến không đến một tiếng đã có được rồi.

“Cảm ơn ông nội.” Hạ Mộng Dao cười ngọt ngào, bán tòa nhà ở phía đông thành phố đó đi, có thể mua được căn nhà lớn hơn sau đó mua xe cho Trần Phong.

“Cháu gái, cháu xứng đáng có được nó.” Trên mặt Hạ Vân Thịnh toàn là vẻ hiền từ, một tòa nhà không là gì so với dự án ở núi Ngọc Tuyền. Nếu dự án ở núi Ngọc Tuyền hoạt động tốt thì ít nhất nhà họ Hạ có thể kiếm được năm trăm triệu tệ từ trong đó!

“Rầm!”

Trong phòng phó tổng giám đốc, Hạ Hạo mắt đỏ au, anh ta cầm tách trà trên bàn lên quăng mạnh xuống đất.